Lôi Linh và Chu Vân Sơn ban nãy cho dù thực lực có mạnh đến mấy thì suy cho cùng cũng chỉ là hai quân tốt trong ván cờ giữa Linh Điện và Thiên Điện mà thôi! Và lần này, Trần Mộc cũng không còn phải nhẫn nhịn bọn họ như lúc vừa đến Linh Tiêu Tông nữa, giờ hắn đã có nền tảng nhất định để đấu tranh trực tiếp với Tần Thạch Long rồi. “Trần Mộc, Lôi Linh và Chu Vân Sơn vừa mới về môn phái chưa được bao lâu, nghe nói thực lực của các đệ tử Linh Điện giờ đã mạnh hơn rất nhiều nên muốn tới xô xát chút xem thực hư ra sao, ngươi không cần tới mức phải ra đòn chí mạng đâu!", Tần Thạch Long cười nói. Trần Mộc khoanh tay, nói với vẻ vô tội: "Này điện chủ Thiên Điện, ngươi đừng có hiểu lầm ta, ta cũng chỉ là xô xát chút với các huynh đệ của Thiên Điện thôi, nào có dám ra tay giết hại!" "Nếu là vậy thì tốt!", Tần Thạch Long cười nói. Sau đó, hắn ta liền duỗi một tay ra bộc phát một lực hút, kéo hai cơ thể nhếch nhác của Lôi Linh và Chu Vân Sơn về, dáng vẻ đó hiển nhiên là muốn đưa hai bọn hắn đi. Trước hành động này của hắn ta, Trần Mộc cũng không nói gì. Nhưng khi Lôi Linh và Chu Vân Sơn còn chưa kịp được kéo về chỗ hắn ta thì Hàn Giang Tuyết ở phía sau lưng Trần Mộc bỗng phất tay áo một cái, một cơn gió lớn ào đến, làm đứt đôi lực hút từ lòng bàn tay của Tần Thạch Long. Tần Thạch Long chau mày, ánh mắt nghiêm nghị, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hàn Giang Tuyết, giọng chất vấn: "Hàn Giang Tuyết, ngươi có ý gì đây?" Giọng điệu của hắn ta không hề nặng nề nhưng lại có một sự uy nghiêm, bệ vệ của cấp trên, và rồi một luồng sức mạnh trấn áp của cấp cảnh giới Vạn Pháp dần toả ra, làm rung chuyển khoảng không xung quanh. Nhưng Hàn Giang Tuyết không chút sợ hãi, khắp người nàng ta cũng bộc phát ra một sức trấn áp vô cùng mạnh của cấp cảnh giới Vạn Pháp, lao thẳng về phía hắn ta, quyết không lùi bước. "Tần Thạch Long, đệ tử Thiên Điện của các ngươi tới làm càn ở địa bàn Linh Điện của ta, đánh bị thương không biết bao nhiêu đệ tử của ta, chuyện này, điện chủ Thiên Điện cũng cần cho ta một lời giải thích rõ ràng chứ!", Hàn Giang Tuyết thản nhiên nói. "Giải thích?", Tần Thạch Long giễu cợt đáp: "Hàn Giang Tuyết, xô xát giữa các đệ tử thì bị thương vong là điều khó tránh khỏi, cũng là chuyện rất bình thường thôi mà?" "Ra vậy, các ngươi đều nghe rõ rồi chứ? Lời này là do điện chủ Thiên Điện đích thân nói ra, có lời này của ngươi ta cũng yên tâm rồi, hai người này ngươi cứ mang đi đi!", Hàn Giang Tuyết khua tay nói thẳng, cũng không cản lại nữa. Rất nhiều đệ tử xung quanh nàng ta đều sững người. Từ bao giờ mà điện chủ Linh Điện lại dễ thương lượng như vậy chứ? Còn chưa kịp để tất cả mọi người định thần lại, Hàn Giang Tuyết đã quay sang nói với Trần Mộc: "Trần Mộc, ngày mai ngươi đến chặn cửa Thiên Điện cho ta, tìm mấy đệ tử Thiên Điện ra mà xô xát, nhớ kỹ là, hôm nay đệ tử Linh Điện chúng ta bị thương ra sao thì phải bắt đệ tử Thiên Điện chịu gấp đôi, đánh chết cũng không sao cả! Xô xát có thương vong cũng là chuyện rất bình thường ấy mà!" "Rõ!" Trần Mộc cười khẩy, ánh mắt thoáng vẻ giễu cợt nhìn về phía các đệ tử của Thiên Điện. "Các sư huynh, sư đệ, sư tỷ, sư muội nghe rõ đây, ngày mai ta sẽ tìm các ngươi, ta nói trước, ta không phải ra mặt vì Linh Điện, ta chỉ là muốn đánh chết những người ngồi ở đây, hoặc là bị những người ngồi ở đây đánh chết, à mà, gọi là xô xát, mà xô xát có xảy ra thương vong cũng là lẽ thường tình thôi ấy mà!" Thấy hai người họ người tung kẻ hứng như này, tất cả mọi người mới sực hiểu ra, mặt ai nấy cũng đỏ bừng bừng. Đe doạ! Đây rõ ràng là đe doạ một cách trắng trợn! Hai thanh niên này ... rõ ràng là đang đe doạ toàn bộ Thiên Điện! Trình Vũ Hiên và các đệ tử khác đều cười khoái chí, ngay cả bọn họ cũng không thể phủ nhận là Hàn Giang Tuyết và Trần Mộc rất ăn khớp với nhau, mặc dù hai người không hề thảo luận trước nhưng lại vô tình đi cùng một hướng. Chẳng phải nói là xô xát sao? Được thôi, Trần Mộc sẽ đích thân đến tìm bọn họ xô xát! "Trần Mộc!", Tần Thạch Long tức đỏ mặt tía tai quát lớn, trên trán hắn ta lộ rõ những vết gân xanh, nắm tay siết chặt vô cùng! Thiên Điện là điện đứng đầu trong tứ đại điện, bao nhiêu năm nay chỉ có Thiên Điện đi đe doạ, uy hiếp người khác! Nào đã có ai dám đi uy hiếp bọn họ chứ! "Điện chủ Thiên Điện, ngươi còn chuyện gì nữa không?", Trần Mộc thản nhiên hỏi. "Ngươi thật sự nghĩ ta không dám ra tay giết ngươi sao? Ngay cả có giết chết ngươi ngay tại đây thì cùng lắm ta cũng chỉ bị chủ môn phái xử phạt chút thôi, cái giá đó ta trả được, ngươi đừng có mà ép ta!"