Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn tên người phụ nữ trên điện thoại, anh ta bực bội kéo cà vạt.
"Đồ đeo bám, phiền chết đi được."
Advertisement
Ngón tay anh ta vuốt một cái, số của “Hoa Viện” bị thêm vào danh sách đen trước, buổi tối trước khi gặp mặt sẽ bỏ chặn, để tránh bị gọi tới quấy rầy!
...
Advertisement
Khương Mạn ngồi ở ghế phụ, có chút lơ đãng.
Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông vang lên: "Vừa rồi là người quen của em à?"
Cô định thần lại, lắc đầu nói: "Cũng không được coi là người quen, là bạn cùng trường trước đây, bây giờ... có lẽ là cấp trên của tôi."
Ánh mắt Bạc Hạc Hiên khẽ động, anh khẽ ừ một tiếng. Sự u ám dưới đáy mắt dường như cũng đã mờ đi một chút.
Khương Mạn vừa nhớ lại ký ức liên quan đến Phong Lăng. Hôm nay, lần đầu tiên gặp cô đã không thích đối phương, lý do khiến cô có định kiến với anh ta là:
Khi còn học ở trường, Phong Lăng đã chủ động tiếp cận nguyên chủ. Chỉ là khi đó, anh ta lúc gần lúc xa và không quá nhiệt tình như đang thăm dò điều gì đó.
Sau đó anh ta ra nước ngoài hai năm, không có tin tức gì, lần này về nước đã tiếp quản Thiên Phong Entertainment. Ngay khi vừa nhậm chức, anh ta đã tỏ rõ ý muốn nâng đỡ cô trong cuộc họp cấp cao?
Khương Mạn không cảm thấy giá trị thương mại của mình bây giờ có thể so sánh với chị Lan Tâm. Hay là đối phương xem xét trên phương diện tình cảm trước đây là bạn cùng trường? Hình như tình cảm lúc đó cũng không quá sâu đậm?
Mà nếu thật sự có tình cảm, tại sao trước đây khi nguyên chủ bị toàn bộ cư dân mạng anti thảm hại như vậy, anh ta lại không ra tay giúp đỡ?
Nghĩ đi nghĩ lại thì tên này không giống người tốt!
“Nếu đã không quen biết thì đừng nghĩ tới anh ta nữa.” Giọng nói của Bạc Hạc Hiên nhẹ nhàng nhưng lại có chút sâu lắng:
“Ảnh hưởng đến khẩu vị ăn uống.”
Khương Mạn mỉm cười, gật đầu đồng tình: "Anh Bạc nói đúng."
Bạc Hạc Hiên liếc nhìn cô một cái, khóe môi nhếch lên: "Anh Bạc? Hả?"
Giọng người đàn ông trầm thấp và từ tính, nhưng âm cuối “hả ” đó là sao? Nó vừa mang theo sự trêu chọc lại vừa dí dỏm.
"Tối hôm qua tôi nói đùa thôi."
Cô lúng túng nói, nếu gọi cái tên Bạc kim chủ đó, cô cảm thấy fan của đối phương sẽ lần lượt biến thành người Saiyan lao tới đánh nhau với mình!
(Saiyan là tộc người trong truyện Bảy viên ngọc rồng)
Anh cười thích thú, làm kim chủ của cô… cũng không phải là không thể.