Tuyệt Thế Dược Thần

chương 115

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Hàng vốn dĩ là người rộng lượng, nên không để thành bại ở trong lòng. Chỉ là đám người cũ của Dược Hương Các theo ông ta đã lâu, sự thành bại của một mình ông ta ảnh hưởng đến sinh kế của rất nhiều người, nên mới ngày đêm tìm cách đế vượt qua khó khăn lần này. Có lẽ do tâm linh tương thông, Diệp Hàng mới nghĩ đến con mình thì tiếng gõ cửa của Diệp Viễn đã vang lên: “Cha, con đã về rồi đây, con có thể vào không cha?” Diệp Hàng trong lòng rung động, đi đến mở cửa, quả nhiẽn là Diệp Viễn. “Cha, nghe nói là cha đang bế quan nên con trực tiếp đên tìm cha, không ngờ đã làm phiền cha rồi!” Diệp Viễn nhìn về phía Diệp Hàng lễ phép nói. “Ha ha, làm phiền gì chứ? Viển Nhi trở về rồi à, chuyện lớn thế nào cũng đế qua một bên, đi! Hai cha con chúng ta lẽn thư phòng nói chuyện, con kể cho cha nghe chuyện ở Học viện Đan Võ.” Diệp Hàng kéo con mình đi về hướng Thư phòng. Diệp Viễn trong lòng rất cảm động, Diệp Hàng yêu thương đứa con này hơn tất cả mọi thứ trên đời. Diệp Hàng còn có tâm tư đi tìm hiếu việc xảy ra ở Học viện Đan Võ, chứ không phải nghĩ cách vượt qua khó khăn giành lại phần nào thế cục, vị trí của Diệp Viễn trong lòng Diệp Hàng từ đó có thế thấy được quan trọng đến mức nào. Lúc gần đi, Diệp Viễn nhìn thoáng qua phòng luyện đan một cái, rồi ngửi dược hương bay khắp phòng liền biết mục đích bế quan của Diệp Hàng là gì. “Viễn Nhi, nghe nói con vừa mới về học viện đã có một trận sinh tử chiến với một tẽn tiếu tử họ Phí, hơn nữa còn dùng thực lực của Nguyên Khí tầng ba hạ gục hắn, đúng là làm vui lòng người! ấy, con… con đã đột phá thành Nguyên Khí tầng bốn rồi sao?” Vừa nãy Diệp Hàng không để ý, nay nói chuyện, phát hiện hơi thở của Diệp Viễn so với lúc đi đã mạnh lên rất nhiều, rõ là đã đột phá thành Nguyên Khí tầng bốn, không kiềm nối giật mình một cái. “Hơ hơ, hai ngày trước con may mắn đột phá, đồng thời hôm qua một mạch thông qua ba cửa ái của khảo hạch. Hiện giờ đã là học viên Địa cấp.” Diệp Viễn không phải là đang kheo khoang, mà là biết tâm trạng của cha không tốt, nên tìm chút việc đế khích lệ tinh thần của cha. sắc mặt của Diệp Hàng tiều tụy, mấy ngày nay tiêu hao không biết bao nhiêu sức lực, thấy vậy trong lòng Diệp Viễn không khỏi đau lòng. Quả nhiên, nghe Diệp Viễn nói như vậy tinh thần của Diệp Hàng đã tốt lên rất nhiều, vui vẻ cười nói: “ông trời có mẳt, con trai của ta cuối cùng cũng thành tài rồi, tên tiếu tử cửa nhà họ Vạn cũng chẳng phải chỉ mới đạt mức Địa cấp sao, con ta chỉ cần thời gian của một tháng là đã đạt mức Địa cấp rồi, cái mặt này vỗ kêu thật! Ha ha ha!” Sau trận cười dồn dã, Diệp Hàng mới từ từ bình tĩnh trở lại, nhưng mà khuôn mặt vui mừng làm sao cũng không thế che lấp nối. Bổng nhiên nhớ ra một chuyện, Diệp Hàng chau mày, hỏi Diệp viễn: “Viễn Nhi, thực lực của con tiến bộ nhanh chóng như vậy dĩ nhiên là một chuyện tốt, nhưng mà có ảnh hưởng gì đến tu luyện sau này của con không?” Lo lắng của Diệp Hàng giống với Giang Vân Hạc, sự lo lắng này không phải là không có lý. Tu luyện Võ đạo, trước giờ đều là thận trọng từng bước, vì theo đuổi trong thời gian ngắn bứt tốc để đạt hiệu quả cao mà xem nhẹ củng cố căn cơ, đây chính là đại kị của người luyện võ. Sự tiến bộ của Diệp Viễn quả là quá nhanh, đối với người làm cha mà nói lo lắng ảnh hưởng đến việc tu luyện của con mình sau này là một điều tất nhiên. “Cha yên tâm, trong lòng con tự có tính toán. Loại công pháp mà sư phụ truyền cho co rất là thần kỳ, nên không phải lo lắng cảnh giới gia tăng quá nhanh sẽ ảnh hưởng đến căn cơ sau này, giờ con đã luyện đến mức Nguyên Khí tầng bảy, tám cũng không thành vấn đề.” Diệp Viền nói. Hắn nói như thế, Diệp Hàng tuy là vẫn còn có chút lo lắng, nhưng cũng yên tâm phần nào. Vị sư phụ trong mộng của Diệp Viễn cao thâm khó lường, truyền thụ cho hắn nhiều kĩ nghệ đến vậy, chắc không phải là muốn hại hắn. ‘Vậy thì tốt. Đúng rồi, con mới đến học viện không lâu, sao giờ lại về Hoàng Thành rồi? Có phải thiếu hụt nguồn lực tu luyện.” Việc Diệp Viễn tham gia khảo hạch đan dược sư là chuyện hôm qua mới quyết định, Diệp Hàng đĩ nhiên là vẫn chưa biết. “Bốn ngày sau tổ chức của học viện sẽ đến Công hội Luyện Dược Sư tiến hành khảo hoạch tập thể, con đến đế tham gia khảo hạch Luyện Dược Sư”. “Khảo hạch Luyện Dược Sư? ồ, con có thể bào chế được Thốn Tâm Liệt, tham gia Đan Đồ khảo hạch dĩ nhiên không thành vấn đề. Chỉ là khảo hạch đan dược sư chỉ có cơ hội ba lần, Viễn Nhi kinh nghiệm của con thực tế không nhiều, có nắm chẳc phần thẳng không?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio