Diệp Viễn vội vã ôm lấy Lục nhi, sau khi Lục nhi cầm lấy huy chương, cuối cùng không cầm cự nổi, nàng bắt đầu hôn mê, chỉ là khóe miệng của nàng còn mang theo nụ cười, tỏ rõ sự hài lòng. Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé. Thấy vật trong tay Lục nhi, trong lòng Diệp Viễn không khỏi đau xót. Một cái huy chương với hắn mà nói không quan trọng, thật không ngờ Lục nhi lại quý trọng đến vậy! “Lục nhi, cám ơn ngươi, chúng ta về nhà thôi!” “Ngươi sao lại khổ cực như vậy chứ? Giết đồng môn, dựa theo viện quy là phải xử tử đấy!” Phong Nhược Tinh xuất hiện ngăn cản đường đi của Diệp Viẻn, thăm thẳm thở dài. Trên mặt Diệp Viễn cũng không lộ vẻ cảm động, chỉ là hỏi ngược lại: “Nếu như Phong Chỉ Nhu bị người ta biến thành như vậy, ngươi sẽ làm gì?” Phong Nhược Tinh không có gì để nói, đáp án đã rất hiến nhiên. “Những người đó bị xử tử, là bởi vì bọn hắn không đủ thõng minh. Nếu như bọn họ có đầy đủ tiềm lực, có đủ thực lực, ta nghĩ học viện cũng sẽ không giết chết bọn họ, ngược lại sẽ chú trọng đào tạo đúng chứ?” Diệp Viễn lạnh nhạt nói. Lời nói của Diệp Viễn chứa đựng sự ngông cuồng, nhưng hắn nói lại là những chuyện đương nhiên! Bất luận kiếp trước hay là kiếp này, Diệp Viễn vẫn là một thiên tài tuyệt đỉnh có đủ tiếu ngạo thiên hạ! Hẳn được khen là người cuối cùng có thế đột phá được cảnh giới Dược Thần trong vô số thiên tài ở Thần Vực, trình độ của các thiên tài khác không cần nghĩ cũng biết. Bảy giờ chuyến thế hồi sinh, một cái Tân quốc nho nhỏ làm sao có thể lọt vào mắt hắn? Phong Nhược Tinh yên lặng một hồi, lại gật đầu nói: “Chính xác như như lời ngươi nói. Kỳ thật, vẫn có người chẳng những không những không bị giết chết, mà còn được học viện chú trọng đào tạo. Năm năm trước, học viện đã xuất hiện một thiên tài tuyệt đỉnh khiến người người kinh ngạc, nhưng bởl vì huynh đệ bị người ta bẳt nạt nên khi tức giận đã sát hại học viên, kết quả học viện chẳng những không bị trừng phạt, ngược lại còn được toàn lực bồi dưỡng.” “Ha ha, quả là như thế! Vậy ngươi còn lo lầng cái gì? Chẳng lẽ nói, ta không bằng hắn?” Phong Nhược Tinh lắc đầu, chậm rãi nói: “Bởi vì ngươi giết không chỉ một người!” “Một đám rác rưởi mà thôi, giết cho rảnh nợ.” Diệp Viền không đế ý. Nếu dám động vào người hắn quý trọng nhất, thì hắn đã chuấn bị sẵn cho người đó con đường chết. Một tên tiểu tốt như Lâm Thiên Thành, giết thì giết, còn có thế thế nào chứ? “Ta cũng đã nghe nói đến Lâm Thiên Thành, hân chính là thuộc cấp nửa bước Linh Dịch cảnh, mặc dù ngươi có tiến bộ thần tốc, có thế là đối thủ của hắn sao? Nếu ngươi chiến thẳng còn dễ nói, ngược lại nếu ngươi thua, có vài người cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi đơn giản như vậy đâu.” Diệp Viễn lắc đầu một cái, không giải thích cái gì thêm, chẳng qua là đưa Phong Nhược Tinh cho Lục nhi. “Nếu như coi ta là bằng hữu, giúp ta chăm sóc kỹ Lục nhi.” Không biết tại sao, Phong Nhược Tinh nghe được câu này, trong lòng lại là có chút mừng rỡ. Diệp Viễn rõ ràng là học sinh của nàng, thản là bằng hữu có phải có chút quái dị hay không? Nhưng tại sao tự nhiên lại như vậy? “Ta là lão sư của ngươi!” Phong Nhược Tinh sắc mặt nghiêm nghị nói. Diệp Viền vung tay, hình như không muốn dây dưa tiếp trong vấn đề này. “Đỡ lấy Lục nhi, ta giúp nàng áp chế một chút hàn độc trong cơ thể, nếu không sợ rằng nàng không chống nổi đến tốl nay.” Phong Nhược Tinh theo lời đỡ thẳng Lục nhi dậy, Diệp Viễn cũng cấp tốc điểm ngón tay hơn mười lần lên người Lục Nhi, sau đó đỡ bàn tay nàng dậy, đem nguyên lực của mình truyền qua. Bàn về chí dương chí cương, Diệp Viễn tu luyện “Lỉnh Chá cửu Dương Thần Quyết” mới là công pháp của dương cương đến cực hạn. So sánh VỚI công pháp của hắn, công pháp tu luyện của Phong Chỉ Nhu quả thực là người không có năng lực gặp người có năng lực.