Edit: YuTuyTien
Đối với sự thức thời của , Lăng Sơ Nam rất vui vẻ.
Bởi vì từ trước đến nay Lăng Sơ Nam chưa từng nghe theo kiến nghị của mình, cho nên liền đơn giản không thèm ra kiến nghị với cậu nữa, mà đổi thành dò hỏi.
"Ký chủ, hiện tại ngài muốn làm gì?"
"Chơi trò chơi."
"......."
"Ngươi đừng đưa ra loại biểu hiện giống như ta là mấy lão già không thèm hiếu kỳ với bất cứ thứ gì như vậy. Trước kia ta chưa từng gặp qua loại thế giới như thế này."
Lăng Sơ Nam nói.
"Hơn nữa, trò chơi này còn có rất nhiều cảnh đẹp, làm nhiệm vụ tốn nhiều thời gian như thế, cũng nên nghỉ ngơi một chút."
"Thực xin lỗi ký chủ, là tui đã hiểu lầm ngài."
có chút áy náy.
Cho dù có nói thế nào đi nữa, thì lúc Lăng Sơ Nam trở thành ký chủ cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, phần lớn những người đang ở độ tuổi này đều đang ở nhà đọc sách đến trường, trong lòng có sự hiếu kỳ mới chính là điều bình thường.
Thời gian tiếp theo đều giống như Lăng Sơ Nam đã nói, cậu bắt đầu nghiêm túc chơi trò chơi, giống như một chút cũng không hề quan tâm đến chuyện của nam nữ chính.
Bởi vì thời gian trong trò chơi so với bên ngoài là tỉ lệ :, hơn nữa kết nối mạng trong trò chơi với bên ngoài đều được liên kết, cho nên rất nhiều người đều đem công việc ở bên ngoài vào trong trò chơi để xử lý, đề cao không ít hiệu suất.(ảo vl)
Đây cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến trò chơi này trở thành thế giới thứ hai của nhân loại.
Ngày thứ ba mươi ở trong trò chơi, cũng chính là ngày thứ năm ở bên ngoài, Lăng Sơ Nam đang cùng Phong Bất Dự hái thảo dược, đột nhiên động tác của Lăng Sơ Nam chợt dừng lại.
", thời gian đã qua lâu như vậy rồi, nhiệm vụ của nam chính thực hiện thế nào rồi? Cũng đã một tháng trôi qua, tại sao vẫn chưa nghe được tin tức gì?"
"Ký chủ, dạo gần đây nam chính không được thuận lợi cho lắm. Lần trước, ngài khiến cho cấp bậc của Thanh Thảo Y Y hạ xuống bậc, cho nên cô ta liền nhờ nam chính mang đi thăng cấp. Sau đó, Tử Sắc Tường Vi thấy hai người bọn họ hòa hợp như vậy liền cảm thấy ghen tị."
Đối với việc ký chủ nhà mình cuối cùng cũng nhớ đến nhiệm vụ, có chút cảm động, vì vậy vội vàng trả lời.
"Hơn nữa, không phải lúc trước nam chính đã bị gãy xương trong đám cháy khi ấy hay sao? Sau đó còn bị chúng ta tung ra video, mặc dù lúc ấy Viên Giai Nghệ không hề nói thêm điều gì, nhưng lại âm thầm thuê người đánh nam chính một trận, hiện tại hai tay của nam chính đều đang nằm trong trạng thái gãy xương, cho nên hai ngày tiếp theo đó hắn không thể vào trò chơi được. Trời Cao Đường Dài không hề đến tìm hắn, vì vậy cũng khiến tiến độ đoạt chức nghiệp ẩn bị chậm trễ. Ký chủ, ngày yên tâm, tui đã quan sát, kế hoạch của nam phụ hiện tại rất hoàn hảo, chỉ còn một bước đợi nam chính xuất hiện ở nơi nhận nhiệm vụ."
"Làm rất tốt."
Lăng Sơ Nam khen ngợi.
"Cảm ơn ký chủ."
Chẳng được bao lâu, âm thanh nhắc nhở của hệ thống lại vang lên.
"Giá trị nghịch tập +%, hiện tại giá trị nghịch tập là %. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."
"Ký chủ, tình địch của nam chính đã đoạt mất chức nghiệp ẩn của hắn rồi."
hoan hô nói.
"Sau đó, Trời Cao Đường Dài dường như đang muốn đem cơ hội nhận nhiệm vụ che giấu tặng cho Tử Sắc Tường Vi."
"Quả nhiên là chân ái."
Lăng Sơ Nam cảm thán một câu.
"Ký chủ, nhưng nếu hậu cung số đem nhiệm vụ đó trả lại cho nam chính thì làm sao bây giờ?"
Hai người bọn họ vẫn đang có tình cảm rất tốt, nếu Tử Sắc Tường Vi đem nhiệm vụ này trả lại cho nam chính, như vậy chẳng phải những việc Lăng Sơ Nam đã làm đều thành công cốc sao?
"Lúc nam chính tiến hành làm nhiệm vụ ẩn có nói với nữ chính không?"
Lăng Sơ Nam hỏi ngược lại.
:"Không có, hắn không nói với bất kì ai."
"Vậy lúc Trời Cao Đường Dài nói cho Tử Sắc Tường Vi về nhiệm vụ này, có đề cập đến việc bản thân hắn đã vất vả như thế nào mới có thể tìm được nhiệm vụ ẩn này hay không?"
"Có, hắn nói bản thân được như thế cũng không dễ dàng gì." trả lời.
"Ít nhất trước mắt chỉ như vậy thôi, Trời Cao Đường Dài vẫn đang cực lực theo đuổi Tử Sắc Tường Vi, hơn nữa hắn cũng là người mà Tử Sắc Tường Vi rất tin tưởng."
Cuối cùng, Lăng Sơ Nam nói.
"Chuyện này ngươi đừng quá lo lắng."
Dựa theo tính cách của nam chính, cho dù Tử Sắc Tường Vi có nhận quà của nam phụ hay không, thì cô ta vẫn bị loại trừ.
Quả nhiên, không quá nửa tháng, Tử Sắc Tường Vi, cũng chính là Từ Vi, liền hoàn toàn tuyệt giao với Tần Húc Dương.
Giống như Lăng Sơ Nam dự liệu, Tần Húc Dương là một người vô cùng phản cảm với hành động phản bội, hơn nữa người đa nghi như hắn ta sẽ không dùng người có chủ đích, ngay cả phương diện yêu đương cũng như vậy. Mặc dù hắn rất thích đàn chị xinh đẹp này, nhưng lại không chấp nhận được cô ta lại để cho người khác đến đoạt mất nhiệm vụ ẩn mà hắn khó khăn giành được như thế. Cho dù cô ta đã giải thích rằng đây không phải là ý của cô ta, nhưng hắn chỉ cảm thấy cô gái này thật giả dối.
"Giá trị nghịch tập +%, hiện tại giá trị nghịch tập là %. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."
vui vẻ đưa tin.
"Ký chủ thật lợi hại!"
Nó vốn dĩ cho rằng, cốt truyện này có nhiều nữ chính như vậy, nhất định sẽ rất khó làm nhiệm vụ, không ngờ rằng Lăng Sơ Nam lại dễ dàng giải quyết nhiều người như vậy.
Trước mắt chỉ còn lại ba vị nữ chính là nữ thần của con cá nhỏ Thanh Thảo Y Y, con gái của Mộ Dung Minh tổng tài tập đoàn Kim Việt - Mộ Dung Tuyết vẫn chưa lên sàn và Trịnh Minh Duyệt gần như đang trên bờ vực bị loại bỏ.
Trong đó, người chủ chốt chính là Mộ Dung tiểu thư vẫn chưa lên sàn, mà người khó giải quyết nhất cũng chính là cô ta. Như cũ vẫn là là tình tiết anh hùng cứu mỹ nhân. Tên nam chính này thật ra bắt cá rất nhiều tay, có điều mấy nữ chính lại thích hắn, cho nên vẫn luôn bị lừa.
"Ký chủ, thêm mấy ngày nữa nam chính sẽ gặp mặt Mộ Dung Tuyết, ngài có muốn ngăn cản không?"
"Không được."
Lăng Sơ Nam vùi đầu vào trong nước, nhìn bầu trời, đột nhiên cậu bật dậy ngẩng lên trời hô.
"Anh có thể tạo mưa không?"
Từ trong đám mây xuất hiện một cái đầu rồng, y chớp chớp mắt nhìn về phía Lăng Sơ Nam, giống như đang mỉm cười, sau đó móng vuốt nhẹ nhàng cào một cái, một đoán mây đen lập tức tụ trên không trung, vừa vặn che phủ toàn bộ hồ nước.
Lăng Sơ Nam duỗi tay hứng lấy hạt mưa, lẩm bẩm.
"Mấy câu chuyện thần thoại đúng là gạt người, em nhớ trong đó có nói, chỉ khi Thần Long hắt hơi hoặc là rơi nước mắt mới có thể tạo mưa."
"Nói như vậy cũng không sai, làm như thế thực sự cũng có thể tạo thành mưa."
Phong Bất Dự đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Lăng Sơ Nam, duỗi tay ôm lấy cậu.
"Có điều anh sợ em nói đó là nước mắt nước mũi của anh, không được sạch."
"Phì... haha..."
Lăng Sơ Nam đột nhiên nở nụ cười, sau đó nghiêm túc nói.
"Có điều nếu là anh, em sẽ không để ý đâu."
:"Ký chủ, từ khi nào ngài bắt đầu nói mấy lời ngọt ngào này vậy?"
", đồ ăn nhà ta cơ thể rất khỏe mạnh, chưa bao giờ có nước mũi."
Lăng Sơ Nam nói.
"Hơn nữa, từ trước đến nay y chưa từng khóc."
Có a! định nói vậy, có điều cuối cùng nó vẫn không lên tiếng. Bởi vì nó cũng không biết, đó có phải là khóc hay không, hay chỉ là ảo giác của nó.
Theo lý mà nói, thân là một hệ thống, nó và ký chủ hẳn phải trở về không gian hệ thống cùng lúc, nhưng ở thế giới trước, không biết là vì nguyên nhân gì, nó lại đột nhiên dừng lại thế giới đó thêm vài giây. Mà cũng chính vài giây đó, nó dường như đã nhìn thấy bộ dáng người đàn ông nọ ôm lấy ký chủ mà rơi lệ.
Sau khi Lăng Sơ Nam nói ra những lời nọ, vẻ mặt Phong Bất Dự liền trở nên cảm động.
"Cảm ơn bảo bối."
Lăng Sơ Nam xoay người ôm lấy cổ Phong Bất Dự, hôn lên môi y một cái, sau đó liền bị người nọ hoàn toàn giữ chặt.
Đối với cảnh tượng trước mắt, đã thấy nhiều đến quen. Hai người này thực sự đã đem hồ nước biến thành giường rồi.
Có điều lúc này Lăng Sơ Nam lại không trực tiếp làm đến cuối cùng như trước, mà khi làm được một nửa, đột nhiên nói.
"Chú ơi, hiện tại anh có thể biến trở về nguyên hình không?"
Động tác của Phong Bất Dự chợt dừng lại, giọng nói có chút chần chờ.
"Anh sợ em sẽ không chịu nổi."
"Nhưng bây giờ em muốn nhìn thấy."
Hốc mắt của Lăng Sơ Nam hồng hồng nhìn về phía y.
Cơ thể Phong Bất Dự trở nên căng thẳng, thanh âm phá lệ khàn khàn.
"Như em muốn."
Nửa tháng sau, Lăng Sơ Nam ôm cái eo đau nhức tỉnh lại:).
"Ký chủ, ngài đã ngủ tiếng rồi."
trước tiên báo cáo thời gian, sau đó tận tình khuyên bảo ký chủ nhà mình."
"Bây giờ ngài còn trẻ, cơ thể chính là chủ chốt làm nhiệm vụ, ngài phải hiểu được chừng mực, cho dù là nhân ngư cũng sẽ bị hư thận đấy."
"...."
Lăng Sơ Nam trầm mặc vài phút, sau đó nói.
"Vốn dĩ ta chỉ muốn nhìn thử bản thể của y có phải giống với cự long ở thế giới Tây Huyễn đều có hai cái jj hay không thôi."
"Vậy bây giờ ngài cũng biết rồi đó."
nói.
"Cảm giác thế nào?"
Đối với năng lực thích tìm đường chết ở phương diện này của ký chủ nhà mình, vô cùng hiểu biết. Có điều, lần này Lăng Sơ Nam rõ ràng không hề dự đoán được thời gian lại dài như vậy, cho nên nó gần như đã đoán được câu tiếp theo của Lăng Sơ Nam sẽ là cái gì. Ngài ấy nhất định sẽ nói rằng rất hối hận vì đã làm như vậy.
"Vô cùng sướng, rất bền, hàng to xài tốt! Hai bên ta đều rất hài lòng."
bị tát một cái chưa kịp trở tay:"...."
Quả nhiên, nó vẫn không thể hiểu nổi Lăng Sơ Nam.
"Vương, tiểu thiếu gia đã thức chưa? Tôi hầm canh cho ngài ấy rồi."
Thanh âm của lão quản gia vang lên ngoài cửa.
"Để đó cho tôi là được, ông xuống làm việc đi."
"Vâng."
Ngay sau đó, cửa phòng được mở ra, Phong Bất Dự bưng khay đồ ăn đi vào, đặt ở mép giường, sau đó thuận tay kéo tay áo lên.
"Bảo bối, quản gia đã hầm canh cho em, có muốn nếm thử không? Hay là muốn ăn anh?"
Lăng Sơ Nam phân vân giữa hai thứ này một lúc, sau đó lựa chọn Phong Bất Dự.
Sau khi ăn xong, lực chú ý của Lăng Sơ Nam mới đặt lên chén canh.
"Đây là canh gì vậy?"
Phong Bất Dự ngửi ngừi.
"Là canh gà hầm với nhân sâm và lộc nhung."
đúng lúc bổ sung kiến thức.
"Ký chủ, dùng để bổ thận."
"......"
Dưới sự hối thúc của Lăng Sơ Nam, cuối cùng chén canh kia đã vào bụng Phong Bất Dự.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lăng Sơ Nam liền lấy xe trong gara, thừa lúc Phong Bất Dự có việc phải ra ngoài.
:"Ký chủ, ngài định đi đâu vậy?"
Lăng Sơ Nam:"Làm nhiệm vụ."
"Ký chủ, một tuần trước, nam chính đã anh hùng cứu mỹ nhân giúp Mộ Dung Tuyết, hiện tại hai người đã giống với cốt truyện, Mộ Dung Tuyết cũng thổ lộ với nam chính, đúng là thời điểm đang vô cùng thân mật."
báo cáo.
"Nói ra cũng kỳ lạ, hai tay nam chính đều đã gãy xương, lúc ấy Mộ Dung Tuyết bị hai tên côn đồ quấy rối, đáng ra nam chính không thể đánh lại bọn họ mới đúng. Có điều hắn lại thành công anh hùng cứu mỹ nhân."
không phải lúc nào cũng nhìn chăm chăm quan sát nam chính, cho nên nó chỉ thấy được phần lớn sự việc xảy ra, không thể biết được toàn bộ mọi chuyện.
Lăng Sơ Nam gật gật đầu.
"Ta biết rồi, có điều nhiệm vụ hôm nay của chúng ta không liên quan đến Mộ Dung Tuyết."
"Đúng rồi, ký chủ, thiết lập của ngài không hề biết lái xe, vậy ý định giữ vững thiết lập của ngài lúc trước có còn dùng không?"
"Tùy tâm trạng."
Lăng Sơ Nam đánh tay lái, chậm rãi chạy trên đường núi.
"...Việc này còn phải xem tâm trạng sao?"
"Ờ, tâm trạng tốt thì ta sẽ dùng."
Lăng Sơ Nam nói.
"Chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng y không nhìn ra được tính cách của ta chỉ là giả sao? Tốt xấu gì cũng là một con rồng đã sống mấy nghìn năm."
Nó thực sự đã cho rằng như vậy, trong lòng tràn đầy khó hiểu.
"Tại sao y đã biết ngài đang diễn nhưng vẫn phối hợp với ngài?"
"Ăn ý."
Lăng Sơ Nam trả lời.
"Có lúc nào y không phối hợp với ta không?"
....Đúng là chưa từng có. đột nhiên ý thức được, từ lần đầu tiên bắt đầu làm nhiệm vụ, sự sủng nịch của người nọ đối với Lăng Sơ Nam chưa từng có giới hạn, hơn nữa dường như y còn có thể bắt kịp tư duy của Lăng Sơ Nam.
"Hai chúng ta chính là trời sinh một cặp."
Lăng Sơ Nam nói.
nhớ rằng, người nọ dường như cũng từng nói câu này.
Lúc này, Lăng Sơ Nam đậu xe vào bãi đỗ của một bệnh viện.
Mới vừa xuống xe, đột nhiên kêu lên.
"Ký chủ, là nam chính!"
- --