Bên dưới, trong mắt Thương Hào lóe lên vẻ dữ tợn, hắn ta lạnh lùng nói: "Đúng là hung hăng nhỉ, chỉ là một tên ở tầng ba của cảnh giới Thần Tàng, vậy mà dám ngông cuồng ở đây, hắn không xem mấy đệ tử cũ như chúng ta ra gì nhỉ!" "Để ta!" Cơ thể Thương Hào hơi chuyển động, hắn nhảy lên võ đài. "Những đệ tử thân truyền đứng đầu rốt cục cũng muốn ra tay rồi!" Sắc mặt nhóm đệ tử nội môn đều trở nên kích động, họ phấn khởi hô to. Có thể được chọn lựa làm đệ tử thân truyền đều là thiên tài trong số những thiên tài, mà Thương Hào trước mắt cũng là một người trong số đó. Thương Hào híp mắt, đáy mắt lạnh buốt, cười nói lại: "Chỉ là tầng ba của cảnh giới Thần Tàng mà đã dám lớn lối trước mặt bọn ta, tiểu sư đệ à, để bổn sư huynh dạy ngươi cách làm người thế nào!" Ầm. Dứt lời, bàn chân của Thương Hào đạp xuống đất, linh lực quanh người bùng nổ, áo hắn bị cuồng phong xé rách, ra một thân hình đen đúa đã được tôi luyện theo thời gian. Vô số hoa văn hình thú màu đen huyền bí và cổ xưa, nó giống như mãnh thú dữ tợn thời thượng cổ, điêu văn trên ngực còn tỏa ra thứ ánh sáng rực rỡ, chói lòa. "Gào!" Thú văn màu đen hiện ra, Thương Hào cũng ngửa mặt lên trời mà hét, tiếng rít gào không giống như tiếng người. Sóng âm ầm ĩ chấn động cả không gian xung quanh, tạo thành từng gợn sóng có thể thấy được bằng mắt thường, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phá nát! "Thương Hồn phách thể?" Đôi mắt của Hàn Giang Tuyết cũng trở nên nặng nề. "Thương Hào sư huynh giỏi quá, đây chính là Thương Hồn phách thể đấy, sức mạnh huyết thống của Thương Hồn thú tộc đấy!" "Có người nói tổ tiên của Thương Hào sư huynh là Thương Hồn thú tộc, tính ra, Thương Hào sư huynh là một nửa yêu đấy!" ". . ." Tiếng kinh ngạc thốt lên nhao nhao giữa quảng trường, mỗi một giọng nói đều chứa đựng vẻ kinh hãi khó có thể hình dung! Thương Hồn phách thể vừa triển khai, quanh người Thương Hào cũng xuất hiện bộ lông đen óng ánh, cả người hắn tựa như hóa thú, biến thành một hình thái nửa người nửa thú. Hình thái đó trông hết sức hung tàn, đôi mắt máu đỏ thắm, lệ khí cuồn cuộn và khí sát phạt ngưng tụ như thật, tràn ngập xung quanh, khiến cho không gian quanh người hắn cũng như đông đặc. "Nửa yêu?" Ánh mắt Trần Mộc lộ ra vẻ kinh ngạc. Thương Hào cũng không nhiều lời với Trần Mộc, cơ thể của hắn hơi chuyển động, linh lực quanh thân đã được thôi thúc đến cực hạn, đạt tới tầng hai của cảnh giới Vạn Pháp. Hơn nữa nhờ có ưu thế của Thương Hồn phách thể, một người vừa đi vào cảnh giới Vạn Pháp như Lý Khâu không thể so sánh được! Roẹt. Thân hình Thương Hào vừa động, đã biến thành cái bóng lao về phía Trần Mộc. Song quyền của hắn ta tràn ngập huyết khí. Rầm. Một quyền của Thương Hào lao thẳng vào ngực Trần Mộc, không gian chấn động thành gợn sóng. Trần Mộc lạnh nhạt liếc nhìn hắn ta, cơ thể hắn khẽ xoay, dễ dàng tránh khỏi thế công của Thương Hào. Tuy vậy, Thương Hào bám sát không bỏ! Hắn ta biến song quyền thành thứ vũ khí sắc bén, đấm ra liên tục. Bùm bùm. Không gian rung chuyển, năng lượng dao động dữ dội quét qua bề mặt của đấu trường, khiến đấu trường xuất hiện những vết nứt như vực sâu. Tuy vậy, hai chân Trần Mộc đạp nhanh liên tục, thi triển thân phấp nhanh nhẹn của mình.
Tàn ảnh mơ hồ khiến người ta khó có thể bắt lấy, liên tục tránh khỏi thế công của Thương Hào.