Vĩnh Dạ Chi Phong

chương 144: các nam thần lãnh cảm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tâm trạng khẩn trương của Victor vẫn kéo dài đến ngày hôm sau trước khi thi đấu.

Cả một đêm cậu ngủ cũng không ngon, sáng sớm tỉnh lại, phát hiện đồ cổ nhà mình còn dậy sớm hơn, đã ở trong thư phòng.

Victor vẫn nhớ Tyler từng nói hắn không thích toán học tính toán này nọ, bởi thế không làm pháp sư, đối với pháp thuật về căn bản cũng là áp dụng phương pháp học thuộc lòng cốt lõi.

Lúc này cậu thấy Tyler đang xem công thức, lập tức sợ hết hồn: “Có vấn đề gì sao?”

Tyler run tờ giấy, nói rằng: “Chỉ có một vấn đề”

Victor: “???”

Tyler: “Lúc thi đấu tôi có thể mang em theo không?”

Victor: “…”

Đồ cổ nói rất thành khẩn: “Cái này tính toán rườm rà quá, nếu đối thủ mỗi một lần ngâm xướng một nhịp, tôi cũng phải đồng thời tính toán hiệu quả phép thuật…Chưa cần đánh một phút đồng hồ tôi cũng tự động chết rồi”

Victor đau lòng nói: “Nhưng, nhưng em cũng đâu có giúp được gì. Nếu không thì, anh nghỉ giữa chừng một lúc, không cần tính từng phép thuật một?”

“Tôi vẫn muốn giấu em trong túi…” Đồ cổ thấp giọng lẩm bẩm một câu, lại run tờ giấy, thở dài.

Haizz, năm đó lúc hắn vào sinh ra tử trên chiến trường, mỗi lần đối mặt với pháp sư ngang cơ đều là cửu tử nhất sinh. Pháp sư của thế giới Tây huyễn chân chính lợi hại quả thật không có giới hạn, tuy rằng loại pháp sư này cũng cực kỳ thưa thớt.

Thời điểm đó, nếu hắn có thể giấu Victor trong ngực, mỗi lần chiến đấu đều chọc Victor một cái bảo cậu tính toán giúp hắn, không biết tiết kiệm bao nhiêu thời gian lại bớt tốn sức…

Trước khi đối phó với pháp sư, có thể có một công thức phép thuật thông dụng đã là rất tốt rồi, chí ít cũng có cơ hội nhất định biết hiệu quả phép thuật.

Lúc không có công thức, chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm cùng kiến thức để nghiềm ngẫm và phỏng đoán.

Nghe ra được trong ngâm xướng có nguyên tố hỏa, hoặc nhìn ra được trong động tác tay có khối hai mươi mặt () ——cũng đã được xem là có kiến thức phép thuật rất tốt rồi, kế tiếp chỉ cần có thể đoán được đó là thuật Phun Lửa, thuật Hỏa Vân hay thuật Cầu Lửa…

Một nửa dựa vào kinh nghiệm, một nửa dựa vào vận may.

Trong thế giới ma pháp chân chính, tất cả pháp sư đều là mèo khen mèo dài đuôi, chả có ai lại đi công khai kết cấu phép thuật của mình cả, thậm chí ngay cả một quyển sách chỉ dẫn nguyên tố phép thuật căn bản cũng là có tiền cũng không mua được. Bởi vì đối với các pháp sư, tri thức một khi công khai, tất nhiên sẽ bị nhắm vào, giá trị cũng theo đó mà giảm mạnh.

Không có cơ cấu xã hội ổn định, thì căn bản không thể thành lập một hệ thống nghiên cứu phép thuật. Không có hệ thống như thế, phép thuật vĩnh viễn là tri thức quý hiếm, hơn nữa theo thời gian trôi qua mà càng ngày càng khan hiếm.

Đến lúc Odin có được địa vị như kia ở kiếp trước, nghìn năm kinh nghiệm đối phó pháp sư của hắn đủ để viết thành một quyển bách khoa toàn thư đối kháng phép thuật——loại kiến thức này thì lại càng vô giá, nếu hắn dốc túi dạy bảo, chắc chắn trong vòng vài năm cũng dạy dỗ ra được một thế hệ sát thủ danh chấn đại lục.

Đến xã hội tinh tế, một điểm mà Tyler thích nhất từ đầu tới cuối, chính là sự phổ cập kiến thức.

Nơi này mọi thứ đều trái ngược hoàn toàn, kiến thức quý giá vô cùng có thể phổ biến công khai, thậm chí có người chuyên viết sách khoa học phổ cập nội dung tối nghĩa. Phép thuật chẳng những có thể thấy được ở khắp nơi, nhiều đến đủ để chỉnh lý lại thành công thức, mà mỗi người đều công khai thảo luận thứ của mình, lấy chia sẻ kinh nghiệm làm vinh dự——đã vậy người người đều tập mãi thành quen.

Tyler liền lật sách phép thuật Phi Hồng tự viết.

Đây là bản một năm trước, Phi Hồng thi thoảng sẽ chia sẻ một ít tâm đắc của mình, các Pháp sư tôn anh ta là “Pháp Thần” cũng không phải không có lý.

Từ tên một phép thuật của Pháp sư trong sách, có thể thấy rõ khuynh hướng của anh.

Phi Hồng là một tuyển thủ tính toán cực kỳ chính xác, sách phép thuật của anh chỉ cần có số liệu, thì chính xác ít nhất đến hai đơn vị sau dấu phẩy, hơn nữa còn mang hệ số sai lệch. Có tin đồn rằng, Phi Hồng ở trên sân thi đấu cũng là phong cách này, lúc anh ta ngẫu hứng sẽ sáng tạo phép thuật mới, tính nhẩm cũng có số thập phân…

Loại năng lực tính toán này tuyệt đối là thiên phú dị bẩm, cho dù đặt trong toàn Liên minh cũng không vượt quá hai chữ số.

Bởi vì có khả năng tính nhẩm khủng bố này, cho nên Phi Hồng sử dụng kỹ xảo tái thiết phép thuật quả thực đến phát rồ——anh ta đã sáng tạo nên phép thuật tái thiết kỷ lục thế giới.

Nếu như điều kiện cho phép, Phi Hồng ở trạng thái đỉnh cao, có thể tái thiết một phép thuật tròn bốn lần! Bốn lần!

Lấy một ví dụ:

Bạn biết anh ta muốn phóng thích thuật Kích Lửa thuấn phát, Phi Hồng biết bạn biết, thế là anh ta bỗng ngâm xướng một nhịp, phép thuật biến thành Bàn Tay Lửa. Bạn có chút kiến thức về phép thuật, nhận ra Bàn Tay Lửa, anh ta lại biết bạn biết, thế là bất thình lình ngâm xướng thêm một nhịp mới, phép thuật lại biến thành thuật Hỏa Xà. Bạn gian nan chuẩn bị trốn, anh ta vừa thấy, lập tức lại tái thiết thành Hỏa Xà phi hành đi kèm với lần theo dấu vết. Bạn rốt cuộc sụp đổ, mở kỹ năng chuẩn bị gắng gượng chống đỡ, thế rồi Phi Hồng tìm ra có cơ hội đánh chết bạn, lại dùng . giây tái thiết thành thuật Hỏa Long phiên bản phi hành kèm theo tự động lần theo dấu vết uy lực tăng mạnh…

Haizz, anh bạn à, nằm vật xuống mặc người đì đi.

Trừ điểm ấy ra, một điểm đặc sắc khác của Phi Hồng chính là liên kết chặt chẽ, đặt bẫy kín kẽ không có một lỗ hổng.

Anh ta căn bản không chơi thứ tính xác suất gì đó, anh không phải dân cờ bạc, chỉ cần anh ra tay thì ít nhất nắm chắc % sự việc sẽ tiến hành tốt dựa theo sự thiết kế của anh ——

Bởi vì anh ta sẽ chặn kín tất cả con đường còn lại của bạn.

