Lăng Khiêm Hi lái xe trở về biệt thự của cô. Bước vào trong, đặt thuốc và túi lên sô pha, ánh mắt nhìn Hạ Quân Thần đang đứng cởi giày ở hành lang gần cửa ra vào, tay chân Hạ Quân Thần vụng về cởi giày, vì lòng bàn chân có vết thương, máu dính vào vớ thật sự rất đau. Vất vả cởi xong giày, Hạ Quân Thần ngẩng đầu đã thấy Lăng Khiêm Hi đang nhìn mình chằm chằm, vội cúi đầu đứng xoa xoa hai tay, vô cùng xấu hổ. Trên người nàng rất bẩn, do dự không biết có nên bước vào hay không, nhà Lăng Khiêm Hi rất sạch sẽ a!
"Mang dép lê vào đi." Lăng Khiêm Hi thoáng nhìn thấu suy nghĩ của Hạ Quân Thần, đem dép lê đặt trước chân nàng, ý bảo nàng vào đi. "Em nên đi tắm một chút." Đột nhiên Lăng Khiêm Hi nhớ tới cái gì đó, "Đợi chút, chị đi mua cho em vài bộ đồ để thay."
Lăng Khiêm Hi đóng cửa lại, Hạ Quân Thần đứng một mình ở căn nhà được trang hoàng xa hoa chờ cô, nàng ở bên trong thật cẩn thận đi lại, sợ đụng hỏng đồ đạc trong nhà. Chị ấy có vẻ rất giàu, nếu làm hư đồ của cô một chút nàng cũng đền không nổi.
Nhà Lăng Khiêm Hi được thiết kế dựa theo phong cách Baroque mà cô thích, cũng có một chút ý tưởng riêng của cô. Tuy đại học cô học chuyên ngành kinh tế, nhưng đối với thiết kế cũng vô cùng thích thú, vì vậy đã chọn nó là một chuyên ngành phụ. Có rất nhiều phong cách khác nhau nhưng Lăng Khiêm Hi chỉ chú ý duy nhất Baroque, tất nhiên là có lý do riêng. Phong cách Baroque được kế thừa từ thời kì văn hóa phục hưng, tạo nên ảo giác truyền thống chủ nghĩa được tái hiện, không chỉ đơn giản, hài hòa, đầy phong phạm cổ điển còn pha lẫn một chút sự phức tạp, vẻ tráng lệ, sang trọng, giàu tính nghệ thuật. Nồng đậm phong tình, lãng mạn, lại có chút kêu ngạo chính là điểm đầu tiên khiến Lăng Khiêm Hi yêu thích.
Đèn pha lê sang trọng phát ra ánh sáng dịu nhẹ, phòng khách lót thảm màu cà phê đậm, cùng một màu với giấy dán tường, TV vô cùng lớn được treo trên tường. Sô pha lớn mang phong cách cổ điển cùng vài tấm gỗ hồ đào điêu khắc tỷ mỉ được đặt giữa phòng khách, tạp chí thời trang và báo tài chính kinh tế đặt lẫn lộn trên kệ sách hình tròn. Vách ngăn bằng kính thủy tinh trong suốt, tạo lợi thế giữ không gian xung quanh rộng rãi, sáng sủa. Phòng ăn cũng như phòng khách có màu cà phê, đèo treo thủy tinh màu vàng lấp lánh tản ra nồng đậm khí tức của Baroque. Toàn bộ không gian rộng lớn, sang trọng, vô cùng xinh đẹp và quyến rũ.
Hạ Quân Thần đi trở lại phòng khách, tầm mắt xuyên qua cửa sổ sát đất nhìn xuống bể bơi dưới lầu. Ánh chiều tà chiếu lên hồ nước trong veo, khiến nàng nhớ lại trước đây thường đi cùng mẹ ra bờ sông giặt quần áo, khi còn nhỏ chính mình đã từng tự do tự tại như vậy... Nàng khẽ thở dài.
"Đây, tất cả quần áo đều là cỡ nhỏ, em mặc sẽ vừa, em vào tắm đi." Giọng Lăng Khiêm Hi vang lên kéo Hạ Quân Thần về hiện tại. Kể từ khi rời khỏi sự che chở của mẹ, nàng luôn phải tự chăm sóc bản thân, luôn luôn bị bắt nạt.
Đứa nhỏ này thoạt nhìn vô cùng gầy yếu, chỉ cần một ngọn gió thổi qua liền có thể đẩy ngã nàng, vì vậy mấy bộ quần áo và áo ngủ Lăng Khiêm Hi mua tất cả đều là cỡ nhỏ nhất.
"Cám ơn..." Hạ Quân Thần không dám nhìn thẳng Lăng Khiêm Hi, nhận lấy túi đồ to nhẹ giọng nói lời cảm ơn.
"Phòng tắm ở bên kia." Hạ Quân Thần theo phương hướng ngón tay của Lăng Khiêm Hi đi vào phòng tắm.
Đẩy ra cửa phòng tắm, bồn tắm màu trắng, xung quanh mép nạm vàng được thiết kế phong cách cổ xưa, thanh lịch vô cùng bắt mắt người nhìn, chân bồn tắm được thợ điêu khắc hoa văn tinh tế. Toàn bộ phòng tắm đều là kính, bồn rửa mặt cũng được thiết kế chung một phong cách, có ngoại hình đơn giản, tinh xảo, cũng có một chút nét rườm rà, tráng lệ. Hạ Quân Thần gần như quên hết lí do mình đến đây, si mê nhìn chằm chằm toàn bộ phòng tắm xa hoa. Trước đây nàng chỉ tắm trong một nhà vệ sinh nhỏ, tới mùa đông đều rất lạnh, mùa hè thì bị muỗi chích đầy người. Hiện tại nàng giống như một bà cô quê mùa lần đầu đến một nơi lộng lẫy tráng lệ vô cùng tò mò, sờ sờ chỗ này rồi lại sờ sờ chỗ kia.
Lăng Khiêm Hi chờ thật lâu bên ngoài phòng tắm cũng không thấy Hạ Quân Thần đi ra, lòng hiếu kì thúc đẩy cô bước tới phòng tắm, gõ cửa, "Chị có thể vào không?"
"Được..." Thanh âm yếu ớt của Hạ Quân Thần từ trong phòng tắm truyền ra.
Lăng Khiêm Hi đẩy cửa đi vào, thấy đứa nhỏ này chỉ mặc nội y đang ngồi xổm bên cạnh bồn tắm lớn nhìn chằm chằm vòi nước, bộ dạng lấm la lấm lét.
"Em đang làm gì vậy? Tại sao vẫn chưa tắm?" Đừng nói là không biết cách mở vòi nước? Cũng đúng, các thiết bị này vô cùng cao cấp, lúc đầu chính cô cũng không quen sử dụng.
"Xin lỗi... Nhưng nước không chảy..."
Lăng Khiêm Hi mở nước ra, nhìn nó từ từ chảy xuống bồn tắm.
"Nước chảy rồi, em biết cách mở vòi nước chưa? Em tự làm được không?" Lặng Khiêm Hi dùng giọng trẻ con nói, đột nhiên cô cảm thấy đứa nhỏ này rất khả ái, ngốc ngốc, làm cô phải thay đổi bộ dạng dỗ dành người bạn nhỏ này.
"Em biết rồi, cám ơn chị!" Khi Hạ Quân Thần nói chuyện ánh mắt luôn nhìn xuống mặt đất.
"Quần áo trên người em đều bỏ thùng rác đi, thay áo ngủ là được." Xoay người định đi ra mới phát hiện hôm nay việc công ty bận rộn nên đầu óc mơ hồ, "Quên mua qυầи ɭóŧ cho em, chị sẽ đi lấy một cái mới trong tủ." Qυầи ɭóŧ? Lăng Khiêm Hi mới nhớ tới đứa nhỏ này có mặc bra, nhìn qua ngực cũng không nhỏ, hiện tại trẻ em phát dục cũng quá sớm đi.
"Vâng..."
Trong tủ Lăng Khiêm Hi có rất nhiều quần áo hàng hiệu, thật nhiều đồ vẫn chưa mặc qua, còn nguyên tem lẳng lặng nằm một góc. Kéo ra ngăn tủ, bên trong một đống lớn qυầи ɭóŧ, tất cả đều mang phong cách quyến rũ. Đột nhiên trong góc có một quân lót vẽ đuôi heo lọt vào mắt Lăng Khiêm Hi. Không phải chứ? Này... Cô mua lúc nào? Cũng được, liền chọn mày. Lăng Khiêm Hi không để tâm nhiều về chuyện cái đuôi heo, đem qυầи ɭóŧ vào phòng tắm cho Hạ Quân Thần.
Lăng Khiêm Hi ngồi ở phòng khách xem TV. Cửa phòng tắm bật mở, Hạ Quân Thần mặc đồ ngủ cô mua khả ái bước ra. Lăng Khiêm Hi ngẩng đầu nhìn nàng một cái, áo ngủ hồng nhạt có vẽ hình động vật hoạt hình, rất hợp với tuổi của nàng, so với Hạ Quân Thần ban đầu quần áo trên người đen thui thì hiện tại dễ thương hơn. Nhìn kĩ làn da đứa nhỏ này trắng nõn, ngón tay thon dài, mặt tiêu chuẩn trái xoan, ngũ quan tú lệ, thoát tục, toàn thân trầm tĩnh, ưu nhã, tóc dài ẩm ướt buông xuống, thoạt nhìn ngây thơ, dịu dàng.
Lăng Khiêm Hi ngẩn người, đứa nhỏ này vô cùng thanh tú cũng thật đáng yêu!