Editor: YuTuyTien
Chỉ trong nháy mắt khi Lăng Sơ Nam ném hạt châu vào lỗ đen, liền cho rằng lần này chết chắc rồi. Có điều đột nhiên nó cảm nhận được cảnh tượng trước mắt đang thay đổi, người đang xuất hiện ở hòn đảo mà mà lúc nãy Lăng Sơ Nam ngồi, cũng là người đang ôm ký chủ nhà nó không phải là Phong Bất Dự thì là ai nữa?
Bởi vì lúc nãy đi vào bên trong quá sâu, cho nên Phong Bất Dự ôm cả người Lăng Sơ Nam bảo vệ trong ngực mình. Hiện tại bộ dạng của y vô cùng chật vật, đặc biệt là trên lưng huyết nhục mơ hồ, nhìn qua rất đáng sợ. Có điều y dường như không hề để ý đến điều này, chỉ liếc mắt nhìn Lăng Sơ Nam.
"Bảo bối em không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"
"Không bị thương, em không sao cả."
Ánh mắt của Lăng Sơ Nam có chút phức tạp, có điều rất nhanh đã quay về bình thường.
"Để em trị thương cho anh."
"Ký chủ, ngài đã nói trước với Phong Bất Dự rồi à?"
Khó trách lại hoài nghi, nó rõ ràng đã nhìn thấy Lăng Sơ Nam để thế thân ở trong phòng, đến hiện tại thời gian hai người tách ra cũng chỉ mới hai tiếng, nếu không phải đã nói trước thì nó không tin.
Lăng Sơ Nam vừa trị thương cho Phong Bất Dự vừa trả lời: "Cứ xem như bọn ta đã nói trước với nhau đi."
Tại sao lần này lại sảng khoái thừa nhận vậy? có chút nghi hoặc, sau đó nó đột nhiên ý thức được, hành động lần này Lăng Sơ Nam hoàn toàn giấu Phong Bất Dự để làm. Từ trước đến nay hai người chưa từng nói bất cứ điều gì về nhiệm vụ với nhau, cho dù là ở phương diện nào thì Phong Bất Dự cũng không thể biết được kế hoạch của Lăng Sơ Nam.
Hiển nhiên Lăng Sơ Nam đang gạt nó.
Có điều dù là thế nào thì nhiệm vụ cũng đã hoàn thành.
Cùng lúc đó, cốt truyện thứ hai mà Lăng Sơ Nam tâm tâm niệm niệm cũng được gửi xuống.
Giống như Lăng Sơ Nam đã suy đoán lúc trước, cốt truyện thứ hai có chuyển biến rất lớn. 《 Linh Giới 》 không phải chỉ là một trò chơi bình thường, sau khi phát triển đến bước cuối, nam chính là người đầu tiên phát hiện ra công pháp tu luyện trong trò chơi, thậm chí công pháp tu tiên lại có thể đem ra ngoài hiện thực. Đúng vào lúc này, ở thế giới hiện thực, từ bên trong đại dương truyền ra một loại virus mới bắt đầu ăn mòn thế giới, nhân loại phát sinh rất nhiều bệnh tật cấp tính, kề cận diệt vong.
Nam chính dựa vào những gì học được trong trò chơi, dẫn đầu nhân loại đấu với virus, cuối cùng tiêu diệt được nó và trở thành bá chủ của nhân loại.
Đây là loại cốt truyện kỳ lạ gì vậy? quả thực đã bị người sáng tạo ra thế giới này thuyết phục. Có điều nó lại chú ý đến một việc.
"Ký chủ, cuối cùng nam chính cầm một viên đá tinh lọc Thánh địa, không phải cũng là hạt châu tăng phúc khí chứ?"
"Không phải ngươi nói thứ đó chỉ có ở cửa hàng hệ thống à? Trong cốt truyện có xuất hiện nhiệm vụ giả à?"
"Thế giới nguyên bản chỉ là một thế giới nguyên thủy vừa được tạo ra, đương nhiên không thể xuất hiện nhiệm vụ giả."
theo bản năng trả lời.
"Cho nên cuối cùng thứ đó là gì? Ngài có biết không ký chủ?"
"Biết chứ, ngươi cũng gặp qua rồi."
"Hả? Là gì vậy?"
Có điều hiện tại Lăng Sơ Nam đương nhiên không có tâm trạng giải đáp vấn đề của , sau khi đã khôi phục được một chút, Phong Bất Dự đột nhiên lại đè cậu xuống bãi cát.
"Ngươi có nhớ, có một lần ta hỏi Phong Bất Dự, Long tộc bọn họ có thể sống đến bao lâu, lúc đó y trả lời thế nào?"
