Edit: Snow cầm thú HD – Diễn đàn Lê Quý Đôn
Beta: Ngọc Hân
Nghe thấy Trình Dung hỏi như vậy, theo bản năng Lục Yên nhìn Tô Ngưng Mi một chút, hình như ý thức được gì đó, quay đầu nhìn về phía Trình Dung, “Sau mạt thế tôi chưa từng gặp Tiểu Mi, sao vậy? Chẳng phải sau mạt thế, các người ở cùng nhau sao, vì sao bây giờ lại đi tìm cô ấy?”
Trình Dung cười cười, không nói gì, nhìn thoáng qua Tô Ngưng Mi và Liên Cẩn Viên ở bên cạnh, cảm thấy hai người này có chút bất ổn. Nhưng cô ta đã thăm dò mà vẫn không thăm dò được trên người hai người này là tu vi cấp nào, có điều vừa rồi xem ra sức mạnh của cô gái kia rất lớn, chắc hẳn cũng là một người có dị năng. Trình Dung không quá để tâm, dù sao trên thế giới này, người trẻ tuổi như vậy, tu vi cao hơn cô ta thật sự cũng không có mấy người, cho nên cô ta không cần suy nghĩ nhiều. Chỉ là, sao hai người này lại quen biết Lục Yên? Cô ta từng đi theo Tô Ngưng Mi gặp gỡ Lục Yên và những người khác, nhưng chưa từng thấy hai vị này.
“Đúng rồi, Yên Nhi, hai vị này là?”
Lục Yên nói: “Hai người này là bạn tôi quen sau mạt thế, sau đó gặp Trịnh An thì chúng tôi chia tay, không ngờ vừa rồi bọn họ đã cứu tôi ở phòng đấu giá…” Lục Yên lại nghĩ tới chuyện đau lòng vừa rồi, căm hận nhìn thoáng qua Trịnh An còn hôn mê bất tỉnh trên đất.
Tô Ngưng Mi và Liên Cẩn Viên đứng bên cạnh, cả hai đều không nói chuyện, mãi tới lúc này, Tô Ngưng Mi mới nói: “Yên Nhi, chúng ta đi thôi.”
Lục Yên gật đầu, đang chuẩn bị rời đi, Trình Dung bỗng nhiên gọi cô lại: “Yên Nhi, cô có muốn ở lại Thiên Đạo tu luyện không? Mặc dù hiện tại Thiên Đạo chỉ cần người biến dị căn và đơn linh căn, nhưng tôi sẽ nói chuyện với sư phụ, dù cô là căn ngũ linh có thể vào Thiên Đạo, tuy nhiên tu luyện có thể sẽ chậm hơn người khác, nhưng dù sao cũng có khả năng tự bảo vệ mình, không đến mức bị những người đàn ông thối tha này bắt nạt.”
Đám người phía sau bắt đầu nhốn nháo, bọn họ đều là người chen lấn vỡ đầu để tiến vào Thiên Đạo, hiện tại nữ đệ tử giống như tiên nữ này lại có quyền lực tuyển chọn đệ tử, tất cả mọi người đều hơi kích động, chen lấn lên trước, hi vọng được tiên nữ này nhìn trúng.
Tô Ngưng Mi nhíu mày, hiện tại Trình Dung thay đổi không ít, ít nhất không giống như trước kia, vừa nhìn thấy đàn ông liền hận không thể cởi sạch quần áo nằm bò ra, dường như vẫn rất căm giận đàn ông bạc tình? Chẳng lẽ bị Vu Hạo Tĩnh và Châu Bái kích thích sao? Dù sao cuối cùng Vu Hạo Tĩnh cũng lựa chọn ở bên Khanh Tiểu Tĩnh, còn Châu Bái cũng đi theo sư phụ cô ta tu luyện, cho nên cô ta mới bị kích thích à?
Lục Yên lắc đầu, đáp: “Không cần đâu.” Từ trước tới giờ cô không thích Trình Dung, trước mạt thế biết cô gái này hay nịnh hót bạn bè vì gia sản của bạn bè, hiện tại không biết vì sao nhìn bộ dạng giống như tiên nữ của cô ta, cô cũng không thấy có chút thiện cảm nào.
Hai mắt Tô Ngưng Mi nhìn về phía trong núi, hơi lo lắng vị sư phụ ma tu của Trình Dung sẽ xuống núi, vẫy tay với Lục Yên, “Yên Nhi, chúng ta về thôi.” Chỉ cần gặp mặt người nọ liền không có chuyện tốt, lo lắng sau đó sư phụ Trình Dung sẽ dùng thần thức điều tra họ, bởi vì cô biết được hiện tại vốn không thể điều tra được thần thức của tất cả người tu chân trong thành Bắc Kinh ở vị trí xa, cô đã hỏi Liên Cẩn Viên, sau cùng suy đoán có liên quan đến pháp trận, dù thế nào đi nữa thì người tạo ra trận pháp này chắc cgã vô cùng cường đại, thần thức của những người tu chân có tu vi thấp hơn gã đều bị hạn chế ở trong pháp trận này.
Lục Yên gật đầu, ba người xoay người đi đến chỗ xe đỗ ven đường, Trình Dung chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Lục Yên một cái, không nói gì.
Lúc ba người rời đi, Lục Yên cũng không hề nhìn qua Trịnh An ở trên mặt đất, xem ra thật sự đã chết tâm với gã, ba người nhanh chóng rời khỏi đó, họ không biết lúc họ vừa rời đi không bao lâu thì có không ít người tu chân đạo cốt tiên phong từ trong núi Thiên Đạo đi xuống. Trình Dung đi về phía một người đàn ông tuấn mỹ trong đám người kia, cung kính gọi một tiếng sư phụ.
Người đàn ông tuấn mỹ đó nhàn nhạt đáp một tiếng, liếc mắt nhìn Trịnh An chết ngất trên mặt đất một cái, nói: “Sao lại thế này?”
Trình Dung kể lại toàn bộ sự tình một lần, người đàn ông tuấn mỹ ừ một tiếng, nói: “Nếu xử lý xong thì cho người ném gã xa một chút, không nên làm bẩn mắt mọi người ở đây.” Lập tức có hai đệ tử tiến lên khiêng Trịnh An lên đi về phía xa.
Đột nhiên người đàn ông tuấn mỹ khịt khịt mũi, nói: “Ba người kia đi lâu chưa?”
Trình Dung nói: “Chưa lâu lắm.”
Người đàn ông tuấn mỹ lập tức mở thần thức tra xét, đáng tiếc phạm vi quá nhỏ, người đàn ông tuấn mỹ không khỏi nhíu mày, thu hồi thần thức. Dường như hắn nhớ ra gì đó, quay đầu hỏi Trình Dung: “Cô còn ấn tượng với người trẻ tuổi mà vô tình chạm mặt hơn một năm trước không? Cô ta là bạn tốt của cô à? Vẫn còn liên hệ với cô?”
Trình Dung lắc đầu, đáp: “Sư phụ, sau lần đó tôi đã không còn gặp lại bọn họ nữa.”
Người đàn ông tuấn mỹ lại nhíu mày, vốn cho rằng hạ ấn chú trên người phụ nữ kia, thì muốn tìm cô sẽ không tốn chút sức lực nào, nhưng không ngờ vẫn có sai sót, thật sự là người tính không bằng trời tính, vẫn là không nên đợi cô trưởng thành mà sớm lấy cô ra hưởng thụ.
--- -----
Trải qua những chuyện này, Lục Yên đã sớm mệt mỏi, ngồi trên xe không bao lâu liền chìm vào giấc ngủ, Tô Ngưng Mi để cho cô ngồi sau để ngủ cho ngon, còn mình ngồi đằng trước. Lúc này Liên Cẩn Viên mở miệng: “Trình Dung ở Thiên Đạo, tên ma tu lần trước chắc cũng ở Thiên Đạo, Mi Nhi, về sau ít tới Thiên Đạo thôi, tốt nhất đừng tiếp xúc với Thiên Đạo, anh cảm thấy người đàn ông kia có chút nguy hiểm.” Tu vi hiện giờ của anh không sánh bằng người đàn ông kia, anh sợ không thể bảo vệ được Tô Ngưng Mi trước mặt hắn. Vừa nghĩ tới việc ma tu kia có thể sẽ tổn thương Tô Ngưng Mi, trái tim Liên Cẩn Viên liền cảm thấy không thở nổi, anh nhíu mày, nắm chặt tay lái.
Tô Ngưng Mi gật đầu, đáp: “Em biết rồi, nhưng cũng đừng hoảng sợ quá, thành phố Bắc Kinh là nơi bị trận pháp bao trùm, thần thức của người tu chân không thể thăm dò được, chỉ cần chúng ta không bị lộ tẩy trước mặt ma tu, thì sẽ không có gì nguy hiểm.” Ngay cả cô cũng cảm thấy ma tu kia rất nguy hiểm.
