Vô Hạn Khủng Bố

chương 82: truy đuổi và chạy trốn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Không có việc gì chứ?

Trịnh Xá thở dài nhìn Trình Khiếu hỏi.

Trình Khiếu rút kim châm khỏi người Trương Khiết nói:

- Về cơ bản không có vấn đề gì, virus cũng không thể truyền vào cơ thể hắn nhanh như vậy, đã dùng thuốc cầm máu, băng bó lại. Bất quá ta nghĩ hắn cũng không có gì đáng ngại, cánh tay chỉ cần trở về Chủ Thần không gian là có thể hồi phục, bây giờ để hắn ngủ đi.

Liên tục trải qua hai giờ khổ chiến, mọi người cơ bản đều trong tình trạng kiệt sức, đặ biệt là sau một hồi công kích của đám zombie xúc tu, mấy cái xúc tu vũ lộng làm người xem da đầu tê dại. Sau khi lao lực một hồi, bây giờ được thư giãn một chút mọi người đều không muốn động đây tý nào.

Khương Triết là người duy nhất bị thương qua hai lần tập kích, tay hắn đã bị thương nghiêm trọng, hơn nửa cánh tay bị Trịnh Xá chặt đứt. Nhưng vạn hạnh trong bất hạnh, hắn vốn là tân nhân chẳng có lực chiến đấu gì, bị thương như vậy cùng lắm là làm hắn tiếp tục không có chút chiến lực nào thôi, đối với đoàn đội cơ bản không có ảnh hưởng gì.

Trình Khiếu thu hồi kim châm vào hộp, hắn bấy giờ mới nói:

- Kỳ thực một đao này phi thường lợi hại... Vết thương dược cắt ra chỉnh tề, nếu như có thể tìm được lại cánh tay hắn, chỉ cần dùng biện pháp hiện đại thì có thể nối liền như cũ, ha ha ha ha...

Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn đột nhiên nhớ lại chuyện bác sỹ lang sói của Ấn Châu đội trước kia, hình như bác sỹ lang sói có thể nối liền cánh tay bị cụt, hắn vội vàng hỏi:

- Y thuật ngươi học được có biện pháp nối liền cánh tay cụt không? Khớp xương, thần kinh, tất cả đều nối lại.

Trình Khiếu suy nghĩ một chút nói:

- Có lẽ từ chỗ Chủ Thần có thể hoán đội các loại dụng cụ y học hoặc đạo cụ gì khác, nhưng trước mắt ta không có biện pháp nối liền cánh tay bị cụt. Vô luận là nói liền thần kinh hay là trong thời gian ngắn nối liền khớp xương, đều là chuyện hiện tại ta không làm được... Ít nhất là trong tình huống không có thiết bị y tế.

Trịnh Xá gật đầu, hắn nói:

- Sau khi bộ phim kinh dị này kết thúc, ngươi nhất định sẽ có cơ hội hoán đổi đầy đủ thiết bị y tế... còn có rất nhiều loại thiết bị y tế kỹ thuật cao hoặc ma pháp truyền thuyết, trước tiên vẫn phải mọi người chúng ta còn sống...

Chiêm Lam vẫn yên lặng ngồi lái xe, Trịnh Xá cũng không thúc giục, chỉ ngồi cạnh nàng yên lặng nhìn con đường tối đen như mực phía trước, hơn nửa ngày sau, hắn mới thì thào nói:

- Tình hình như vừa nãy... ngươi đều không sợ hãi sao? Vạn nhất có quái vật tới công kích ngươi thì sao?

Chiêm Lam vẫn nhắm mắt như cũ, nàng đột nhiên mỉm cười nhẹ nhàng nói:

- Không cảm thấy sợ hãi, bởi vì ta tin tưởng ngươi... Còn có mọi người nhất định có thể bảo vệ ta. Mặc dù ta không có chiến lực gì nhưng ta tin tưởng mọi người nhất định có thể giải quyết định nhân, nhất định có thể bảo vệ bọn họ, ngươi lúc đó hoàn toàn phó mặc an toàn phía sau cho Anh Không, đó không phải cũng là biểu hiện của tín nhiệm sao?

