Ở khoa phụ sản tại Ý.
Doãn Từ Ân ngồi ngẩn người một lúc, những phụ nữ mang thai đến đây đều đi cùng chồng mình, chỉ có mỗi cố là đi một mình, khiến cô có chút buồn tủi.
Nhưng dù sao cũng không quan tâm, đời này cô có bà ngoại, có bảo bảo, có bạn bè như vậy là đủ rồi không cần phải thêm bất kì ai nữa, đến càng nhiều thất vọng càng nhiều.
Đến lượt cô vào khám, bây giờ đã có thể xem hình ảnh của bảo bảo rồi, cô nhìn con qua màng ảnh soi nhỏ, bảo bảo nhà cô rất khoẻ, hơn nữa cũng nhờ bà ngoại chăm rất kỹ cho nên mới được thế này.
“ Từ Ân Tiểu Thư, công chúa nhỏ nhà cô đúng thật rất khoẻ mạnh ” Bác sĩ mỉm cười nhìn cô nói, nhưng bác sĩ đột nhiên dừng lại một chút rồi mới lên tiếng nói tiếp.
“ Lần sau cô đi khám thai định kỳ cùng chồng mình nhé, như vậy công chúa nhỏ nhà cô sẽ cảm nhận được mà vui vẻ hơn ”
Nhưng nghe vậy cô cũng không khó chịu, chỉ khẽ gật đầu cho qua, bản thân cô cũng có thể nuôi công chúa nhỏ của cô, sẽ con con bé những điều tốt đẹp nhất, có anh hay không cũng không còn quan trọng nữa.
Doãn Từ Ân nhận lấy kết quả sau đó về nhà, cô nhớ lại những lời anh chối bỏ công chúa nhỏ của bọn họ, nụ cười trên môi ngày càng nhạt dần.
Cảm thấy nên biết ơn Bách Tâm Ly vì nếu không có cô ta đến, thì xem ra cô bây giờ vẫn bị anh nhốt lại ở Đế Bắc.
Đưa mắt nhìn qua lớp cửa kính, cô không lái chiếc Bugatti, mà là chiếc Mercedes E-class màu trắng mới, cô không nhiều tiền sau khi trả tiền lại cho anh, nhưng cô cũng không thiếu tiền.
Vấn đề duy nhất chính là, Liêu Gia không còn, Phương Gia hiện tại xem ra cũng sắp phá sản mà còn dính đến pháp luật.
Như vậy thì chỉ đành nhờ người đến Malaysia một chuyến, xem ra ông ta cũng không dễ dàng gì mới có thể quay lại đó mà.
Người đứng đằng sau lại là một người đàn ông trung niên tên Bách Tồng, nhưng tư liệu của người này quá ít, khiến cô có chút bất an, cô cảm nhận được ông ta vô cùng nguy hiểm.
Doãn Từ Ân bật loa Bluetooth lên gọi vào nhóm cho Lục Bạch Tử và Kỷ Thư Ninh.
Bây giờ một trong hai người họ phải sang Malaysia và một người sẽ ở lại giúp cô cập nhật tình hình, cô mang thai công chúa nhỏ không thể tùy tiện đi đứng bên ngoài.
Lục Bạch Tử thì bắt máy rất nhanh, còn Kỷ Thư Ninh phải mất một lúc mới nhấc máy, dạo gần đây cô cũng cảm nhận được Kỷ Thư Ninh có chút là lạ nhưng hỏi thì cô nàng không nói.
“ Thông tin thì có rồi, vậy hai người ai có thể sang Malaysia để theo dõi được ” Giọng của Doãn Từ Ân bình bình vang lên, trong lời nói cò.
nghe được sự nghiêm túc mang theo sự bất an.
Lục Bạch Tử còn chưa kịp trả lời thì Kỷ Thư Ninh đã nhanh miệng lên tiếng trước “ Tớ sẽ đi Malaysia, anh Bạch Tử ở lai Bạc Thành đi ”.
“ Được rồi, sang Malaysia thì nhớ phải thông báo, thêm việc cẩn thận một chút, tớ cảm thấy ông ta không tầm thường đâu ” Doãn Từ Ân cũng gật gù đồng ý sau đó bọn họ nói thêm một chút nữa, rồi cúp máy không nói nữa.
Ở Bạc Thành.
Hạ Bắc Sâm chưa gì đã cho người sửa sang lại một căn phòng cho bảo bảo, đồ chơi đều được anh mua sẵn, nôi cũng là anh tự tay lắp khiến Mộ Triết Viễn nghi ngờ không biết anh có muốn trả thù nữa không.
Anh ở Vũ Xuyên đóng dấu một số hợp đồng quan trọng, Mộ Triết Viễn nhìn anh một lúc lên tiếng chậm rãi lời nói anh ta mang theo sự thắc mắc “ Bắc Sâm! Cậu thật sự muốn bên cạnh Từ Ân sao? cô ấy là con của Doãn Đạt mà? ” anh ta vô cùng tò mò lý do tại sao Hạ Bắc Sâm lại muốn bên cạnh Doãn Từ Ân đến vậy.
“ Lúc đầu tôi muốn lợi dụng em ấy để đối đầu với Doãn Đạt nên ép buộc em ấy ký hợp đồng kết hôn với tôi.
Nhưng về sau tôi lại càng cảm thấy cô ấy có chút thú vị, hơn nữa làm việc cũng rất quyết đoán....!Thời gian cứ trôi, tôi cũng không còn x m cô ấy là con gái của kẻ thù mình ” Anh vẫn lên tiếng đáp lại Mộ Triết Viễn nhưng lại không nhìn anh ta, chỉ chăm chăm đóng dầu.
Bắt đầu bằng hợp đồng hôn nhân, nhưng anh hiện tại muốn cùng đi hết quãng đường còn lại, kết thúc bằng lễ cưới.
“ Hôn nhân hợp đồng cũng chỉ là cái mác ” Mộ Triết Viễn nhếch mép mang theo chút khinh bỉ dành cho Hạ Bắc Sâm.
Anh chỉ khẽ nở nụ cười, đúng thật chỉ là cái mác, vì đối với anh hiện tại, anh còn không nhớ nổi bản hợp đồng đó đã đi đâu rồi, chỉ mỗi giấy đăng ký kết hôn.
Cho nên cho dù Doãn Từ Ân có chạy đến chân trời góc bể nào thì cô vẫn là vợ anh khi anh còn chưa đặt bút vào giấy ly hôn.
Cả đời này cũng không có ý định đặt bút vào giấy ly hôn với cô.
Cũng may Hoằng Tứ giỏi, còn có thể chuốc say Kỷ Thư Ninh rồi dò hỏi không ngờ vậy mà Kỷ Thư Ninh lại buộc miệng nói ra cô đang ở Ý, chưa hết Hoằng Tứ còn làm một chuyện mà ngay cả anh cũng không ngờ đến.
Anh không vội, để cô vui vẻ ở lại Ý một thời gian đã, cô ở Mỹ hay Anh hoặc Nga anh còn cảm thấy sợ vì đó là những nơi Bách Tồng thường lui đến.
Nhưng ở Ý thì cũng rất tốt, ông ta không có khả năng mở rộng đến Ý.
Bây giờ anh sẽ giải quyết toàn bộ công việc, rồi sau đó sẽ đến Ý đón cô và bảo bảo về nhà.