Một Pháp sư hiểu sơ tất cả phép thuật, nếu đồng thời là cao thủ tinh thông hệ tố năng, như vậy gần như không có chuyện gì mà hắn không làm được.

Đứng trên góc độ của bậc thầy sát thủ mà nói, tất cả kinh nghiệm đối phó kiểu Pháp sư này tổng kết lại chính là hai phương châm:

Thứ nhất là “Tập kích bất ngờ, phục sát đến chết”.

Không may là, trên sân thi đấu eSport, căn bản không tồn tại đánh lén chân chính, tất cả mọi người có thể nói là giữ sức mà đề phòng, đây chính là lý do vì sao chức nghiệp Sát thủ nhánh ẩn thân ở trong này không mạnh.

Còn lại phương châm thứ hai, đó chính là “Tùy thời mà động, lôi đình phản kích”.

——tìm một sơ hở, sau đó trong nháy mắt, không tiếc đánh đổi bất cứ giá nào giết hắn, quyết không cho hắn cơ hội thở dốc sau đó ngóc đầu trở lại.

Suy nghĩ chiến thuật không mất qua nhiều thời gian của Tyler, thậm chí hắn còn không quên giữa trưa chạy thêm hai vòng rèn luyện.

Có lẽ là ngày hôm qua Victor quá khẩn trương, bỏ ra cả một buổi chiều đi hầm canh uống ngon lạ thường, Tyler im lặng cắn thêm rất nhiều đông trùng hạ thảo, hôm nay chạy bắt đầu có một loại cảm giác tinh lực vô cùng tận.

Cảm giác có người nhà chính là tốt vậy đó!

Đồ cổ hăng hái đi cùng người nhà, mang Victor ngồi trên ghế tuyển thủ.

Trận đấu giữa hắn và Phi Hồng được sắp xếp vào buổi chiều, cả chiều cũng chỉ có một trận đó thôi, mà buổi sáng thì lại sắp xếp thứ hạng cho người khác.

Xem người khác thi đấu, với đồ cổ coi như là điều hòa thể xác và tinh thần, có đôi khi nhìn thấy các tuyển thủ trẻ tuổi (với hắn mà nói đều là “trẻ tuổi”) giao tranh trên sân, làm hắn có cảm giác trở lại quá khứ ở trên sân huấn luyện nhìn đám nhãi con đổ mồ hôi như mưa tập luyện.

Buổi sáng đến tầm mười giờ, Phi Hồng cũng xuất hiện trên ghế ngồi.

Hai người sắp tranh đoạt giải quán quân ngồi cũng không tính quá xa, người trong cuộc còn chưa có phản ứng gì, đạo bá và người xem đã như lâm đại địch trước rồi. Thậm chí ngay ở bên cạnh màn hình cũng nhanh chóng chia thành hai cảnh.

Phi Hồng nhìn màn ảnh mới ý thức được Odin cũng ở đây, quay đầu lại chào hỏi một cái, xem như nhận thức trước.

Ở giữa cách mấy ghế, không có cách nào trò chuyện, Tyler cũng không coi là chuyện quá to tát, liền gật đầu, ý bảo mình thấy được.

—— đối với bọn họ thì đây chỉ là hai giây nhạc đệm.

Kết quả là rất nhanh bình luận của truyền thông cùng khán giả bùng nổ!

“Cuộc chiến tranh giành quán quân bắt đầu trước? ‘Pháp Thần’ Phi Hồng và ‘Đại Ma Vương’ Odin cùng xuất hiện ở hiện trường giải quốc gia! Chỉ đơn thuần là tạt qua quan chiến hay là cố ý tạo áp lực tâm lý cho đối thủ, xin mời chuyên gia của chúng ta phân tích…”

“Sinh thời, tôi vậy mà được nhìn thấy hai nam thần ‘lãnh cảm’ của giới eSport mặt đối mặt chào hỏi…”

“Sóng ngầm mãnh liệt, đằng sau chắc chắn có điều kỳ lạ! Động tác ban nãy của Phi Hồng có giống thủ thế thi pháp không? Cái gật đầu kia của Odin nhất định cũng có ý nghĩa sâu xa!”