Trịnh Xá gãi gãi đầu nói:

- Kỳ thật lúc ấy căn bản không kịp nghĩ tới mấy chuyện này, sau khi mở cơ nhân tỏa hoàn toàn tập trung tinh thần, sao còn có thể suy nghĩ nhiều như vậy a. Lúc đó chỉ nghĩ cách giết chết tất cả quái vật tấn công chúng ta, sau đó không thể để đám quái vật này rơi vào trong xe, cứ như thế không ngừng huy động vũ khí, sau đó sử dụng Cuốn sách của Anubis, sau đó là tránh né rồi tấn công... Nghe ngươi nói như vậy, ta mới nhớ lúc đó đã hoàn toàn giao phía sau cho Triệu Anh Không rồi.

Chiêm Lam cười hì hì nói:

- Đâu chỉ là ngươi giao phía sau lưng mình cho Anh Không, cả Anh Không lúc ấy cũng toàn tâm toàn ý giao phía sau mình cho ngươi. Lúc ấy hai người các ngươi không hề cố kỵ phía sau mình có quái vật công kích hay không, có lẽ trong trạng thái như vậy mới giúp các ngươi bảo vệ được hai bên xe bus, không để bất cứ quái vật nào tới tấn công chúng ta.

Cách đó không xa, Triệu Anh Không đang cúi đầu như ngủ, khuôn mặt nàng chợt hơi đỏ lên, sau đó khẽ dịch người quay lưng về phía Trịnh Xá và Chiêm Lam. Trịnh Xá mặc dù không phát hiện có gì khác lạ, nhưng Chiêm Lam lại hi hi cười xấu, nụ cười làm hắn không thể hiểu nổi.

Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, đột nhiên trên trời vang lên tiếng cách quạt ầm ầm, mọi người lập tức tỉnh dậy, tất cả nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Mấy chiếc máy bay thực trăng đang bay trên đầu mọi người, tiếp đó thấy trực thăng từ từ hạ xuống, không lâu sau, tất cả nghe thấy trên nóc xe truyền đến một tiếng kim loại va chạm vào nhau sắc gọn, rõ ràng là có vật gì cứng vừa rơi vào nóc xe.

Trịnh Xá cùng mọi người liếc mắt nhìn nhau, hắn trực tiếp từ cửa sổ nhảy lên nóc xe, chỗ đó quả nhiên có một cái hộp sắt màu đen, Trịnh Xá nhấc cái hộp lên nhưng nó cũng không nặng như hắn tưởng tượng.

Hắn từ trên nóc xe trở lại bên trong, mọi người nhìn thấy chiếc hộp trong tay hắn vội xô cả tới. Đến khi Trịnh Xá mở hộp ra, mọi người mới biết bên trong là một chiếc điện thoại vệ tinh, mà lúc này điện thoại đang khẽ rung.

Trịnh Xá cầm lấy máy điện thoại, bên trong lập tức truyền đến âm thanh của một người trẻ tuổi nói:

- Xin chào, Trịnh Xá tiên sinh, ta là người quản lý những sự kiện phát sinh trong thành phố này, nói từ góc độ nào đó, ta cũng là người phụ trách vấn đề an toàn của ngươi, có thấy mấy chiếc trực thăng trên đầu không? Một khi phía dưới có động thái nào khác thường, trực tăng sẽ trực tiếp biến chiếc xe của các ngươi thành một đống lửa. Xin đừng nghĩ rằng công ty không dám hủy diệt vật phẩm trân quý như ngươi, so với việc ngươi chạy trốn sau đó trở thành địch nhân của công ty, không bằng hiện tại triệt để tiêu diệt ngươi...

Trịnh Xá thở ra một hơi nói:

- Ta vốn đang đi tới tru sở của công ty ở thành phố này cho nên uy hiếp của ngươi đối với ta không có ý nghĩ, đội lính đánh thuê vũ trang mà ta nói đã xuất hiện, ta nghĩ ngươi thông qya hệ thống giám thị hẳn là đã tìm được chỗ của bọn chúng phải không? Nếu như không ngại, ta hy vọng các ngươi có thể phái vài chiếc trực thăng tới giải quyết bọn chúng, ta tự nhiên sẽ tới trụ sở công ty.

Giọng nam kia tựa hồ rất bất mãn nói:

- Đúng vậy, có một đám người có vũ trang không rõ lai lịch đang đuổi tới phía sau ngươi, nhưng khoảng cách với các ngươi còn hơn mấy chục km! Căn bản không cần quan tâm tới bọn chúng, Trịnh Xá tiên sinh, nếu như ngươi thật sự lo lắng về sự uy hiếp của bọn chúng vậy không ngại lên trực thăng tới trụ sở công ty đi, ở đây chúng ta có đủ hỏa lực để bảo vệ ngươi, hoặc ngươi cũng có thể rời khỏi thành phố này tới tổng bộ côg ty chúng ta, thế nào?

Trịnh Xá cười lạnh nói:

- Ngươi cho rằng ta sẽ vứt bỏ đồng đội một mình chạy trốn sao? Ta nói cho ngươi biết trước, thực lực của đội lính đánh thuê kia vượt xa sự tưởng tượng của ngươi, nếu như ngươi cho rằng có thể cưc kỳ dễ dàng giải quyết bọn chúng, vậy ngươi lầm, lầm to rồi!

Giọng nam kia gần như hét lên:

- Ngươi đừng tưởng rằng....

- Để sáu đội lính đánh thuê tới công kích đội ngũ kia, nhất định phải bắt sống ít nhất hai người, một trực thăng tiếp tục bảo vệ xe bus đi tới.

Một thanh âm băng lãnh ngắt lời của nam nhân kia, giọng nam kia lập tức im bặt, thanh âm băng lãnh tiếp tục nói:

- Trịnh Xá, là nhân viên công ty, có một số chuyện ta nghĩ ngươi hẳn là đã biết.... Công ty sẽ vì mục tiêu phát triển mà nỗ lực tối đa, nhưng cũng đồng thời vì bất cứ nguy hiểm nào mà nỗ lực tất cả, cho nên ngươi có thể đề xuất yêu cầu trong phạm vi chúng ta có thể chấp nhận được, nếu như yêu cầu vượt quá phạm vi, công ty sẽ lựa chọn biện pháp cứng rắn... Có thể trực tiếp hủy diệt thành phố này.

Trịnh Xá suy nghĩ một chút rồi nói:

- Ta không có yêu cầu gì đặc biệt? Hai yêu cầu duy nhất, cho chúng ta một trực thăng chuyện chở quân dụng, ta cùng đồng bọn phải tới trạm kiểm tra, ở đó bọn họ sẽ tiếp nhân kiểm tra, nếu như không nhiếm virus, hy vọng công ty sẽ thả họ. Bản thân ta sẽ ở trên trực thăng nhìn bọn họ bình yên, đến lúc đó sẽ theo trực thăng tực tiếp tới tổng bộ công ty. Ta biết các ngươi không yên tâm vì thế ta sẽ không xuống khỏi trực thăng, thế nào?

Thanh âm băng lãnh kia trầm mặc một chút rồi nói chắc chắn:

- Được, ta đại diện cho hội đồng quản trị đáp ứng yêu cầu của ngươi, trong vòng nửa giờ sau khi ngươi tới trụ sở công ty trực thăng sẽ đến. Đương nhiên, nếu đã là giao dịch hội đồng chúng ta hy vọng khi ngươi tới trụ sở công ty, có thể chiến đấu một trận với vũ khí sinh hóa mạnh nhất mà chúng ta nghiên cứu ra, Nemesis số hai, là một vũ khí sinh hóa thể chất siêu cường. Nếu như người có thể chiến thắng hắn, hội đồng chúng ta thậm chí có thể cấp cho ngươi tư cách thành viên nội bộ công ty...

Trịnh Xá gật đầu nói:

- Những chuyện này để nói sau, trước mắt đưa chúng ta an toàn tới tầng thượng trụ sở rồi hãy tính. Nhân tiện nói luôn, chúng ta tới trụ sở công ty đại khái cần khoảng một giờ nữa, chúng ta đã chiến đấu một ngày một đêm, đã rất đối rồi, cho nên ta hy vọng nhân viên trực tại đó có thể chuẩn bị cho chúng ta một số thứ để ăn. Đương nhiên, tốt nhất là thức ăn đóng hộp hoặc gói kín, thức ăn từ ngoài chuyển vào cũng được, ta không hy vọng ta và đồng đội ăn xong lại biến thành zombie.

Thanh âm băng lãnh kia a một tiếng đáp:

- Đây là chuyện nhỏ... Không thành vấn đề, các ngươi cứ yên tâm tới tầng thượng công ty đi, là đối tượng giao dịch, công ty tuyệt đối sẽ không ra tay với các ngươi. Vậy ta hy vọng có thể gặp mặt trực tiếp với Trịnh Xá tiên sinh ở tổng bộ công ty, hẹn gặp lại!

Vừa dứt lời, thanh âm băng lãnh này cũng đồng dạng biến mất.

