"Lăng tổng, đây là báo cáo tiêu thụ sản phẩm của tháng trước." Thư ký đem một bản báo cáo đặt trước mặt Lăng Khiêm Hi, sau đó đem các bản còn lại phát cho những người đang ngồi.
Lăng thị là công ty sản xuất hàng gia dụng, nghiên cứu và chế tạo các loại hàng gia dụng một cách chuyên nghiệp, sản phẩm bao trùm mấy chục thành phố và tỉnh trong nước, cũng xuất hàng qua các quốc gia đẳng cấp ở Đông Nam Á, Nam Mĩ, Châu Âu và một vài vùng lân cận.
Lăng Khiêm Hi nhìn qua số liệu tiêu thụ, ánh mắt lạnh lùng bắn về phía người đàn ông khoảng tuổi ngồi kế bên cô "Tiếu Kinh Lí, xem qua báo cáo của ông đưa ra, không phải ông nói ý tưởng về dầu gội SG sẽ tiêu thụ rất tốt sao?"
"Có thể là ý tưởng vẫn chưa được người tiêu dùng hiểu rõ." Tiếu Kinh Lí chột dạ cúi đầu, số liệu tiêu thụ trên bảng báo cáo khiến ông thật xấu hổ, nếu kiên trì nói đến cùng thì ngay cả ông cũng không thể có lý do biện minh.
"Thật không?" Lăng Khiêm Hi nhướng mày, "Tôi đi siêu thị xem xét, thấy phản ứng của khách hàng không hề tốt, chẳng lẽ ông quên khách hàng chính là thượng đế sao? Trên vỏ là nhãn hiệu của công ty chúng ta, nhưng sản phẩm này lại không đủ chất lượng mà công ty chúng ta nên có!" Cô dừng một chút, "Còn nhớ rõ phương châm công ty không?"
"Nhớ rõ, nhớ rõ... Không ngừng sáng tạo và đổi mới, quyền lợi khách hàng phải đặt hàng đầu." Tiếu Kinh Lí lau mồ hôi, Lăng tổng là đang nói sản phẩm của ông ý tưởng không tốt, chất lượng không đáng tin, không làm hài lòng yêu cầu của khách hàng, đi ngược lại phương châm của công ty. Lập tức nuốt nước miếng, mở miệng nói, "Tôi sẽ phân phó một nhóm người chuyên môn để nghiên cứu và cải thiện lại sản phẩm, tôi bảo đảm tỉ lệ tiêu thụ tháng sau sẽ tăng %."
"Mong vậy." Lăng Khiêm Hi chuyển đề tài, "Có lẽ các vị ai cùng đã biết về công ty Bắc Đảo mới vừa nổi lên. Công ty bọn họ cái gì cũng cạnh tranh với chúng ta, gần đây lại xuất ra sản phẩm mới là bộ dụng cụ vệ sinh gia đình, nhằm loại bỏ sản phẩm UC của chúng ta ra khỏi thị trường. Công ty chúng ta thành lập với tiêu chí phải đứng đầu thị trường, giữ vững vị trí! Mọi người, xin hãy tỉnh lại, sống yên ổn phải nghĩ đến những ngày gian nguy, không để cho một nước Nhật Bản nhỏ chiếm đoạt được thị trường của chúng ta! Các bộ phận chưa đạt tiêu chuẩn, cần cải tiến, cần phát triển, cần đổi mới, phải bắt đầu cạnh tranh quốc tế, không chỉ làm tốt ở trong thành phố hay trong nước, tiếp tục điều tra thị trường, nghiên cứu ra sản phẩm phù hợp người dân đang cần, phải khiến cho công ty của chúng ta đứng vững và ngày càng phát triển rộng hơn nữa."
"Vâng." Lãnh đạo đã lên tiếng, làm sao nhân viên bọn họ có quyền nói không thể? Một đám người gật đầu lia lịa. Quy mô to lớn như vậy, còn có hàng chục ngàn nhân viên, lại là một tập đoàn lớn uy tín, người nào không biết lại muốn đối đầu đây?
Tiếp theo quản lý các bộ phận bắt đầu báo cáo, tình hình tiêu thụ sản phẩm trong và ngoài nước cùng việc tăng thêm lợi nhuận... vân... vân... Lăng Khiêm Hi nói về kế hoạch sản xuất của công ty vào sáu tháng cuối năm, xem xét và khen ngợi những bộ phận làm tốt. Hội nghị kéo dài một giờ, Lăng Khiêm Hi không thích tốn thời gian, dứt khoát và quyết đoán chính là phong cách của cô.
"Lăng tổng, di động của cô reo." Vừa rồi vội vàng đi tới phòng họp, Lăng Khiêm Hi để quên điện thoại di động trên bàn làm việc. Nhận lấy điện thoại từ tay Trần Hạo Nhiên, bật nắp lên, phát hiện có một cuộc gọi nhỡ.
"Chú Chu, chuyện gì vậy?" Lăng Khiêm Hi gọi lại cho Chu Bác Văn, bước ra bãi đỗ xe, một lát sau đã nghe tiếng Chu Bác Văn truyền đến.
"Cô gái ngày hôm qua chú mang về đã tỉnh. Cháu qua đây đón nàng đi, phòng khám của chú không thể cho người ở lại, chú cũng không thể mang nàng về nhà. Chú là một người đàn ông thì không sao, nhưng nàng là một cô gái trẻ... Lời đồn đại sẽ rất khó nghe!"
"Được, phút sau cháu sẽ đến." Lăng Khiêm Hi cúp máy, bỏ điện thoại vào chiếc túi LV, ngồi lên chiếc Bugatti xanh ngọc, mở nhạc Lene Marlin, trong xe âm nhạc chậm rãi vang lên. Cô rất thích giọng Lene Marlin, tươi trẻ, trong sáng lại gợi cảm.
Lăng Khiêm Hi lái xe đến một nhà hàng Tây ăn trưa. Cô sống một mình, về nhà cũng không có gì ăn. Cô có thể làm được mọi việc ở công ty, nhưng việc ở phòng bếp cô lại không biết gì. Lăng đại tiểu thư không hề tự tin về tài nấu ăn của mình xíu nào. Gần đây cô phát hiện một nhà hàng Tây khá ngon trong thành phố, vậy nên dạo này đều ghé qua đây.
Lăng Khiêm Hi tùy tiện ăn vài món. Sau đó liền lái xe đi qua phòng làm việc của Chu Bác Văn. Nơi này để ông nghiên cứu các loại bệnh, thuốc và các thiết bị tối tân để chữa bệnh.
"Chú Chu." Cửa được mở ra, Chu Bác Văn dẫn Lăng Khiêm Hi vào phòng. Lăng Khiêm Hi nhìn thấy Hạ Quân Thần nằm trên giường bệnh, nàng đang mở to mắt hiếu kỳ nhìn xung quanh. Nhìn thấy Lăng Khiêm Hi, Hạ Quân Thần sửng sốt ngồi dậy, lén nhìn cô thật lâu. Lăng Khiêm Hi để tóc đen dài, hơi xoăn, tùy ý xõa trên vai, thoạt nhìn lại có vẻ gọn gàng. Mặt trái xoan thon gầy, làn da trắng nõn không tì vết, môi mỏng như cánh hoa, kiều diễm ướŧ áŧ. Đôi mắt to và sâu thẳm, lộ ra vẻ sắc xảo, phong tình vạn chủng, người nào nhìn vào dường như đều bị thu hút. Dáng người nóng bỏng được bao bọc bởi chiếc áo len cổ chữ V màu xám, cùng với chiếc áσ ɭóŧ màu đen bên trong, kính mát Chanel đen được vắt lên cổ áo, cô mặc một chiếc váy ngắn màu đen, đôi chân thon dài đeo vớ da màu đen cùng giày cao gót.
Hạ Quân Thần trong lòng thầm cảm thán, cô gái này làm cho người khác có cảm giác như là một thiên sứ giáng trần, ông trời sao lại tạo ra một cực phẩm như vậy? Trên người chỉ phối đồ màu đen đơn giản không có gì nổi bật, thế nhưng Lăng Khiêm Hi lại toát lên nét quyến rũ bí ẩn.
"Khiêm Khiêm, cháu theo chú qua đây một chút." Sắt mặt Chu Bác Văn có chút ngưng trọng, Lăng Khiêm Hi đóng cửa phòng làm việc, bước theo Chu Bác Văn ra hành lang.
"Chú Chu, chuyện gì vậy?" Có chuyện gì khiến Chu Bác Văn phải bí mật gọi riêng cô ra hành lang nói chuyện đây?
"Toàn thân cô gái đó một đống lớn vết thương mới và vết thương cũ, phải dưỡng thương thật tốt, cần một thời gian dài a~. Mặc dù trên thân thể có chỉ chút ngoại thương, nhưng quan trọng là..."
"Là cái gì?" Lăng Khiêm Hi thấy Chu Bác Văn lộ vẻ mặt khó xử, liền hỏi.
"Nơi tư mật của cô ấy bị tổn thương nặng và nhiễm trùng nghiêm trọng, đây là do bị xâm phạm một thời gian dài mà ra."
"Cái gì?!" Trên khuôn mặt xinh đẹp của Lăng Khiêm Hi viết rõ rệt câu "Không thể tin được".
"Chú đã giúp cô ấy xử lí qua vết thương, chỉ cần không tiếp tục quan hệ chắc chắn sẽ bình phục. Chút nữa chú đưa thuốc cho cháu, bôi lên nơi bị thương, vết máu đọng sẽ từ từ tan đi."
Lấy thuốc cho nàng? Còn để cô đưa đứa nhỏ này về nhà cô để dưỡng thương? Hóa ra Chu Bác Văn đúng là người đàn ông chu đáo. Bất quá đứa nhỏ này là do chính mình nhặt về, hiện tại không thể mang nàng trả lại bên lề đường, như vậy lại quá nhẫn tâm. Không may lại bị người xấu mang về tra tấn, việc này không phải là do cô làm bậy sao? Lăng Khiêm Hi đấu tranh tư tưởng một phen, cuối cùng quyết định để cho đứa nhỏ này ở lại. Nàng rất đáng thương, mình không thể như một kẻ bất nhân mà vứt bỏ nàng.
"Khiêm Khiêm, đây là thuốc, bôi vào vết thương, ngày lần sáng và tối." Chu Bác Văn lấy trong tủ ra một bao thuốc đã được chuẩn bị tốt cho Hạ Quân Thần.
"Chú Chu, phiền chú rồi. Cháu liền đưa nàng đi." Lăng Khiêm Hi cầm bao thuốc đi ra khỏi phòng, Hạ Quân Thần đi theo sau cô, vẫn giữ một khoảng cách ngắn. Thoáng nhìn, thấy chị ấy vô cùng xinh đẹp, vô cùng chói mắt, chỉ là phía sau vầng sáng đó dường như cất giấu một chút u buồn. Nàng không biết vì sao mình muốn đi cùng cô ấy, cũng không biết hiện tại muốn đi đâu. Nàng cảm thấy mình không xứng để đi bên cạnh cô, sợ cô ấy sẽ ghét bỏ chính mình.
"Lên xe đi." Lăng Khiêm Hi đợi ở trên xe thật lâu cũng không thấy Hạ Quân Thần ngồi vào, lấy làm lạ, vừa ló đầu ra ngoài đã thấy Hạ Quân Thần tay chân luống cuống đứng bên cạnh xe cô.
"Em... Không biết mở cửa xe..." Hạ Quân Thần cúi đầu, mặt đỏ hồng. Khóe miệng Lăng Khiêm Hi khẽ cong lên, đứa nhỏ này vô cùng thành thật nha, khác xa với những cô gái cô hay tiếp xúc, bọn họ chỉ nhìn vào tiền của cô, có được bao nhiêu người là thật lòng? Chắc là không.
Lăng Khiêm Hi tắt máy xe, mở cửa đi ra ngoài. "Mau lên đây."
Nơi này rõ ràng không nên ở lâu. Một chiếc Bugatti Veyron phong cách, hơn nữa còn có người đẹp chim sa cá lặn, bốn phía có hâm mộ, có ghen tị, tất cả ánh mắt đều hận không thể đốt cháy hai người các cô.
"Ngồi yên đó!" Lăng Khiêm Hi đạp ga, xe liền chạy nhanh ra ngoài.