Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

chương 738 "cái tên này đã mạnh tới vậy rồi!"

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Ta biết, chắc chắn phụ thân ta sẽ không có chuyện gì, ông ấy mạnh mẽ lắm!" Viền mắt Vạn Lam ửng đỏ nói. Ngay sau đó, nàng lau nước mắt trên khóe mắt, cắn chặt răng không quay đầu lại nữa, tiếp tục lao về phía bầu trời xa xăm. Nàng biết thực lực của chính mình, cho dù có ở đây chăng nữa, nàng cũng chỉ là gánh nặng của Vạn Trọng Sơn mà thôi! "Thạch Trụ, ngăn cản hắn!" Bạch Đỉnh Thiên nhận ra mấy người Trần Mộc đang định đi, sắc mặt ông ta trở nên vô cùng dữ tợn, ông ta chợt quát lên. Bên phía Thất Huyền Tông, có mấy bóng người thình lình xông tới đó, họ nhanh chóng chắn trước mặt Trần Mộc, mà người cầm đầu chính là trưởng lão Thất Huyền Tông, Thạch Trụ. Trong thành Đại Hoang, tất cả mọi người đều giật thót, Thạch Trụ là trưởng lão với tiếng tăm lừng lẫy Thất Huyền Tông, thực lực đã đạt tới tầng sáu của cảnh giới Vạn Pháp, cũng là một nhân vật tiền bối ở địa giới Nam Châu. "Thằng nhóc kia, muốn đi nào có dễ như vậy, ngươi nên ngoan ngoãn ở lại đi, cố gắng làm gì. . ." Thạch Trụ cười nham hiểm, nhưng mà còn chưa nói hết lời, khóe miệng của Trần Mộc ở phía đối diện bỗng cong lên nở nụ cười chết chóc, chân hắn đạp xuống hư không, cơ thể biến mất ngay tại chỗ. Ầm. Không gian bỗng nổ tung, một luồng sáng như sấm chớp cứ thế biến mất, đợi đến khi mọi người phản ứng lại được thì cơ thể của Trần Mộc đã xuất hiện ở bên cạnh Thạch Trụ như ma quỷ. Một luồng kiếm vạn cổ kinh người bay ra khỏi vỏ! "Roẹt!" Ngay giây phút đó, ánh kiếm soi sáng đất trời tựa cực quang, vút qua trước mắt rồi biến mất! Không gian bị xuyên thủng tạo thành một vực sâu chết chóc! "Roẹt!" Một tiếng hú ma quỷ vang lên không giống với tiếng người, gào thét trong trời đất. Thạch Trụ mở to hai mắt, linh lực còn chưa kịp thôi thúc, ánh kiếm nhanh như tia chớp đã lướt qua mi tâm của ông ta. Xì! Thời gian như ngừng lại! Gió rít cũng lặng yên! Một ngụm máu tươi phun ra tung tóe giữa không trung. Tất cả mọi người ở trong thành Đại Hoang đều giật mình kinh hãi, trợn to hai mắt không cách nào tin nổi. Một luồng ánh kiếm rực lửa dừng lại nơi mi tâm của Thạch Trụ. Ngay sau đó, một tiếng nổ vang vọng khắp trời, đầu của ông ta cứ thế nổ tung, hóa thành một trời đầy máu văng tung tóe. "Thạch trưởng lão!" Mọi người ở Thất Huyền Tông đều gầm lên bi phẫn. "Chỉ một chiêu kiếm mà có thể lấy được đầu Thạch Trụ, người ở tầng sáu của cảnh giới Vạn Pháp?" "Hít!" Tất cả mọi người đều rơi vào yên lặng, họ đồng loạt hít một hơi lạnh, thực lực của hắn đều sâu không lường được! Tầng sáu ở cảnh giới Vạn Pháp đã là lực chiến đứng đầu ở địa giới Nam Châu, những người này đều có địa vị cực cao ở bất kỳ Đại Quốc nào hoặc Tông Môn, nhưng mà dưới kiếm của thằng nhóc này, chỉ với một chiêu kiếm mà đã bị giết chết? ! "Kiếm thuật này đúng là đáng sợ!" Ngay cả tông chủ của Thiên Ảnh Tông cũng không nhịn được mà thốt lên thành tiếng. Năng lực kiếm đạo đến bậc này, tìm khắp Thiên Ảnh Tông bọn họ cũng không tìm ra người nào có thể vượt qua kiếm thuật nhường đó, quả thực là hết sức kinh người! "Cái tên này đã mạnh tới vậy rồi!" Hoàng đế Ninh Quốc giật mình đứng lên, mặt như đổi sắc. Trước đó, ông ta còn không buồn quan tâm đến Trần Mộc, nhưng mà ngay khi chiêu kiếm của Trần Mộc ra khỏi vỏ, ông ta mới hiểu ra ý nghĩ trước đó của mình ngu xuẩn đến nhường nào. Tốc độ trưởng thành của người này quá nhanh, làm cho ông ta cảm thấy cả người phát lạnh, chỉ mới một thời gian ngắn, nó đã sánh bằng với những cường giả đỉnh cao như bọn họ! Chuyện này quả thực đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người. "Nếu ai dám cản đều phải giết!" Ánh mắt Trần Mộc lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào mấy trưởng lão của Thất Huyền Tông đang ở đó, thản nhiên nói. Lời nói không nặng nề, nhưng sát ý lại rõ ràng đến vậy!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio