Tần Thạch Long tức giận trợn trừng mắt với Trần Mộc, dáng vẻ đằm đằm sát khí, nghiến răng nghiến lợi nói. "Xin mời! Xin mời!" "Đánh chết ta đi này, nào, mau ra tay đi!" "Nếu hôm nay ngươi không đánh chết ta thì ngươi không bằng một con chó!" Trần Mộc hét lớn lên. "Ngươi...!" Tần Thạch Long tức đến sắp ói máu. "Wa, thanh niên này đỉnh quá!" Các đệ tử của các điện khác đều ngây ngốc người. Bọn họ từng thấy có người tự tìm chỗ chết, nhưng chưa thấy ai lại hung hăng tự tìm chỗ chết như này cả!" Không chỉ Tần Thạch Long, ngay cả các đệ tử Thiên Điện có mặt ở đó cũng bị hành động này của Trần Mộc làm cho sững người. Bọn họ chỉ nghĩ trước đây Trần Mộc có hơi kiêu ngạo, nhưng thực sự không ngờ được là chàng thanh niên này đã kiêu ngạo tới mức coi trời bằng vung như vậy. Bọn họ cũng chưa từng thấy ai dám lớn tiếng nói chuyện với điện chủ cấp cao như vậy cả. Kể cả là đệ tử nội môn, hay là đệ tử thân truyền, ai nấy đều rất cung kính, nào có ngỗ ngược không chút kiêng nể như Trần Mộc chứ! Cảnh giới Thông Thiên đang khiêu khích kẻ mạnh của cảnh giới Vạn Pháp sao? Chuyện này rõ ràng là trước giờ chưa từng xảy ra! Các đệ tử Địa Điện và Anh Điện đều sững sờ, ai nấy cũng ngây người nhìn Trần Mộc, lúc này trong lòng họ chỉ còn lòng sùng bái hắn, thanh niên này đúng là đỉnh của đỉnh! "Điện chủ, đánh chết hắn ta đi!" "Nhất định phải đánh chết hắn, hỡi người hùng điện chủ của chúng ta!" "Thiên Điện ta quyết không chịu nhục!" "..." Sau một hồi sững người, rất nhiều đệ tử Thiên Điện sục sôi ý chí, hô toáng lên. Thà chết còn hơn chịu nhục, chàng thanh niên này đã chà đạp lên giới hạn tôn nghiêm của Thiên Điện bọn họ. Lúc này chỉ còn mình Tần Thạch Long đang nhìn chằm chằm Trần Mộc, cơn phẫn nộ sâu trong đáy mắt hắn ta hệt như một con rắn độc, nóng lòng muốn cắn chết Trần Mộc ngay lập tức. Nhưng lúc này hắn ta phải giữ bình tĩnh. Không phải vì Hàn Giang Tuyết đang ở đây mà là vì hắn ta biết trong tay Trần Mộc có rất nhiều chiêu thức gây hại đến tính mạng kẻ mạnh của cảnh giới Vạn Pháp! Lần trước khi hợp lực với Hoàng Côn, hai bọn hắn cũng suýt nữa bị Trần Mộc giết chết. Mặc dù hắn ta biết, Trần Mộc cũng đã phải trả một cái giá đau đớn tột độ, thậm chí suýt chết. Nhưng không thể phủ nhận, Trần Mộc quả là một con chó điên, một khi đã điên lên thì e là sẽ là một trận sống cùng sống, chết cùng chết! Trần Mộc muốn chết, nhưng hắn ta không hề muốn chết! Tần Thế Long nhìn chằm chằm Trần Mộc với ánh mắt đầy oán hận, bây giờ, hắn ta chỉ mong sao có thể xé tan xác Trần Mộc! Nhưng nghĩ đến chiêu thức lần trước trong núi Thiên Khôi của Trần Mộc, hắn ta chỉ đành bình tĩnh lại, ánh mắt thoáng hiện vẻ kiêng dè. Hàn Giang Tuyết vẫn đứng phía sau lưng Trần Mộc, đôi mắt mỹ miều của nàng ta lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Thạch Long, linh lực dập dờn quanh người, rõ ràng là đang cảnh giác hắn ta sẽ ra tay. Lúc này, bầu không khí ngày càng trở nên căng thẳng, hệt như một thùng thuốc súng, chỉ cần một mồi lửa thì sẽ nổ tung hoàn toàn. Tất cả mọi người đều bất giác nuốt nước bọt, ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi, nếu đại chiến kẻ mạnh của cảnh giới vạn pháp một ngày nào đó thật sự nổ ra thì e là vô số các lãnh đạo cấp cao trong môn phái đều sẽ ra mặt, đến lúc đó thì sự việc sẽ càng nghiêm trọng hơn. Nhưng Linh Điện không muốn lùi bước, mà Thiên Điện cũng không muốn lùi bước.