Sau khi trở về Liên Cẩn Viên cũng không nghỉ ngơi, trực tiếp đi tu luyện, trước kia Liên Cẩn Viên không tập trung tu luyện, cũng không vội vàng khao khát năng lực cường đại, nhưng có chuyện nguy hiểm uy hiếp tới người yêu của anh, cho nên anh phải thật cường đại, cường đại đến mức ngăn cản tất cả nguy hiểm giúp cô.
Sau khi giới thiệu Lục Yên với người nhà, Tô Ngưng Mi liền chuẩn bị phòng cho Lục Yên, Lục Yên nhìn căn phòng sạch sẽ, hốc mắt hơi ửng hồng, người cũng thấp thỏm, nói: “Tiểu Mi, ngày mai tôi đi tìm việc…”
Hai người là bạn chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, tất nhiên Tô Ngưng Mi sẽ không để cô ra ngoài đi làm, “Yên Nhi, cậu cứ coi đây là nhà mình, ngoài ra mình sẽ giúp cậu kiểm tra là linh căn gì, xem cậu có linh căn gì không, nếu như có, mình sẽ giúp cậu tìm môn công pháp phù hợp, lúc đó cậu cũng tu chân đi.”
Lục Yên có chút kích động, không nhịn được cầm tay Tô Ngưng Mi, “Tiểu Mi, thật vậy ư? Mình cũng có thể trở thành người tu chân?” Trên con đường mạt thế, cô chịu qua nhiều khổ cực, biết rõ thực lực quan trọng thế nào, chỉ có thể tu chân, cô nhất định sẽ tu luyện thật tốt.
Tô Ngưng Mi cười nói: “Chỉ cần cậu có linh căn, thì có thể tu luyện.” Nói xong, lấy vật kiểm tra linh căn từ không gian ra, “Thả lỏng đi, đặt tay lên đây là được.”
Lúc này Lục Yên hơi căng thẳng, hít một hơi thật sâu, để tay lên vật trong suốt giống như cái ống, bên trong lập tức xuất hiện sương mù màu vàng, màu xanh, màu trắng, màu đất. Lục Yên có chút lo lắng, vội ngẩng đầu: “Tiểu Mi, đây là có linh căn hay không?”
“Tứ linh căn, kim linh căn, mộc linh căn, thủy linh căn và thổ linh căn.”
Trên thế giới này quả nhiên còn rất nhiều người có đa linh căn, linh căn biến dị và đơn linh căn thì rất ít.
Lục Yên biết linh căn biến dị và đơn linh căn là thứ tốt, nhưng Thiên Đạo chọn đệ tử cũng chỉ chọn linh căn biến dị và đơn linh căn, cho nên tứ linh căn này xem như là đồ bỏ à?
“Tiểu Mi, có phải tứ linh căn là linh căn bỏ đi không, rất khó để tu luyện?”
Tô Ngưng Mi giải thích: “Không phải như vậy, đa linh căn là linh căn cực hiếm trong thời kỳ viễn cổ do có linh khí dồi dào, nếu có thể tu luyện các loại công pháp, thì thành tựu vượt xa đơn linh căn, tuy nhiên sau này linh khí càng ngày càng loãng, đa linh căn muốn tu luyện phải chịu thiệt thòi hơn đơn linh căn rất nhiều, cũng khó thành công. Nhưng sau mạt thế, linh khí trời đất cũng bắt đầu dần nhiều hơn, nếu siêng năng tu luyện, đa linh căn sẽ có tu vi không kém gì đơn linh căn.”
Lục Yên khẽ gật đầu, sắc mặt có chút ửng hồng, nói: “Tiểu Mi, thật sự cám ơn cậu, từ lúc đầu là cậu giúp mình, bây giờ cậu càng có ơn với mình….”
Tô Ngưng Mi vỗ tay cô, cười nói: “Cậu, Lư Lan, mình, ba người chúng ta đã chơi chung với nhau từ hồi còn đi nhà trẻ, quan hệ của chúng ta là gì chứ? Cậu lại nói với mình thế nữa, yên tâm ở lại đi, sau này tất cả mọi người đều là người một nhà, tu luyện cho tốt là được, không cần nghĩ ngợi nhiều.”
