Lô Ngạn có thế ngưng kết ra kiếm ý kinh khủng như vậy, là bởi vì hẳn thông qua trận pháp phát động. Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé. Bây giờ đạo kiếm ý này là do chính bản thân hẳn phát ra, uy lực quá yếu. Suy cho cùng, Lô Ngạn cũng chỉ là một đạo thần niệm còn sót lại mà thôi. Hắn muốn cứu Diệp Viễn, cũng là hữu tâm vô lực. “Đa tạ Lư tiền bối, để cho ta đi.” Lúc này, thanh âm nhàn nhạt của Diệp Viên vang lên phía sau Lô Ngạn. Cùng lúc đó, Lô Ngạn thấy một tia khí tức vừa quen thuộc mà lại vừa xa lạ bay lên từ trên người Diệp Viễn. Không kịp suy nghĩ nhiều, Lô Ngạn lập tức nhường ra một con đường cho Diệp Viễn. Đạo kiếm ý kia tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới trước mặt Diệp Viễn. Nhưng mà Lô Ngạn lại thấy rõ, khi đạo kiếm ý kia tới trước người Diệp Viên hơn mười trượng, giống như sa vào vũng bùn, tốc độ càng ngày càng chậm, càng ngày càng chậm. Cuối cùng, đạo kiếm ý đó ngừng lại cách hai thước trước người Diệp Viễn. Diệp Viễn đưa ra một ngón tay, nhẹ nhàng chỉ lên mũi kiếm một cái, đạo kiếm ý kia ầm ầm tiêu tan! Lô Ngạn ở một bên nhìn đến trố mắt nghẹn họng, hồi lâu sau vẫn chưa tỉnh hồn lại. Cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng nghĩ tới, cửa ải cuối cùng này có thể qua như vậy! Quá mức không thể tưởng tượng nổi! Hắn chủ trì ải thứ ba của cửu Thiên Lộ gần hai trăm năm, đối với uy lực của đạo kiếm ý kia quá là rõ ràng rồi. Đây chính là mở hết trận pháp, đạo kiếm ý kia coi như là võ giả Linh Dịch Cảnh, cũng chưa chắc đón đỡ được, lại bị Diệp Viên nhẹ nhàng chạm một cái là tiêu tán? “Đa tạ Lư tiền bối mới vừa rồi xả thân cứu giúp!” Diệp Viễn khom người thi lễ với Lô Ngạn một cái, mới đưa suy nghĩ của hắn kéo về đến thực tại. Lô Ngạn nhìn Diệp Viễn như nhìn quái vật, cười khổ nói: “Vừa rồi cơ bản là ta uống công vô ích, một chiêu kiếm cuối cùng này không tạo được bất cứ thương tổn gì tới ngươi.” Diệp Viễn cười nói: “Bất kể như thế nào, vừa rồi Lư tiền bối không đế ý an nguy của bản thân cứu giúp Diệp Viễn, Diệp Viễn nhất định ghi nhớ trong lòng.” Lô Ngạn tới cứu Diệp Viễn đúng là uổng công vô ích, nhưng hắn cũng không biết là Diệp Viễn có thế đối kháng được đạo kiếm ý kia! Nếu là mới vừa rồi Lô Ngạn tiếp nhận một kiếm kia, lúc này chắc chắn đã hồn phi phách tán. Chỉ bằng vào phần tâm ý này, cũng đã đáng giá để Diệp Viễn khắc ghi trong lòng. Lô Ngạn lại khoát tay một cái, cảm khái nói: “Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới! U Vân Tông ta lại có một cái kỳ tài ngút trời như ngươi vậy, chẳng những lĩnh ngộ cảnh giới Tâm Lặng Như Nước, lại còn có thế dung hợp kiếm ý ở cửa ải thứ ba!” Sau khi kinh ngạc, Lô Ngạn mới phát hiện ra tại sao vừa rồi mình lại có cảm giác quỷ dị như vậy. Khí tức trên người Diệp Viễn tản ra, vừa mang theo khí tức kiếm ý của chính hắn, cũng mang theo khí tức kiếm ý của (( Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết))! Diệp Viễn hắn, vậy mà đem hai cỗ kiếm ý hoàn toàn bất đồng hợp hai thành một, biến thành kiếm ý mới của chính mình! Phần thiên tư này, e là cho dù u Vô Nhai trở lại, cũng có mấy phần không theo kịp đấy ! Diệp Viễn cười nói: “Vãn bối may mắn, đây coi như là ta đã qua cửa sao?” Từ một khắc mớ hết trận pháp kia trở đi, thì Diệp Viễn đã nổi lên ý tưởng lấy kiếm ý của (( Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết)) dung nhập vào kiếm ý của chính mình. (( Lạc Hoa Phiêu Linh Kiếm )) thừa sự nhẹ nhàng mà không đủ tính công kích, đây là thiếu sót lớn nhất. Còn ((Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết)) lại là kiếm quyết lấy sát phạt làm chủ, lực công kích vô cùng cường đại. Hơn nữa cảnh giới của kiếm quyết này cực kỳ cao, không thấp hơn kiếm ý của Diệp Viễn, rất thích hợp dung hợp vào (( Lạc Hoa Phiêu Linh Kiếm )). Trên đường đi tới, Diệp Viễn không ngừng lấy kiếm ý của (( Lạc Hoa Phiêu Linh Kiếm )) dò xét mày mò kiếm ý của ((Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết)), muốn tìm một cái điều kiện phù hợp thuận lợi nhất. Rốt cuộc tại một khắc cuối cùng cũng tìm được! Sau khi dung hợp, kiếm ý của Diệp Viễn đã hoàn toàn không cùng một cấp bậc với kiếm ý trước đó, cho nên đạo kiếm ý kia ở trước mặt khí tức kiếm ý của Diệp Viễn, liền giống như một đứa trẻ ngoan ngoãn.