Trịnh Xá thở hắt ra một hơi, khi hắn nhìn thấy sáu chiếc trực thăng trên trời bắt đầu bay về hướng tây bắc, trong lòng hắn mới hơi hòa hoãn một chút. Cho dù nói thế nào, gặp phải công kích của trực thăng có trang bị tên lửa, cho dù Ác Ma đội có mạnh đến mức nào bọn chúng cũng không thể không hề bị thương tổn. Chỉ cần có thể tiêu hao một ít lực lượng, thậm chí vận khí tốt có thể giết được một hai tên trong số bọn chúng đã là trợ giúp rất lớn rồi.

"Sau đó... Ta cầu xin, hãy để tất cả có thể cùng sống sót!"

Xe bus chạy thẳng tới, mặc dù trên đường vẫn gặp zombie nhưng đều là zombie bình thường, nhiều nhất cũng chỉ có một lần gặp ba con Licker đang bò trên tường, nhưng bọn chúng lại dẫn tới tên lửa công kích, ba con Licker trực tiếp bị bắn thành mảnh vụn.

Có lẽ để biểu diễn uy lực mạnh mẽ của tực thăng vũ trang, cũng có lẽ để cảnh cáo đám người Trịnh Xá không nên khinh thường vọng động, chiếc trực thăng này dọc đường đi luôn phi thường hiếu động, dù chỉ là một con zombie bé tí teo rất vô tội đứng đằng xa cũng bị trực thăng đưa súng máy công kích, tiếp đó bị bắn thành mảnh nhỏ.

Trịnh Xá chẳng thèm để chiếc trực thăng này vào mắt, đừng nói là súng ngắm của hắn, chỉ cân cung tên của Trương Hằng là đủ để dễ dàng bắn rơi chiếc trực thăng này rồi. Đương nhiên, từ mức độ nào đó mà nói, uy lực của chiếc trực thăng này cũng rất lớn, ít nhất là đối với mọi người, trực thăng này thật sự có tính uy hiếp.

Alice từ lúc biết mọi người sẽ đến công ty, nàng tựa hồ có chút buồn bã, mãi hơn nửa ngày sau mới thì thào nói:

- Ta nên rời khỏi đội ngũ thì tốt hơn, mặc dù biết đường này sẽ rời khỏi thành phố, nhưng ta thật sự không muốn trở lại công ty... Công ty này làm ta cảm thấy rất kinh khủng, hơn nữa ta hy vọng có thể tố cáo sự thật về nó với thế giới bên ngoài, vì thế ta rời đi thì tốt hơn.

Trịnh Xá vội vàng nói:

- Yên tâm đi, sau khi lên trực thăng, ta sẽ khống chế nó, tất cả mọi người có thể sử dụng trực thăng rời khỏi thành phố này, còn về chuyện ở tổng bộ công ty thì vứt hết đi, ai lại thật sự muốn đến cái gì tổng bộ ấy chứ... Bất quá, ta hy vọng có thể để đồng đội của ta đưa Angela tới trạm kiểm tra, cha cô bé đang đợi ở đó, đồng đội của ta cũng có thể từ đó rời khỏi thành phố này, mọi người cảm thấy thế nào?

Trên thực tế một đoạn này kịch bản cũng đã thay đổi, đó chính là số phận của cha Angela rất có thể sẽ không bị súng bắn chết, bởi vì trước đó hắn đã liên lạc với quản lý công ty, hắn không tin quản lý công ty trong tình huống vội vã xử lý thông tin về hắn mà vẫn còn tinh lực đi quản xem một bác sỹ nghiên cứu đang làm cái gì. Vì thế rất có khả năng cha Angela sẽ không chết, ngược lại, có thể ở ngoài trạm kiểm tra chờ cô bé. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - ệnFULL.vn

- Cho dù thế nào trước tiên cứ tới trụ sở công ty đã, Alice, yên tâm đi, nhất định ta sẽ để mọi người có thể an toàn rời khỏi thành phố này...

Trịnh Xá thì thào nói.

Cùng lúc đó, sáu chiếc trực thăng cũng nhanh chóng tới gần Ác Ma đội, bay không lâu, bọn họ đã thấy một chiếc xe du lịch đang chạy trên đường, trực thăng đi đầu lập tức đưa tên lửa nhắm vào chiếc xe. Tuy nhiên, chưa đợi phi công ấn nút, trước mặt bọn hắn chợt tối đen, một đạo hắc sắc hỏa diễm bùng lên, chiếc trực thăng ở giữa không trung bị cắt thành hai đoạn, tiếp đó nổ tan tành.

