Chị à, lúc chị đạp bay tên giết người đó cực kỳ mượt luôn chị biết không?
“Lắm mồm hỏi một câu, tên hung thủ đó còn sống không ạ?”
Advertisement
“Lúc anh ta được cứu ra thì khắp người đã bị bỏng nặng, cũng được đưa tới bệnh viện cấp cứu, hình như vẫn chưa thoát khỏi cơn nguy kịch, có thể sống được hay không cũng khó nói lắm.”
Khương Mạn nhướng mày “À...” một tiếng, giọng điệu tiếc nuối: “Là vậy à.”
Chú cảnh sát ho một tiếng, nói:
Advertisement
“Nạn nhân nữ kia tuy đã thoát khỏi cơn nguy kịch, nhưng tình trạng vẫn còn chưa ổn định lắm, cho nên chuyện này chúng tôi vẫn phải tiếp tục tìm thêm chứng cứ.
“Chuyện lần này khá ồn ào, cân nhắc đến việc mấy người cũng là nhân vật của công chúng, cho nên hi vọng trước khi chuyện này lắng xuống, mọi người hãy hợp tác một chút.”
Khương Mạn và mọi người gật đầu.
Sau khi chú cảnh sát đi, mấy người Khương Mạn cũng rời khỏi bệnh viện.
Lý lão âm và nhân viên công tác cũng đều ở đây, chuyện này....hiển nhiên là quá ồn ào rồi.
“Mùa này...chắc không phải là lại ngỏm rồi đấy chứ?” Khương Mạn có chút chột dạ mà hỏi.
Lão Lý nhìn cô, một lời khó nói hết: “Yên tâm, vẫn tiếp tục.”
“Ồ.”
“Sao tôi cứ có cảm giác cô có chút tiếc nuối vậy?”
Khương Mạn: “Đạo diễn Lý, lúc nói chuyện thì sờ vào lương tâm mà nói.”
Lý lão âm: “……”
Ông ta vừa định mở miệng, một dáng người cao lớn, vượt qua người ông ta, dưới tầm mắt của tất cả mọi người, trực tiếp ôm Khương Mạn vào lòng.
Lão Lý: “??!!”
Nhân viên công tác: “!!!!”
Anh em nhà họ Khương: “……” Phiền.
Bạc Hạc Hiên hô hấp có chút dồn dập, anh căng thẳng nhìn từ trên xuống dưới Khương Mạn: “Không bị thương chứ?”
Khương Mạn không ngừng nháy mắt với anh, “Em có thể có chuyện gì được, đừng nghi ngờ năng lực của em!”
Bạc Hạc Hiên lúc này mới buông tay, anh mắt xót xa nhìn phần tóc bị cháy xém của cô, lông mày nhíu chặt lại.
Lão Lý ho một tiếng, giọng điệu trào phúng: “Công khai yêu đương có phải là hơi vô lương tâm rồi không?”
Bạc Hạc Hiên quay đầu: “Hử, đạo diễn Lý cũng ở đây à? Tới lúc nào vậy?”
Lý lão âm:? Tôi ĐM? Coi tôi là không khí sao?
Khương Mạn đẩy Bạc Hạc Hiên ra, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tôi làm người trong sạch, từ chối yêu đương! Tôi tự làm gương!”
Bạc Hạc Hiên liếc nhìn cô: “Ừm, cô Khương vừa nhìn là thấy không giống người biết yêu đương gì rồi.”
“Quá khen, quá khen, anh Bạc cũng là người rất chuyên nghiệp.”
Lão Lý và những nhân viên công tác đều câm nín!