Phạm Đa vừa mới đặt chìa khóa xuống, Tyler đã biếng nhác nói: “Có người muốn gặp ta thì ta nhất định phải đi gặp sao?”
“…” Phạm Đa không vui nói, “Là một vị trưởng bối! Trưởng bối!”
Đồ cổ nghĩ thầm trên đời này còn ai có bối phận cao hơn ta sao?
Hắn đại khái biết người nào muốn gặp mình, có thể là thầy của Phạm Đa nghe ngóng sau trận đấu đứng ngồi không yên.
Mà chiếc chìa khóa giả lập này của Phạm Đa, có lẽ là giấy thông hành đi tới dị giới kia. Dùng máy liên lạc tra xét chiếc chìa khóa này, chính là tượng trưng cho thân phận khách, có thể ở lại ba ngày dưới tình huống chủ nhân có mặt.
Tyler ngẫm lại, nói không chừng chỗ đó rất thú vị, có thể cùng Victor đi du lịch dạo chơi một hồi, liền trêu Phạm Đa: “Trưởng bối của cậu, liên quan gì đến ta?”
Phạm Đa quả nhiên rất giận, lông mày dựng đứng lên muốn giương oai, nhưng mà lập tức nhớ tới đây là việc thầy giao cho mình, lập tức ngừng công kích, chịu đựng xù lông, ôn tồn nói: “Anh, anh đi cũng sẽ không hối hận”
Tyler: “Ta làm sao biết được có phải cậu cố ý làm lãng phí thời gian của ta hay không?”
Hắn nói tới đây, Victor bên cạnh lập tức bùng nổ: “Đúng đúng, sao giờ cậu lại ở đây? Sắp tranh quán quân chuẩn rồi, cậu không biết à?”
“Tôi có bắt ép mấy người đâu!!” Phạm Đa không thể nhịn được nữa phát điên nói, “Anh thích đến thì đến! Không đến tôi sẽ…tôi sẽ nghĩ cách khác”
Victor: “…” Ôi chao, cái gì gọi là ngoài mạnh trong yếu, chính là đây này. Xì tai nửa đầu với nửa sau cực kỳ không khớp nha!
Phạm Đa vừa thấy tư thái động tác của hai chồng chồng này ngồi trên ghế giống nhau như đúc, liền cảm thấy đau răng, cảm giác bị nhét thức ăn cho chó đầy mồm, rốt cuộc nhả ra lời hung ác sau cùng: “Tôi chỉ chờ anh nhiều nhất năm…Không, mười ngày…Mười lăm ngày! Anh mà không đến…tự gánh lấy hậu quả!”
Nói xong chỉnh lại chiếc chìa khóa, biến thành có hiệu lực trong vòng một tháng, vẫn duy trì trạng thái tức thành quả cầu rời đi.
Thi đấu xong thì không còn gì hay, khán giả lại đắm chìm trong cuộc thi xếp hạng của đám tuyển thủ đỉnh đỉnh đại danh.
Top tám có sự thay đổi, hạng tám bị hạng mười ghép cặp thay thế. Nụ Hôn Của Nữ Thần một lần nữa bùng nổ nhân phẩm, giành được top ba mươi chuẩn. Còn có hai gương mặt mới của giải quốc gia năm nay, đứng trên hạng thứ bốn mươi…
Thời gian nhẹ nhàng trôi qua, Victor càng ngày càng căng thẳng, suýt nữa ngàn năm khó gặp run chân, một buổi sáng uống sạch ba cốc thức uống.
Tyler buồn cười nói: “Thả lỏng chút nào, nếu không tôi đi tìm Phi Hồng đánh một trận trước nhé?”
Victor hoảng sợ nói: “Đừng đừng đừng đừng đừng…”
Hai người nhìn thoáng qua phía Phi Hồng, phát hiện ghế người nhà của Phi Hồng rất khác biệt, lúc giữa trưa rốt cuộc đến một người, qua giờ cơm lại lục tục đến rất nhiều người, cuối cùng tụ tập chen chúc cùng một chỗ, vừa cười vừa nói.
Victor: “Woa, hậu cung lớn ghê…”
Sau đó cậu đi nhìn màn hình chung, quả nhiên thấy không ít người xem spam bình luận phổ cập giáo dục miễn phí cho cậu mấy “người nhà” này là ai với ai.
Phi Hồng bởi vì cũng đánh PVE, cho nên đương nhiên có một đoàn đội khai hoang PVE rất chi là không tồi. PVE và PVP khác nhau, rất khó nói thứ hạng cụ thể của một đoàn đội, dù sao không thể trực tiếp tỷ thí, chỉ có thể căn cứ vào vinh dự đạt được để đánh giá ưu khuyết điểm của đoàn đội.
Mà đoàn đội của Phi Hồng cũng tiếng tăm lẫy lừng, nghe nói mời bọn họ khai hoang một boss, căn cứ độ khó để quyết định thù lao là cấp bậc chục triệu. Mời bọn họ khai hoang một dị giới, là dựa vào thời gian để mà tính, lão đại bọn họ cũng chính là đoàn trưởng, lương mỗi ngày có thể hơn mười nghìn.
Hiện tại cả đội đều đến đây xem Phi Hồng thi đấu.
Có lời đồn rằng, giải quốc gia mùa này có thể là lần thi đấu PVP cuối cùng của Phi Hồng, dù sao tuyển thủ tinh lực có hạn, trên cơ bản không thể chú ý cả hai đầu PVE và PVP được.
Trước lúc thi đấu bắt đầu nửa tiếng, Tyler vào hậu trường tuyển thủ.
Victor ngồi trở lại ghế người nhà, nhìn thấy bên Phi Hồng ngồi bệ vệ một loạt tuyển thủ, đầu lĩnh còn vẫy tay với cậu ra hiệu qua đó, nở nụ cười liền lộ ra tám cái răng trắng tinh chỉnh tề.
Một lát, phía sau lại có người vẫy vẫy tay.
Victor do dự đi qua ngồi một lát, liền thấy bên trong có anh đẹp trai nói: “Chào Tứ tẩu, tôi là đoàn trưởng của Phi Hồng. Cùng xem thi đấu nhé?”
Victor: “…” Tứ, Tứ tẩu?!!!
Ái chà chà, vị đoàn trưởng này vừa đến đã cày được hai mươi điểm hảo cảm của Victor rồi, thịnh tình không thể chối từ, Victor đành qua bên này ngồi.
Các đội viên ngồi phía sau đoàn trưởng người người đều như con khỉ, một lát nói chuyện này một lát nói chuyện kia, tò mò hỏi vô số vấn đề về Odin ——con đường thi đấu của tuyển thủ Odin thật sự quá là truyền kỳ.
Victor cũng hỏi: “Mọi người đều không đánh PVP sao?” Cảm thấy có thể làm đoàn trưởng của Phi Hồng, nhất định là người siêu trâu bò.
Kết quả đoàn trưởng sờ sờ mũi nói: “Cái đó… Thực ra làm đoàn trưởng…Tôi phụ trách chỉ huy, Phi Hồng phụ trách hậu cần, không có nghĩa là tôi đánh nhau giỏi hơn cậu ta đâu”
Phía sau có đoàn viên phá đám nói: “Đúng đó đúng đó, lão đại từng chơi PVP một lần, nhóm nhỏ giải đấu tỉnh cũng chưa từng xuất hiện, phì…”
Đoàn trưởng: “…”
Tóm lại, đây coi như là người nhà của hai tuyển thủ tiến hành hội đàm xây dựng tình hữu nghị trước đi.
Không bao lâu, bình luận viên đã chém xong bối cảnh của hai tuyển thủ. Sải bước trong ánh đèn hành tinh hội tụ, hai tuyển thủ bước lên sân khấu.
Năm nay việc trọng đại nhất của eSport cùng lắm chỉ thế này mà thôi, cả hành tinh, làn sóng hoan hô gào thét không dứt, có thể nói là muôn người chú ý.
Trên mặt bằng rộng lớn kéo dài chập trùng trên hành tinh, vô số pháo hoa đúng giờ phóng lên, không ít fan kích động ca hát, tiếng ca bốn phương tám hướng hòa thành một thể, ca từ đều hoàn toàn không rõ.
Khiến Victor khiếp sợ nhất chính là, bên cạnh có đoàn viên của Phi Hồng điên cuồng thét to: “A a a a a a a——Đại Ma Vương vạn tuế!”
Victor: “…”
Đoàn trưởng: “Quen, quen là được rồi”
Một lát sau, lại có một làn sóng hoan hô dạt tới từ cánh trái khán phòng, gần như tất cả đoàn viên đều đứng dậy hoan hô.
Đoàn trường vô giúp vui giơ nắm đấm, thăm dò nói: “Vũ Thiên vạn tuế?”
Victor: “…”
Nhưng mà trận này bản đồ random không có trời mưa, mà là bản đồ núi lửa.
Kết quả random có sau mấy giây, toàn trường đều khiếp sợ.
Tiết tấu thi đấu của bản đồ núi lửa chỉ có một chữ: Nhanh. Nhanh đến động tác mau lẹ không gì sánh kịp, rất có khả năng tùy tiện giao thủ một lần sẽ là lần giao thủ cuối cùng trong trận đấu này.
Bản đồ núi lửa là một bản đồ chung, thế nhưng sân đấu có hơi khác. Lúc thi đấu đồng đội, sân bãi là đấu trường tương đối trống trải trên núi lửa. Khi thi đấu cá nhân, bên cạnh sân là một thác dung nham, chiều cao của thác hơn năm mươi mét, bên trên có rất nhiều cầu treo bắc ngang rắc rối phức tạp.
Rớt xuống, nếu như may mắn, biết đâu sẽ rơi trúng đá núi lửa màu đen nhô ra từ trong dung nham, mất chút máu bò lên là xong. Nhỡ mà xui thì rơi thẳng vào trong dung nham, chưa đến vài giây đã chết đến không thể chết lần nữa.
Cùng với, một điểm không thể tránh khỏi ở bản đồ này: Đúng giờ mất máu.
Nói cách khác, chẳng những không có Tứ gia ướt người, mà thời gian có thể liếm cũng rút ngắn rất nhiều.
Tà giáo Vũ Thiên: “Đừng nói chuyện với bọn tui, bọn tui chết rồi [icon mỉm cười]”
“Trận đấu cuối cùng, một trận đấu ngoạn mục…Tại sao nói núi liền núi lửa luôn hả? Ôi…”
Lúc bình luận viên bắt đầu nói ưu khuyết điểm của bản đồ này, Victor đang nghe đoàn trưởng giảng giải.
Đoàn trưởng của Phi Hồng dù sao cũng thân kinh bách chiến, hơn nữa quen chỉ huy, anh ta chưa chắc đã chuyên nghiệp hơn bình luận viên nhưng kiến giải của anh ta chắc chắn là độc đáo hơn.
Đoàn trưởng sâu sắc nói: “Không gian hoạt động nhỏ sẽ gây bất lợi cho cận chiến. Địa hình phức tạp, sẽ gây bất lợi cho chức nghiệp pháp hệ. Phi Hồng chắc chắn sẽ nghĩ cách phá cầu treo. Tứ gia thì tôi không dám nói, nhưng theo tôi, có thể nghĩ tới hai biện pháp, một là lợi dụng dây thép tạo điểm dừng chân vô hình, cái khác là nghĩ cách thay đổi sân đấu, đi xuống khu vực đá núi lửa bên dưới kia tương đối thích hợp để hắn phát huy”
Trên quan điểm chiến lược, đoàn trưởng đại nhân nếu không nói, đã nói tất trúng.
