Nói là đến xem thi đấu nhưng mục đích thực sự là để xem Linh Tiêu tông có suy yếu hay không. Một khi nó suy yếu, rất nhiều thế lực lớn nhỏ khác sẽ không chút do dự mà xâm phạm lãnh thổ của Linh Tiêu tông. “Không ngờ ngươi cũng đến xem!” Trong đám người, Trình Vũ Hiên ngạc nhiên nhìn Trần Mộc. Phải biết là trước đây Trần Mộc không mấy hứng thú với những chuyện ồn ào như vậy, nhưng hôm nay hắn lại bất ngờ đi theo. Trần Mộc khẽ mỉm cười: “Ta tới đây không phải để chào đón Thất Huyền tông, ta muốn đến tìm vài người.” “Tìm người?” Trình Vũ Hiên có hơi sửng sốt. Trong số những người này có người quen của Trần Mộc sao? Trần Mộc cũng không trả lời, ánh mắt quét qua đoàn người đang lũ lượt đi tới. Hắn nhớ những người như Liễu Thanh Hân, Đàm Tùng, Tôn Béo đều đã vào Thiên Ảnh tông tu luyện, còn cả Ôn Chi Huyền và Khương Âm nữa, không biết bọn họ có đến tham gia cuộc thi Tam Tông Tranh Tài lần này hay không. Trong lúc Trần Mộc đảo mắt nhìn quanh, những môn phái kia đã dẫn rất nhiều đệ tử nội môn xuyên qua khe sáng. Lúc này, trưởng lão hộ vệ của Linh Tiêu tông cũng đứng ở bên kia đường, chắp tay hướng về phía người trước mặt: “Tại hạ Cảnh Thương, nhận lệnh của tông chủ Linh Tiêu tông, kính cẩn hoan nghênh các vị đến làm khách!” “Ha ha, Cảnh Thương trưởng lão khách khí quá!” Trưởng lão dẫn đầu Thất Huyền tông cũng chắp tay mỉm cười. “Nghe danh Linh Tiêu tông đã lâu, hôm nay tới quấy rầy mọi người, hy vọng các vị không chê cười!” “Đúng vậy, hy vọng các vị không chê cười…” Rất nhiều môn phái, thế lực cũng làm theo, chắp tay cung kính, thể hiện lễ nghi rất chu đáo. “Có thể mời các vị đến với môn phái là phúc của chúng tôi...” Cảnh Thương cũng lần lượt chắp tay đáp lại. Tuy rằng những môn phái nhỏ này thực lực kém xa so với những môn phái lớn như Linh Tiêu tông, nhưng số lượng lại rất đông đảo. Nếu đắc tội với họ, khiến họ liên thủ với nhau thì sẽ rất phiền phức. Vì vậy, thái độ của Cảnh Thương cũng rất khiêm nhường. Lúc này, Hứa Hướng Thạch gật đầu với một đệ tử trẻ tuổi phía sau. Đệ tử trẻ tuổi lập tức hiểu ý, bước ra ngoài, chắp tay cung kính với Cảnh Thương trưởng lão, cười nói: “Trưởng lão, bọn ta ngàn dặm xa xôi đến đây, nghi lễ chào đón của tông môn các ông hình như có hơi bất lịch sự thì phải!” “Ồ? Tại sao ngươi lại nói như vậy?” Cảnh Thương có phần khó hiểu, thân là trưởng lão hộ vệ, ông ta đã đích thân đi ra chào hỏi, như vậy còn chưa đủ tiêu chuẩn hay sao? “Lần này, tất cả đệ tử nội môn ưu tú của Thất Huyền tông của chúng ta đều đến để học hỏi từ những đệ tử nội môn ưu tú của môn phái các ông. Tuy nhiên, đến bây giờ, chúng ta vẫn chưa thấy đệ tử ưu tú nào của môn phái các ông xuất hiện. Sao vậy? Đệ tử của các ông coi thường chúng ta ư?” Đệ tử kia bình tĩnh nói. Nghe vậy, rất nhiều đệ tử phía sau Cảnh Thương đều sửng sốt, trong đó có Liễu Mộ Thiên, Lôi Linh, Chu Vân Sơn, những thiên tài hàng đầu của Thiên Điện đều nhìn nhau khó hiểu. Chẳng phải họ đã đến cả rồi sao? Những người kia còn có muốn gì nữa? “Đệ tử ưu tú của tông môn chúng ta đều ở đây, tông môn của ngươi vẫn không hài lòng với lễ nghi này sao?” Cảnh Thương cau mày. “Đệ tử ưu tú? Đây mà là đệ tử ưu tú của tông môn các ông ư?” Đệ tử nọ cười lớn. Sau đó, hắn ta giả vờ bình tĩnh, xua tay nói: “Trưởng lão, xin lỗi ông, là hiểu lầm thôi, ta còn tưởng rằng những đệ tử phía sau ông chỉ là người gác cổng ở đây, hiểu lầm thôi!” Lúc đầu, nhóm Liễu Mộ Thiên và Linh Lôi đều có hơi bối rối, nhưng khi nghe nói đến đệ tử gác cửa thì mặt họ đều đỏ bừng, vô cùng tức giận. Sỉ nhục, đây rõ ràng là sỉ nhục thẳng vào mặt họ! Họ đều là những thiên tài hàng đầu của Linh Tiêu tông, nhưng trong mắt Thất Huyền tông, họ chỉ là người gác cổng, đây chẳng phải là đang cố ý dùng lời nói để sỉ nhục và khiêu khích hay sao? “Ngươi nói gì vậy? Người gác cổng cái gì chứ?” “Đệ tử Thất Huyền tông đều kiêu ngạo như vậy sao? Nơi này là Linh Tiêu tông đấy!” Tất cả đệ tử đều tức giận.