Lúc Lăng Sơ Nam chuẩn bị giải đáp thắc mắc cho , đã cách thời điểm đặt vấn đề nửa tháng. Lúc này trên chiếc tủ đầu giường bên trái vẫn có bát canh bổ thận đầy tình yêu của lão quản gia mang đến.
Cũng may trí nhớ của cũng không tệ lắm, rất nhanh nó đã nhớ ra đoạn ký ức ngắn ngủi đó.
Khi đó biểu tình của Phong Bất Dự có chút cứng đờ.
"Tại sao bảo bối lại muốn hỏi cái này?"
"Chỉ là do tò mò thôi."
"Nghiêm túc mà nói, Thần Long tộc sẽ không tử vong, chúng ta loại tồn tại vĩnh hằng. Trừ khi..."
"Trừ khi gì?"
Phong Bất Dự liếc mắt nhìn Lăng Sơ Nam một cái, sau đó duỗi tay lấy một viên châu màu vàng từ trong ngực ra, đưa vào tay Lăng Sơ Nam.
"Tui biết rồi!"
Nhớ đến đây, lập tức hiểu ra.
"Ký chủ, ý ngài là viên đá ở Thánh địa chính là Long châu đúng không? Long châu có khả năng tinh lọc, nói cách khác nguyên liệu để chế tạo thuốc tinh lọc là từ Long châu của Phong Bất Dự trích ra."
"Thông minh." Lăng Sơ Nam khen ngợi.
Mất đi Long châu sẽ phải tử vong, cho nên dù là trong cốt truyện không hề đề cập đến, nhưng nếu dựa theo lời nói của Phong Bất Dự, trên thế giới này không thể có được con rồng thứ hai, như vậy y đã chết. Cho nên Lăng Sơ Nam mới ngăn cản tiếp tục chế tạo số lượng lớn thuốc tinh lọc. Nghĩ đến số điểm năng lượng bị mất hơn phân nửa của mình, không khỏi cảm thấy có chút cân bằng.
"Vậy mà lúc trước ngài lại nói không phải vì Phong Bất Dự."
"Thật sự không phải là vì y."
Lăng Sơ Nam vô tội nói.
"Nếu y chết, thì ta phải làm sao đây?"
"....Cho nên ngài liền lựa chọn hố hệ thống đáng thương của ngài?"
"Là do ngươi tự nguyện giúp đỡ."
khóc không ra nước mắt, chỉ hận không thể cho bản thân mấy bạt tai, cho ngươi lắm miệng này! Đúng vào lúc này, nó đột nhiên nghe thấy Lăng Sơ Nam nói.
"Cảm ơn ngươi, ."
Hình như vừa nãy ký chủ nói cảm ơn nó? cảm thấy bản thân đã bị ảo giác.
"Ký...ký chủ, vừa nãy ngài nói gì cơ?"
"Ta nói cảm ơn ngươi." Lăng Sơ Nam tốt bụng nhắc lại lần nữa.
Lần này nghe rất rõ ràng, đột nhiên nó có chút ngại ngùng.
"Đừng.... đừng khách sáo. Ký chủ, ngài khách sáo như vậy tui sẽ thấy ngại đó."
"Bởi vì ngươi đã giúp ta một chuyện lớn."
"Là... là tui tự nguyện hỗ trợ. Sau này nếu ký chủ cần giúp chuyện gì cứ trực tiếp nói với tui!"
"Được, một lời đã định! , ngươi đúng là một hệ thống tốt."
"Cảm ơn ký chủ!"
Nghe thấy Lăng Sơ Nam nói như vậy, cuối cùng cũng phản ứng lại được. Hình như vừa nãy tự bản thân nó đã đào cho mình một cái hố, còn liên tục nhảy xuống đó, thậm chí tự lấp hố lại và giẫm giẫm lên.
Bây giờ đổi ý có còn kịp không?
Sau khi 《 Linh Giới 》 phát hành trên toàn thế giới, bởi vì độ chân thật lên đến % cho nên chỉ trong vòng chưa đến hai năm, số lượng người chơi đã chiếm % dân số trên thế giới. Dù sao thì chênh lệch thời gian giữa hiện thực và trò chơi là sáu lần, việc này tương đương đã kéo dài tuổi thọ của nhân loại. Phần lớn mọi người đều đồng ý đem thời gian của mình đặt vào trong trò chơi và nó cũng chính thức trở thành thế giới thứ hai của nhân loại.
Thật ra Lăng Sơ Nam cũng thường xuyên lên trò chơi. Là độc dược sư duy nhất, có thể nói cậu ở trò được hoanh nghênh rất nhiều. Theo lời thì là, bên cạnh ký chủ lúc nào cũng có một xô giấm, thật là đáng sợ.
Càng đáng sợ hơn chính là vận đào hoa của Lăng Sơ Nam dường như vẫn luôn rất tốt. Cách mỗi đoạn thời gian đều có người thổ lộ với cậu trên kênh thế giới, nam nữ đều có, mà phần lớn là những người đã gặp mặt cậu ở buổi offline hôm đó. Bọn họ thực sự chính là điều mà trời cao phái tới để chọc tức Phong Bất Dự.
Đối với việc này tỏ vẻ rất thích năm thứ năm, rốt cuộc cũng có người phát hiện ra bí mật của trò chơi. Thân là người sáng tạo ra trò chơi, tập đoàn Kim Việt đã thừa nhận 《 Linh Giới 》 là do bọn họ hợp tác với quốc gia tạo ra, đại biểu rằng nó là tác phẩm đưa nhân loại vào kỷ nguyên mới, tất cả mọi người đều trở nên điên cuồng mà 《 Linh Giới 》 cũng tiến vào làn sóng mới.
Đối với chuyện này, Lăng Sơ Nam không có bao nhiêu hứng thú. Sau khi long châu giả được cậu đưa vào vòng xoáy, đại dương một lần nữa trở lại yên bình.
Dưới sự giám sát nghiêm ngặt của người nhà Thanh Thảo Y Y, Tần Húc Dương cả đời đều phải ở trong tù. Bởi vì di chứng của vết thương, Thanh Thảo Y Y chỉ sống đến tuổi liền qua đời.
Đương nhiên, đây đều là những việc do lãi nhãi với Lăng Sơ Nam, lúc này cậu đã đưa Phong Bất Dự và một đám tiểu đệ trở về đại dương.
Sau khi đã tìm hiểu tình hình vai chính xong, liền bắt đầu chú ý đến người thầm yêu Lăng Sơ Nam trước kia.
"Ký chủ, cho đến hiện tại Trịnh Minh Kiệt vẫn không tìm người yêu, tui cảm thấy rất có thể là bởi vì ngài. Ngài có muốn nói điều gì không?"
Lúc này giọng nói của Phong Bất Dự vang lên: "Bảo bối, thánh địa có một tiểu nhân ngư vừa mới ra đời. Em có muốn đến đó xem không?"
"Tiểu nhân ngư?"
Lăng Sơ Nam xoay người ôm lấy cổ Phong Bất Dự.
"Mau đưa em đến đó xem."
vẫn luôn bị xem nhẹ: "..."
Lần nữa quay về không gian hệ thống, Lăng Sơ Nam đột nhiên lại có cảm giác xa lạ.
"Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, chào mừng ngài trở về không gian hệ thống. Nhiệm vụ lần này tổng cộng nhận được điểm năng lượng, nhiệm vụ phụ tuyến hoàn thành, điểm năng lượng được nhân đôi, tổng cộng nhận được điểm năng lượng. Hiện tại tổng điểm năng lượng là . Cửa hàng hệ thống đã mở ra, xin hỏi ký chủ có muốn mua gì không?"
"Không."
"Ký chủ, ngài thật sự không muốn suy xét mua chút đồ gì sao?"
đẩy mạnh tiêu thụ.
"Gần đây không gian hệ thống đã có thêm rất nhiều vật phẩm thú vị đó."
"Ý của ngươi là, ta hãy xài hết điểm năng lượng sau đó còn tặng thêm cho ngươi à?" Lăng Sơ Nam hỏi.
"...Ngài vẫn nên tích góp thì hơn."
Nhớ đến mấy chục vạn điểm năng lượng của mình, liền vô cùng đau lòng.
Có điều cho dù nói như vậy nhưng Lăng Sơ Nam vẫn mở cửa hàng hệ thống ra, đem những vật phẩm mới mẻ thú vị mà đã nói nhìn thử một lần.
"Ký chủ, ngài xem, có cả bùa ẩn thân, bùa thuấn di, bùa bình an... Đều là đem từ thế giới tu chân vào, toàn bộ đều được giảm giá %."
"Mười vạn và tám vạn khác nhau chỗ nào?" Lăng Sơ Nam hỏi.
: "..." Cũng đúng, dù sao đều đâu mua nổi.
"Bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo đi."
"Vâng, đang tiếp nhận thông tin của thế giới, mong hãy chờ một lát."
Lúc Lăng Sơ Nam mở mắt ra thì cậu đang ở trên giường, trên đầu là trần nhà với bầu trời nhân tạo, trời xanh mây trắng có vẻ vô cùng hài hòa.
Cạnh giường có đặt mấy dụng cụ tinh xảo kỳ quái, thông tin trên đó Lăng Sơ Nam vừa nhìn qua đã hiểu được, đại khái là số liệu của thân thể này, cậu nhìn chằm chằm vào đường điện tâm đồ.
", thân thể này có phải mắc bệnh tim không?"
"Thưa ký chủ, thân thể này có bệnh tim rất nghiêm trọng, tăng đường huyết, chứng béo phì. Theo tình hình hiện tại, thì cậu ta còn bị hủy dung, chân cũng bị gãy xương."
nhanh chóng đưa ra đáp án.
"Nếu như ngài không đến, có lẽ bây giờ cậu ta đã tử vong."
"...Đúng là thảm, cậu ta là vai phản diện à?"
"Là rất thảm mới phải."
đồng tình.
"Cậu ta xác thực là vai phản diện. Xin hỏi ký chủ có muốn tiếp thu cốt truyện ngay bây giờ không?"
"Có."
Đây là một câu chuyện ngựa giống ở thế giới tương lai. Nam chính là một trạch nam đến từ thế kỷ , lúc xuyên đến hắn có được một bàn tay vàng là hệ thống dưỡng thành đại thần. Bằng vào cốt truyện do hệ thống cung cấp, hắn tất nhiên trở thành đại thần vô cùng quan trọng đối với thế giới tương lai rất chú trọng món ăn tinh thần này, còn được vô số mỹ nhân yêu thích.
Thân thể hiện tại của Lăng Sơ Nam tên là Mục Lâm Kha, năm nay tuổi, với tuổi thọ trung bình của nhân loại lên đến năm, cậu ta xem như chỉ là một đứa trẻ. Cậu ta là một tiểu boss mà nam chính gặp được giữa đường. Hai người đều là tác giả hợp đồng của Phong Vân Văn Hóa -- mạng lưới tiểu thuyết lớn nhất của thế giới này, hơn nữa còn là dưới danh nghĩa cùng một biên tập.
Mục Lâm Kha là nhờ vào nhân khí chồng chất từ lúc bắt đầu mới trở thành đại thần, đương nhiên không thích nhìn thấy nam chính một bước lên trời như thế, cho nên gây không ít phiền toái cho hắn, rất nhiều lần cướp mất vị trí vốn dĩ thuộc về nam chính.
Sau khi biết được chuyện này, nam chính đương nhiên không vui rồi. Hắn có hệ thống trợ giúp, còn mang theo hào quang nhân vật chính, đương nhiên sẽ không bị một đại thần thời xưa xử lý được. Cho nên hắn tìm ảnh thật của Mục Lâm Kha, vạch trần cậu ta trên diễn đàn. Những độc giả vốn dĩ dành rất nhiều mong đợi cho đại thần nhà mình vừa thấy đại thần mà mình yêu thích là một tên mập mạp, đương nhiên không thích nữa. Kết quả, người hâm mộ của Mục Lâm Kha điên cuồng giảm xuống.
Vốn dĩ cốt truyện phát triển đến chỗ này, Lăng Sơ Nam cảm thấy cũng không có vấn đề gì. Dù sao cũng là do Mục Lâm Kha trêu chọc nam chính trước, bị đối phương trả thù cũng là hợp tình hợp lý.
Nhưng vấn đề lại chính là, Mục Lâm Kha đột nhiên xảy ra chuyện, chẳng những gãy chân, hủy dung mà còn suýt mất mạng. Hơn nữa cùng ngày hôm đó, cậu ta vừa hay hẹn nam chúng để trao đổi chuyện đăng ảnh.
Trong cốt truyện có nói đây là ngoài ý muốn, nhưng nếu không có ký ức của Mục Lâm Kha, có lẽ ngay cả Lăng Sơ Nam cũng sẽ cho rằng là ngoài ý muốn.
Sau khi xem xong cốt truyện, Lăng Sơ Nam im lặng hai giây.
", kịch bản ngựa giống cẩu huyết như vậy ngươi tìm được ở đâu thế?"
"Ký chủ, oan ức quá, thế giới nhiệm vụ là dựa vào cấp bậc nhiệm vụ hiện tại của ngài để phân chia ngẫu nhiên, thật sự không phải do tui tự ý lựa chọn đâu. Tui làm gì có bản lĩnh như vậy!"
Đúng vào lúc này, một người bác sĩ trung niên đẩy cửa bước vào.
"Cậu tỉnh rồi."
- --