Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

chương 229

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương :

Cố Lan Tâm nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Mộ Bắc Ngật, đôi mắt cô ta chợt ướt át, cô ta từ từ đưa tay ra phía trước, muốn nắm lấy tay của Mộ Bắc Ngật nhưng Mộ Bắc Ngật lại né tránh.

Cơ thể Cố Lan Tâm run run, “Bắc Ngật, bây giờ anh… đến gặp em cũng không muốn gặp sao?”

Cô ta vẫn duy trì thái độ dịu dàng, buồn đau thê thảm, Mộ Bắc Ngật nhìn Cố Lan Tâm, lông mày chau lại, anh bỗng nhiên lên tiếng, “Anh vốn đã nghĩ đến việc bù đắp, nhưng bây giờ, có chút chuyện anh muốn hỏi em.”

“Bắc Ngật, anh hỏi gì em cũng sẽ trả lời, nhưng đừng nói những lời tuyệt tình như vậy, được không, sắp đến lễ cưới của chúng ta rồi, anh đừng vứt bỏ em, được không?”

Chỉ trong nháy mắt, nước mắt bỗng tuôn ra, nói đến là đến ngay lập tức, thật là khiến người ta đau lòng.

Nhưng lúc này Mộ Bắc Ngật không có cảm xúc gì cả, anh trầm giọng nói, “Tin tức trên mạng, người đứng sau tiết lộ thân phận của Cố Tiểu Mạch là em?”

Giọng nói lạnh lùng truyền đến từ đỉnh đầu, nhưng lúc Cố Lan Tâm nghe thấy câu hỏi này, cô ta có chút hoang mang lo sợ, nhưng cô ta che giấu rất giỏi, cô ta nhìn Mộ Bắc Ngật với biểu cảm không thể tin được vào lời anh vừa nói, cô ta lại càng buồn bã hơn, “Bắc Ngật, lẽ nào anh cho rằng người tiết lộ tin tức là em sao? Tại sao em có thể làm ra chuyện này chứ!”

“Không phải sao?” Mộ Bắc Ngật gõ nhẹ ngón tay lên bàn.

Cố Lan Tâm vội vàng phủ nhận: “Không phải em, Bắc Ngật, anh biết em sẽ không làm ra những chuyện như thế này mà!”

Cô ta mếu máo, Mộ Bắc Ngật nhìn cô ta với ánh mắt khó hiểu, nhưng lần này, anh phải dạy cho cô ta một bài học, nếu không cô ta sẽ leo lên đầu anh mất, đến lúc đó thì rắc rối lắm!

Mộ Bắc Ngật lạnh lùng nói, “Lan Tâm, anh tin em không làm như vậy…”

Cố Lan Tâm thở phào nhẹ nhõ, nhưng những lời tiếp theo của Mộ Bắc Ngật lại khiến cô ta từ trên thiên đường rớt xuống địa ngục, Mộ Bắc Ngật lạnh lùng: “Những bức ảnh cũ ngày xưa chỉ có người nhà họ Cố có, chắc là Cố Chấn Hải hoặc Cố phu nhân đã tiết lộ, gần đây Cố Thị nhận được một hạng mục, anh nghĩ có thể chiếm lấy hạng mục đó rồi.”

Chỉ một câu nói, sắc mặt Cố Lan Tâm chợt trắng bệch, không còn một giọt máu, ngón tay đặt trên bàn run rẩy.

Khuôn mặt nhỏ bé của Cố Lan Tâm méo mó khó chịu, cô ta kinh ngạc, sau đó Mộ Bắc Ngật không chút nể nang hất tay cô ta ra, mặt không biểu cảm rời khỏi nhà hàng.

Sự xuất hiện của anh chỉ là một sự trừng phạt, anh để lại Cố Lan Tâm một mình đứng yên tại chỗ.

Cũng vào lúc này, Cố Tiểu Mạch và Vương Duệ đang ở trong phòng bệnh, Cố Tiểu Mạch nhếch mày nhìn Vương Duệ với ánh mắt sâu thẳm, cô lạnh lùng lên tiếng, “Là anh tiết lộ tin tức trên mạng?”

Vương Duệ dựa vào tường, nói: “Cố Tiểu Mạch, chuyện này cô dám làm mà không dám chịu à? Quyến rũ Tổng giám đốc Mộ, bị người ta vạch trần mà vẫn còn hiên ngang hùng hổ như vậy sao?”

“Mục đích mà anh tiết lộ tin tức là gì? Muốn báo thù đả kích tôi, tôi nói này Vương Duệ, tôi và anh có quan hệ gì?”

Mặc dù Cố Tiểu Mạch ngồi trên giường bệnh nhưng nói chuyện vẫn rất khí thế, tóm lại, cô còn dư sức để dạy dỗ Vương Duệ một trận.

Vương Duệ trừng mắt, gào lên, “Tin tức coi như là tôi tiết lộ đó thì làm sao, lẽ nào tôi đổ oan cho cô rồi sao, không giấu cô, lần này tôi chủ động đến tìm cô là muốn đòi lại Nám Nám, đợi sau khi ghép tủy sống, tôi sẽ đưa con bé đi.”

“Anh có tư cách gì?”

“Một người phụ nữ ăn chơi sa đọa không thích hợp để nuôi dạy Nám Nám, tôi có trách nhiệm nuôi dưỡng con bé.”

Hờ, Vương Duệ đúng là nói năng không biết lễ độ, bàn tay đặt trên giường của Cố Tiểu Mạch chợt nắm chặt, cô từ từ đứng lên, lạnh lùng nói: “Vương Duệ, anh đừng có quên, Nám Nám là con gái của tôi, theo luật pháp thì quyền nuôi dưỡng con bé thuộc về tôi, anh cho rằng hắt nước bẩn lên người tôi thì có thể đánh bại được tôi sao?”

Cố Tiểu Mạch tiếp tục nói, “Đăng lên mạng tin tức không chính xác cũng sẽ chịu sự trừng phạt của pháp luật, nếu truy cứu đến cùng xem ai sai thì vẫn chưa biết đâu!”

Vương Duệ vốn đã không cãi lại được Cố Tiểu Mạch, trong lòng bỗng phẫn nộ, người phụ nữ đê tiện này, mồm miệng lanh lợi thật đấy!

Hắn bỗng nhiên đứng thẳng, hung dữ nhìn Cố Tiểu Mạch, hắn muốn dạy dỗ Cố Tiểu Mạch một chút, Vương Duệ đi về phía của Cố Tiểu Mạch, “Cô muốn cho tôi vào tù? Cố Tiểu Mạch, nếu cô dám làm như vậy, tôi sẽ không hiến tủy sống cho Nám Nám để Nám Nám của cô chết trong bệnh viện đi!”

Tại sao có thể nói ra những lời không có tính người như thế này chứ?

Vương Duệ cười lạnh, “Cô có chứng cứ gì để cho tôi vào tù?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio