Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một ảnh đế, một ảnh hậu tương lai, hai người có thể diễn giả hơn chút nữa không!
Lý lão âm nhìn đôi nam nữ đáng ghét này mà thấy phiền, ông ta mời hai người họ về là để ăn hành, chứ không phải là để bọn họ yêu đương!
Tôn trọng gameshow địa ngục một chút đi, đây không phải là gameshow hẹn hò đâu nhé!
Advertisement
“Được rồi, được rồi, nể tình hôm nay cô Khương làm anh hùng, tối nay ekip mời mọi người ngủ khách sạn.”
Khương Mạn khó mà tin nổi: “Đạo diễn Lý thật là có tình người, thảo nào mà chú có thể giữ lại được đường chân tóc đẹp đến thế!”
Lý lão âm trừng mắt nhìn cô, nổi dậy ham muốn giết người!
Advertisement
Vừa đến khách sạn.
Khương Mạn kéo tay Bạc Hạc Hiên vào trong phòng
Dáng vẻ gấp gáp đó, khiến người ta muốn lơ đi cũng khó.
Lý lão âm chậc chậc mấy tiếng: “Làm người trong sạch?”
A Tam thở dài: “Từ chối yêu đương, lấy ai làm gương?”
Khương Vân Sênh day trán, Khương Nhuệ Trạch bĩu môi, nhỏ giọng hỏi: “Tang không cay đã về chưa? Số phòng cô ấy là số mấy?”
Khương Vân Sênh trợn mắt nhìn em trai, thế này là thế nào?
Khương Tiểu Bảo ở một bên, đổi lại, ôm cánh tay anh hai Khương: “Anh! Tối nay hai chúng ta chung một phòng nhé, đây là lần đầu em ở cái khách sạn rách nát như thế này, kích thích quá!”
Người của ekip:??? Mẹ ơi, tên trẻ trâu này chuyển ít gạch quá à!
……
Bạc Hạc Hiên sau khi bị cô túm vào trong phòng, anh cau mày, trên gương mặt đẹp trai hiện ra vẻ do dự, “Có phải là gấp gáp quá không không?”
“Gấp cái đầu anh ý” Khương Mạn bĩu môi, “Em cần giải phóng!! Chỉ có anh mới giúp được em!”
Cô vừa nói vừa bắt đầu cởi quần áo.
Lông mày Bạc Hạc Hiên khẽ giật, miệng do dự: “Lỡ bị anh Tư em mơ thấy thì sao.....” nhưng động tác lại không ngừng lại, áo khoác cũng đã cởi ra rồi.
Khương Mạn chỉ mặc áo ba lỗ và quần lót, vẫn cảm thấy cả người nóng không chịu nổi, cô nắm chặt tay, cắn răng nói:
“Yên tâm, Em sẽ cố gắng dịu dàng một chút! Anh cố nhịn nhé, đừng kêu to quá, dọa tới người khác thì không hay!”
Bàn tay Bạc Hạc Hiên đang cởi cúc áo chợt ngừng lại.
Thấy cô đã bày ra dáng vẻ tấn công, khóe mắt anh giật giật, chờ chút, hình như có gì đó không đúng?
“Yêu Nhi……”
Khương Mạn thở phì phò, giống như đang phun lửa.
“Em chuẩn bị xong rồi, anh chuẩn bị xong chưa? Nhanh lên! Em không chờ nổi nữa rồi!!”
Thái dương của Bạc Hạc Hiên bắt đầu đau nhức: “Rốt cuộc là em muốn làm gì...”
Một giây sau, Khương Mạn đã bổ nhào về phía anh!
Nửa giờ sau.