…Trời mới biết, thực ra hai người họ chỉ tùy tiện chào hỏi một cái mà thôi.

Victor chú ý khán giả phân tích quá độ, dở khóc dở cười lôi kéo tay áo Tyler.

Tyler: “Rảnh không có gì làm, kệ họ đi”

Victor nhỏ giọng nói: “Không phải, em muốn biết…bọn họ gọi anh là nam thần ‘lãnh cảm’ là chuyện lúc nào cơ!”

Tyler định thần nhìn lại, cái bình luận kia đã sớm bị spam đến mười vạn tám ngàn dặm, căn bản không nhìn thấy.

“Có lãnh cảm hay không thì em rõ nhất” Đồ cổ hơi lại gần, vân đạm phong khinh nói, “Bọn họ còn bảo lạnh lùng, tôi có lạnh không? Bữa trước em còn oán giận nóng mà”

“…” Victor cảm giác bản thân mình quá là đen tối, vậy mà nghe thành nghĩa khác.

Tyler thở một hơi dài bên dưới tai Victor, sau đấy hài lòng thấy da gà nổi lên: “Chờ thi đấu xong lại đi thuê suối nước nóng đi”

Victor nhịn không được hỏi: “Thuê mấy ngày?”

“Ba mươi ngày”

Victor ấp a ấp úng, đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Được, để em đi tìm phi thuyền có suối nước nóng…”

Tyler ý vị thâm trường nói: “Muốn một suối nước nóng đôi một nóng một lạnh, có đủ bàn đạp chống trượt”

Victor ầm một cái bị nướng chín, đỉnh đầu lượn lờ khói bếp, nói: “Đừng, đừng chơi như vậy mà…” Rốt cuộc là ai! Ai khiến đồ cổ của tui mở ra cánh cửa thế giới mới!! Thậm chí ngay cả thứ ít có cách chơi như vậy mà cũng biết, trả lại đồ cổ băng thanh ngọc khiết cho tui đi!!!

Mấy giây sau, màn hình chung không thảo luận Phi Hồng với Odin nữa, bắt đầu nghi hoặc: “Vì sao mặt đại diện quân đỏ vậy?”

“Rốt cuộc Đại Ma Vương quay đầu nói gì thế nhỉ, muốn biết ghê!!!”

“Có phải Tứ gia định cầu hôn ở giải tỉnh, tuyên bố kết hôn ở giải quốc gia không ta?”

Cùng với không bao giờ thiếu cuộc sống hàng ngày của fan: “Mặt nghiêng của Chiến Thần đẹp đến nghẹt thở, liếm liếm liếm!!”

Không bao lâu, trận đấu then chốt buổi sáng đã đánh xong ——Phạm Đa xếp hạng tư chuẩn. Chờ đến vòng tiếp theo, về cơ bản hắn sẽ ghép cặp với Cửu Châu, để xem giải quốc gia lần này hắn có thắng được Cửu Châu, tài cao còn gắng sức hơn () hay không.

Bất ngờ là, Phạm Đa thi đấu xong trực tiếp đi xuống tìm Odin.

Lúc này không có trận đấu nào đang tiến hành, ống kính quyết đoán dành cho hai Sát thủ được chú ý này.

Phạm Đa cố ý tránh máy quay phim, đi tới đặt một chiếc chìa khóa giả lập trước mặt Tyler, cúi đầu ủ rũ nói: “…Có người muốn gặp anh”

Chú thích:

() Khối hai mươi mặt

() Nguyên văn Bách xích can đầu canh tiến nhất bộ “ 百尺竿头更进一步 ”: Dù đã lên đến mút đầu sào cao trăm thước, vẫn cố bước thêm một bước nữa => tài cao còn gắng sức hơn; đã giỏi còn cố giỏi hơn nữa; đạt đến một trình độ nào đó rồi mà vẫn tiếp tục học lên nữa; luôn cố công học hỏi để bản thân được thập toàn

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio