Ánh sáng rực rỡ đang chiếu vào lối đi sâu và hẹp này. Nhìn xung quanh, từng hàng người đồng vàng đen rực sáng với những tia sét quanh người đứng kết thành một bức tường cao kiên cố khó mà vượt qua, cản trở bước tiến của tất cả mọi người. Trong Tháp Đồng Nhân, ngoài đặc điểm cao chín mươi chín tầng ra, còn có khoảng mười tám lối đi, hay nói cách khác, một tầng của Tháp Đồng Nhân có thể chứa được mười tám người. Đương nhiên cũng có một vài người hợp lại cùng nhau đi vào Tháp Đồng Nhân, những trường hợp như vậy cũng không hề ít, nhưng ở lối đi trước mặt hiện giờ chỉ có một mình Trần Mộc. Sấm sét sáng chói chiếu rọi cả vào trong lối đi sâu thẳm eo hẹp này, một trăm người đồng vàng đen cầm đinh ba trong tay nhìn chằm chằm về phía trước với con mắt nảy lửa. Trần Mộc nắm chặt Thiên Tùng Vân Kiếm trong tay, hít một hơi thật sâu, ánh mắt cũng lạnh lùng không kém. Suốt mấy ngày qua, hắn cũng đã tích luỹ được cơ số kinh nghiệm trong Tháp Đồng Nhân này. Trần Mộc chớp ngay thời cơ lao nhanh như bay về phía trước, không để cho những người đồng kia có cơ hội bao vây. Xoẹt. Không gian vang lên tiếng gió rít dồn dập, và chỉ trong nháy mắt, Trần Mộc đã xuất hiện ngay trước mặt đám người đồng kia. Thiên Tùng Vân Kiếm trong tay hắn phát ra thứ ánh sáng chói mắt rồi giương lên xoẹt phắt một cái. Xuỳ. Bóng kiếm chém ngang không trung rồi ngay lập tức tan biến dần, chỉ còn nhìn thấy một vệt sáng như tia chớp dần tàn lụi. Và rồi, đầu của mấy người đồng rơi xuống lia lịa, cùng với đó là tiếng nổ vang rền, mấy người đồng đó cũng ngay lập tức nổ tung, vỡ vụn thành những tia sáng nhỏ rồi dần dần tan biến. Gió cuồn cuộn cuốn bay tất cả. Những người đồng khác ngay lập tức đồng loạt xong tới, những bước chân vàng đồng giẫm đạp trên nền đất tạo thành từng đợt rung chuyển. Thực lực của tầng thứ chín cảnh giới Thông Thiên đã được bộc phát hoàn toàn. Hàng loạt các cây đinh ba từ khắp vía lao như vũ bão, đâm thẳng về phía Trần Mộc. Trần Mộc vội đạp chân bật lên, những nhịp chân huyền ảo thoăn thoắt như gió, tung bay trong không gian rồi lần lượt tránh hết được thế tiến công của đám người đồng. Sau đó, chỉ thấy hắn vung kiếm ra xoẹt một cái, đám người đồng lần lượt bị chém đứt đôi thành hai mảnh. … Cuộc giao tramh hỗn loạn kéo dài khoảng một tuần hương. Tới khi cuộc chiến ngừng lại, những tia chớp vẫn tụ lại giữa không gian, mãi không tiêu tan. Còn Trần Mộc thì đang đứng giữa một đống đồng vỡ nát, hắn thở hổn hển, mặt mày trắng bệch, cả người đẫm máu tươi. Trên ngực hắn hiện rõ hai vết thương sâu bằng ngón tay. Đó là do đinh ba của hai người đồng đâm phải, sâu tới nỗi đáy vết thương chỉ còn cách tim khoảng nửa xăng-ti-mét. Đối mặt với một trăm kẻ mạnh ở tầng thứ chín của cảnh giới Thông Thiên, cho dù Trần Mộc có mạnh tới nhường nào cũng khó mà chống đỡ được. Sau khi hít thở sâu một vài hơi, Trần Mộc mới gắng gượng móc ra từ trong nhẫn ra hai viên linh đan trị thương để uống rồi quay người rời đi. Đi được tới đây cũng đã tới giới hạn sức mạnh lớn nhất của hắn rồi. Từ tầng thứ năm mươi trở ra, những người đồng đều ở cấp cảnh giới Thần Tàng, với thực lực của Trần Mộc thì vẫn chưa đủ để đối kháng với chúng! Nhưng ngay khi Trần Mộc định quay về thì chợt có tiếng bước chân rất khẽ vang lên từ phía sâu thẳm của lối đi. "Hay lắm, một trăm người đồng ở tầng thứ chín của cảnh giới Thông Thiên đều bị ngươi giết chết rồi, nếu không phải vì tận mắt nhìn thấy thì ta có chết cũng không tin là do người ở cấp tầng thứ chín cảnh giới Hoá Tượng làm, xem ra sức mạnh của Ấn Thần còn vượt xa tưởng tượng của ta rồi!"