Trên dây cáp bảo hộ kiểm tra ra được dấu vân tay của anh ta, lại thêm chứng cứ của phó đạo diễn, anh ta cố ý giết người lại thêm hít ma túy, trực tiếp bị tống vào tù.
Còn về phó đạo diễn thuộc tội đồng phạm, hai anh em này đương nhiên là cùng nhau đi ăn cơm tù.
Advertisement
Cư dân mạng đồng loạt hô ‘tốt’ với phán quyết này, cái loại thành phần độc hại xã hội, coi thường pháp luật như này nên bị bắt lại từ sớm mới phải.
Trước mắt, việc ‘Kẻ giết người’ lên sóng xem ra không chắc chắn lắm, mấy cọng tóc con còn sót lại trên đỉnh đầu Trần Minh đều sắp rụng hết cả rồi.
Thời gian này Khương Mạn cũng từng liên hệ với anh ta, Trần trọc thực sự cũng không trách cô, còn nói sau này có cơ hội sẽ lại hợp tác.
Tuy là vậy, nhưng không có nghĩa là những người khác cũng rộng lượng như Trần Minh.
Dạo gần đây, mấy lần trong giới nổi lên hot search đều có liên quan tới Khương Mạn, tính chất của sự việc lần này quá nghiêm trọng, cho dù Khương Mạn là người bị hại đi nữa.
Nhưng rất nhiều người vẫn cảm thấy cô quá phiền phức, chẳng khác nào sao chổi, đi tới đâu là vận đen kéo tới đó.
Nhất thời, đừng nói là phim điện ảnh, phim truyền hình, cho dù có hạ thấp xuống tới phim chiếu mạng thì cũng chẳng có suất của cô.
“Bên phía Tang Điềm giới thiệu, gần đây có một chương trình tên là ‘Một cuộc sống khác trên thế giới’ độ nổi tiếng khá cao.”
“Đã bàn xong hợp đồng rồi, dù gì em cũng không có phim để đóng, tới chương trình đó chơi một chút đi.”
Chị Lam chê cô cả ngày ở nhà ăn không ngồi rỗi, dứt khoát sắp xếp luôn công việc cho cô.
Lần này ngay cả trợ lý cũng không cho mang theo, Khương Mạn một mình kéo hành lý đi làm.
‘Một cuộc sống khác trên thế giới’ gọi tắt là ‘Cuộc sống khác’, quay ở trên ngọn núi lớn của thành phố Thục.
Sau khi Khương Mạn tập hợp với ê-kíp chương trình ở sân bay, thì ngay lập tức sắp xếp chuyển xe, vừa lên xe đã bị thu điện thoại.
Cô nhìn mấy chiếc camera trên xe đang chĩa thẳng vào cô, hỏi: “Là ghi hình để phát sóng sau à?”
PD phụ trách Khương Mạn là một chàng trai trẻ, tên là Hứa Sam, nước da đen từ trên xuống dưới, trông cứ như là đến từ khu vực xích đạo ấy, biệt hiệu là A Tam.
A Tam nói: “đúng là ghi hình, chị Khương Mạn cứ yên tâm đi, nhất định sẽ quay chị thật đẹp.”
Khương Mạn ừm một tiếng, đẹp hay không, không quan trọng, “Có đồ ăn vặt không, tôi hơi đói rồi.”
Cô mang cả một vali đồ ăn, nhưng mà để ở cốp sau, không dễ lấy ra.
A Tam từ chối một cách vô tình: “Đến nơi là có thể ăn rồi.”
Vừa mới nghe nói không có đồ ăn, Khương Mạn bỗng chốc ủ rũ, buồn ngủ rồi.
A Tam thấy dáng vẻ của cô, nhịn không được mà nói: “Chị, hay là chị nói thêm vài câu đi, nếu không thì sẽ không có tài liệu chiếu đâu.”
Thật ra không phải là sợ không có tài liệu, mà là không nói chuyện thật quá buồn chán!