Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đồng chí lão Vân không nói thêm lời nào nữa, chuẩn bị! Diễn! Quay!
……
Advertisement
Bất Ly đứng ngoài đại điện, có một khuôn mặt tuấn tú phi giới tính, vẻ mặt bình thản như nước. Bên trong đại điện, tiếng khóc xé lòng của người phụ nữ dần dần trở nên yếu ớt.
Hàng lông mi dài của Bất Ly khẽ rung, hắn ta ngẩng đầu lên, cửa đại điện từ bên trong mở ra, có một tiểu thái giám bước ra vẻ mặt căng thẳng: "Bất Ly thống lĩnh, bệ hạ mời ngài vào."
Advertisement
Bất Ly bước vào, thời điểm "hắn ta" ngước mắt lên, đáy mắt có màu máu.
Tôn hoàng hậu tóc tai bù xù trên mặt đất, đầu tóc rối bù, trước mặt nàng ta là thủ cấp của lão thừa tướng, chính là... phụ thân của nàng ta!
Vị đế vương trẻ tuổi đang ngồi trên bậc thềm ngọc cách đó không xa, tóc dài, choàng áo, ngạo nghễ, độc ác. Sau khi Bất Ly bước vào, hắn mới nhướng mắt, cười một tiếng rồi nói:
"A Ly, đến bên cạnh trẫm."
Hắn ta bước tới đó, gật đầu hành lễ: "Bệ hạ."
"Ngồi bên cạnh trẫm đi."
Bất Ly không nhúc nhích, ngước mắt nhìn hắn: "Bệ hạ, hoàng hậu vừa mới sảy thai, lão thừa tướng lại qua đời nên không thể chịu kích động được."
Lan Quy bật cười thành tiếng: "Loại nghiệt chủng, chắc chắn phải chết. A Ly học được mềm lòng từ khi nào vậy?"
Nghiệt chủng?
Sắc mặt Tôn hoàng hậu tái nhợt, ngẩng đầu lên: "Đó cũng là hài nhi của Bệ hạ..."
“Trước nay ta chưa từng đụng vào ngươi thì làm sao có hài nhi?” Nụ cười trên mặt Lan Quy vô cùng hung ác.
Tôn hoàng hậu như sét đánh ngang tai, nhìn hắn chằm chằm không thể tin nổi: "Chàng nói... cái gì?"
Nam nhân mà nàng ta từng thực sự hết lòng cảm mến trên mặt nở nụ cười, nhưng đôi mắt lại lạnh lùng như con quỷ dưới địa ngục với sự chán ghét và ghê tởm trần trụi.
"Ngươi trước khi nhập cung cũng đã có tình lang. Trẫm giúp ngươi đoàn tụ với hắn, ngươi nên cảm tạ mới phải."
Lan Quy thản nhiên cười: "Phụ thân ngu ngốc của ngươi, phái người vào cung đã phá hỏng nhân duyên tốt đẹp của ngươi. Ta thay ngươi giết hắn, còn không tốt sao?"
Khi hắn vừa dứt lời, cấm quân lôi một người ra khỏi đại điện, người đó bị xử lý ngay tại chỗ nên máu chảy đầm đìa, nửa [email protected] dưới bị gập xuống.
Nhưng đã bị... thiến rồi!
Bất Ly cau mày, Tôn hoàng hậu hét lên.