Trận đấu này mở màn giây thứ nhất, tuyển thủ hai bên đều không hẹn mà cùng muốn giành lợi thế chiến lược đầu tiên!
Thế nhưng người trình độ thấp khó mà nhìn thấu ý đồ của họ, đợt giao thủ ban đầu này, khán giả nhìn mà không hiểu vì sao.
Chỉ thấy Odin đầu tiên liên tiếp dùng Tia chớp tiếp cận kẻ địch, sau đó một bộ Tia chớp liên tục vút nhanh, nhưng lại không mở Ảnh vũ bộ, không ngừng dịch chuyển quanh Phi Hồng trên cầu treo.
Đợt tấn công thoải mái tràn trề này, một hơi chiếm được lợi thế ra tay trước, trực tiếp xóa sạch % HP cùng lá chắn Pháp sư của Phi Hồng. Nhưng hắn vốn có thể mở Ảnh vũ bộ toàn lực tiến công, như vậy lợi thế HP đạt được tuyệt đối tăng gấp đôi.
Tình huống của Phi Hồng còn làm họ giật mình hơn: Quý ngài Pháp sư chỉ mở lá chắn lúc đầu, phép thuật kế tiếp đều là Cầu Nước! Cầu Nước! Cầu Nước!
Đây là một phép thuật thuấn phát, không cần lo bị Im lặng, nhưng tương tự nó cũng không có lực công kích gì! Odin thậm chí còn không né, mặc nó lấy đi tổng cộng % HP.
Bình luận viên: “Hay! Mở màn đã dùng chiến thuật và phản chiến thuật! Vòng giao chiến thứ nhất, Đại Ma Vương Odin giành được lợi thế HP, thế nhưng Pháp sư Phi Hồng cũng chiếm được lợi thế sân đấu”
“Chú ý dây thép của Odin!”
Chỉ thấy Odin dùng Tia chớp liên tục, sau thế tấn công hung hãn của Phi Hồng, lại vẫn bố trí dây thép chằng chịt khắp nơi.
Mà giờ phút này dây thép vốn phải như ẩn như hiện lại càng trở nên bắt mắt, chính là bởi phép thuật hệ thủy của Phi Hồng làm lộ vị trí của chúng. Tiếp đó rất nhanh, hơi nước bị nhiệt độ cao làm cho bốc hơi không còn dấu vết, mà dây thép mảnh nhỏ sau khi nóng nở lạnh co, bị nướng đến cứng ngắt đứt gãy!
Dưới sân, Victor bỗng cả kinh.
Thế nhưng cậu rất nhanh đã nghe thấy đoàn trường ở bên cạnh nói rằng: “Không, Phi Hồng bất cẩn rồi, cậu ta không chiếm được lợi thế sân đấu”
Vừa dứt lời, liền thấy trên sân, một sợi dây thừng trên cầu treo bỗng nhiên rạn nứt, lập tức từng tấm từng tấm ván gỗ thiết mộc nặng nề dưới tác dụng của trọng lực buông thõng, khiến cho cả bề mặt cây cầu đều lật xuống phía dưới.
Hai tuyển thủ ở trên cầu treo di động theo, lúc này lực áp bức chiến đấu cận thân của Odin liền thể hiện ra.
Rất nhiều người đều nói Đại Ma Vương Odin đánh combo quả thật rất vô tình, không có gì lạ khi tất cả tuyển thủ đều chọn liều mạng tránh đấu đao, đổi máu với hắn, thậm chí có người sau khi xuống sân vẫn còn đè nặng cả tấn bóng ma tâm lý.
Cho dù là Pháp sư bạo lực đẳng cấp như Phi Hồng cũng không dám đánh đổi máu với hắn!
Mở màn chưa tới mười giây, trên khán phòng đột nhiên truyền đến tiếng kinh hô mãnh liệt.
——Phi Hồng nhảy vực!