Lục Yên gật đầu, không nói gì nữa, Tô Ngưng Mi cười nói: “Mình chuẩn bị công pháp cho cậu, trước tiên cậu nghỉ ngơi mấy ngày đi.”
Sau khi Tô Ngưng Mi rời khỏi liền tiến vào không gian tìm công pháp tu luyện phù hợp với Lục Yên, cô tìm được mấy loại công pháp, cảm thấy cái nào thích hợp với Lục Yên nhất thì Tô Ngưng Mi liền đưa cho cô ấy. Bởi vì nước uống trong nhà đều trộn lẫn với nước linh dạ, cho nên Tô Ngưng Mi cũng không cần điều chế rượu trái cây cho Lục Yên.
Lục Yên cực kì chăm chỉ, hằng ngày tu luyện theo công pháp ở trong phòng, ngoại trừ lúc họ nấu cơm sẽ ra giúp đỡ, hoặc là dọn dẹp phòng này nọ…..
Tô Ngưng Mi luyện đan hoặc là tu luyện trong không gian, có điều sợ Lục Yên không thích ứng được, vì thế mỗi ngày đều ra ngoài một chuyến, cùng ăn cơm với mọi người. Ngày tháng qua mau, rất nhanh đã là một tháng sau, một tháng này Liên Cẩn Viên chưa hề lộ mặt, bận rộn tu luyện. Thời tiết dần chuyển lạnh, Lục Yên cũng quen ở trong nhà, có Tô Ngưng Mi và linh dạ, Lục Yên đã có thể cảm nhận được linh khí, chẳng qua chưa thể luyện khí. Mà Lục Yên đã quen thuộc với mọi người, cực thích nói chuyện với Hàn Bảo, Tô Vũ, cũng rất thương yêu em gái nhỏ Mục Tiểu Nghiên.
Lúc Lục Yên vừa mới biết được mọi người đều là người tu chân, hoặc dị năng thì cực kì rung động, sau này thấy Tô Ngưng Mi lấy đủ thứ rau dưa, hoa quả, lương thực từ không gian ra, mới bình thường trở lại.
Trong khoảng thời gian này Lục Yên hay ngẩn người, thỉnh thoảng nhớ về Trịnh An, Trịnh An bị chặt đứt hai chân lại không thể tu luyện, nhưng tạm thời không chết được, cô tin rằng cuộc sống như vậy sẽ khiến gã càng thêm khổ sở. Đôi khi Lục Yên nghĩ về tình cảnh đáng thương hiện giờ của Trịnh An, trong lòng thỉnh thoảng sẽ khó chịu, không rõ cuối cùng là mình có vấn đề hay Trịnh An có vấn đề, vì sao trong thời gian khó khăn còn nương tựa lẫn nhau, cuối cùng lại thành ra như vậy.
Lúc Tô Ngưng Mi đi vào phòng bếp nhìn thấy nét mặt có chút khổ sở của Lục Yên, Tô Ngưng Mi biết cô vẫn chưa hoàn toàn quên đi đau đớn trước kia, chỉ còn cách cho cô thời gian. Tô Ngưng Mi không quấy rầy cô, rời khỏi phòng bếp, tất cả mọi người đều ở trong phòng mình, trong phòng khách không một bóng người, Tô Ngưng Mi đang định lên lầu thì nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên. Tô Ngưng Mi biết là có người đi tới ngoài trang viên, thần thức của cô không dùng được, trong nhà lại không có chỗ để theo dõi, chỉ có thể mở cửa đi tới cổng chính của trang viên
Cổng trang viên làm bằng sắt, từ bên trong có thể nhìn thấy người đàn ông mặc đồng phục xanh đứng bên ngoài, thậm chí Tô Ngưng Mi có thể nhìn thấy đồng phục của anh ta thẳng tắp không một nếp nhăn, dưới chân đi một đôi giày quân đội, dáng người thon dài. Lúc này Tô Ngưng Mi mới liếc mắt nhìn đến khuôn mặt anh ta, không có gì bất ngờ, người đàn ông cực kì anh tuấn, mái tóc ngắn đen, đường cong khuôn mặt rõ nét, có vẻ hơi cương nghị, môi mím chặt.
Người này là ai? Tất nhiên Tô Ngưng Mi không biết người này, người đàn ông anh tuấn kia cũng chú ý tới Tô Ngưng Mi ở bên trong, có thể là nhìn thấy khuôn mặt nghi hoặc của cô, người đàn ông kia mở miệng nói: “Cô Tô, xin chào.”