Trịnh Xá mặt có vết sẹo tay cầm một thanh cự kiếm mang theo ngọn lửa màu đen bốc cháy bừng bừng, sau lưng hắn phe phẩy một đôi cánh thịt màu đen, cả người lơ lửng giữa không trung, chiếc trực thăng vừa rồi rõ ràng là bị hắn dùng kiếm chém vỡ.

Gã phi công trên một chiếc trực thăng khác hoàn toàn sững sờ, hắn ngây người ra mấy giây cuối cùng cũng gào lên, đồng thời đưa súng máy nhắm thẳng về phía Trịnh Xá. Ngay lập tức, ngọn lửa từ họng súng phụt ra dài hơn nửa mét, vô số đường đạn có thể thấy được bằng mắt thường lao về phía hướng Trịnh Xá, nhưng trước khi đầu đạn tới nơi toàn thân Trịnh Xá đột nhiên ảm đạm, cả người biến thành vô số con dơi nhỏ bay ra xung quanh. Đám dơi này cực kỳ linh hoạt, bay lướt qua chỗ trực thăng rồi lại tập hợp lại, hai tay vừa mới hồi phục đã giơ cự kiếm chém xuống chiếc trực thăng. Một luồng lửa đỏ lại bùng lên giữa không trung, ánh lửa từ vụ nổ sáng rực thậm chí cách xa mấy km cũng có thể nhìn thấy.

Trịnh Xá cười lạnh nói:

- Giết chết tất cả... Không để lại người sống!

Thanh âm của Sở Hiên vang lên trong ý thức hắn nói: "Không để lại một chiếc trực thăng sao? Phỏng chừng trong nửa giờ có thể đuổi kịp bọn chúng".

Trịnh Xá nở một nụ cười dữ tợn nói: "Không cần, cứ chậm rãi chơi đùa đi, giải quyết đối phương quá nhanh thì chẳng có ý nghĩa gì nữa, hơn nữa cò là bản chính của ta a, ngươi không cảm thấy chuyện này làm người ta rất mong chờ sao?"

"Giống như mèo vờn chuột vậy, để bọn chúng nghĩ rằng sắp có thể hoàn thành nhiệm vụ, chạy đúng đường sống, đến lúc đó... Ha ha ha ha..."

Trịnh Xá cười lớn, tiếng cười mang theo sát ý âm trầm, đặc biệt phối hợp với vết sẹo như con rết trên mặt hắn, còn có đôi cánh đen không ngừng ve vẩy sau lưng, lúc này trông hắn giống như ác ma khủng bố, dữ tợn...

Khoảng mấy phút sau, trên chiếc xe bus chở Trung Châu đội, điện thoại vệ tinh đột nhiên vang lên, Trịnh Xá kỳ quái nhấc máy lên, thanh âm băng lãnh kia lại vang lên trong máy:

- Trịnh Xá tiên sinh phải không? Ta thay mặt hội đồng hỏi ngươi một chuyện... Đội linh đánh thue truy lùng ngươi, bọn chúng rút cuộc là thuộc thế lực nào? Thật sự là đối thú giấu mặt của công ty sao? Ta hy vọng ngươi có thể thành thật trả lời.

Trịnh Xá trong lòng nhảy lên, hắn vội vàng nói:

- Không sai, thật sự là lính đánh thuê của một thế lực khác, bọn chúng cũng là thế lực nghiên cứu về phương diện sinh hóa, ý đồ lật đổ công ty Umbrella, còn chúng thì nhân cơ hội nổi lên, có vấn đề gì sao?

Thanh âm kia trầm mặc một lúc lầu rồi mới chậm rãi nói:

- Sau chiếc trực thăng vũ trang... tất cả bị tiêu diệt trong vòng hai tiếng đồng hồ. Đây là số liệu ta vừa nhận được, trong băng ghi hình hai phút này cho thấy, đội ngũ đó cũng không phải con người, ít nhất trong đó có một tên có hình dáng và lực lượng không phải của loài người, còn có vũ khí của bọn chúng cũng làm công ty phải chú ý, loại vũ khí có lửa bao quanh đó tựa hồ chính là vũ khí năng lượng mà công ty sắp nghiên cứu ra… Tóm lại, vị trí của các ngươi hiện giờ cực kỳ không an toàn, hội đồng đã nhanh chóng điều trực thăng tới trụ sở công ty, các ngươi cần nhanh chóng tới đó, chờ đến lúc các người rời khỏi thành phố, chúng ta sẽ sử dụng tên lửa công kích toàn bộ khu vực.

Lời nói vừa dứt, thanh âm băng lãnh cũng phi thường dứt khoát cúp điện thoại, tin tức hắn vừa tiết lộ ra làm Trịnh Xá trong lòng lạnh ngắt.

Trong vòng hai phút tiêu diệt chiếc trực thăng vũ trang, hơn nữa có vẻ như sáu chiếc trực thăng này không gây được chút thương tổn nào đối với Ác Ma đội, lực lượng này không khỏi quá kinh khủng sao? Nếu ngư đổi lại là Trung Châu đội thì sao đây? Đừng nói là sáu chiếc trực thăng, ngoài nỗ lực hết sức còn phải dựa vào địa hình phục kích thì mới có thể, nhưng nếu cứ trực tiếp đối mặt ngạnh chiến, Trịnh Xá biết đội ngũ của mình căn bản không làm nổi. Tiểu đội Ác Ma.... quá cường đại.

"Không được, cho dù thế nào cũng không thể nganh chiến với chúng, cho dù thế nào cũng không được..."

Trịnh Xá trong lòng đã quyết định, hắn vội vàng nói với Chiêm Lam:

- Để ta lái xe đi, hy vọng có thể mau tới trụ sở công ty một chút.

Chiêm Lam ngạc nhiên nhìn hắn, sau đó nhấn phanh dừng xe rồi đứng lên, Trịnh Xá ngồi lên ghế lái xe, hắn hít một hơi thật sâu, tiếp theohai mắt vụt biến thành mờ mịt, đạp mạnh chân ga, chiếc xe bus điên cuồng lao đi.

Sử dụng vào trạng thái mở cơ nhân tỏa để lái xe, cách dùng này đối với người không mở cơ nhân tỏa mà nói không khỏi có chút quá xa xỉ, bất quá, giờ phút này Trịnh Xá đã bất chấp tất cả, chân ga gần như không ngả ra chút nào, tốc độ chiếc xe lên tới cực hạn. Đường đi rất rộng nhưng không ngừng có xe cộ hỏng chắn ngang, tốc độ như vậy không khỏi làm người ta có chút sững sờ, mấy người trong xe đều bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, còn mấy tên phi công lái trực thăng đều phải cảm thấy xấu hổ.

Chờ đến khi mọi người xuống xe bus, từ xung quanh hơn mười tên cảnh vệ mặc sắc phục màu đen của công ty đã giơ nhắm vào bịn họ, trong đó một tên cầm một chiếc còng tay có vẻ muốn còng Trịnh Xá lại.

Trịnh Xá cười lạnh nói:

- Ta biết ý của các ngươi nhưng ta cũng cũng không muốn nói nhiều, chỉ một câu thôi. Ta không phải thứ để cho các ngươi tùy ý nhào nặn mà chúng ta là hai bên giao dịch bình đẳng... Để dự phòng các ngươi không thể để ý tới ý kiến của ta, ta quyết định cho ngươi và hội đồng xem một trò hay.

- Triệu Anh Không... trạng thái thiểm linh.

- Trương Hằng, bắn rụng cái trực thăng kia xuống.

Hiện tại đã không còn gì cấm kỵ nữa, tính mạng quái gì, dù sao cũng là nhân vật trong phim, hơn nữa còn là nhân vật thuộc thế lực đối địch, nếu chúng uy hiếp đến tính mạnh bản thân, biện pháp tốt nhất chính là triệt để tiêu diệt... Đồng thời cũng cho người của công ty Umbrella một cái cảnh tỉnh, nói cho chúng biết, trước mắt chúng không phải là một khối thit béo miễn phí mà là một miếng thịt khô phải trả tiền mới mua được... như thế mà thôi.

Triệu Anh Không trong mắt lóe lên quang mang, tiếp theo trong chốc lát đã biến mất trước mặt mọi người, cùng lúc đó, đầu của ba người gần mọi người nhất chợt bay lên, hơn nữa chỗ vết thương còn có ngọn lửa thiêu đốt, mà Triệu Anh Không lại xuất hiện phía sau bọn họ, tay làm động tác tung thứ gì đó, tiếp theo chỉ thấy nàng dùng sức kéo một cái, lại thêm mấy người bị cắt đứt đôi. Đến khi mấy người Alice phục hồi tinh thần chuẩn bị công công kích thì hiện trường đã chỉ còn lại gã cầm còng tay đang run rẩy đứng đó, còn Trương Hằng đã sớm giơ cung xạ kích, lai mũi tên đồng thời bắn ra, một trước một sau bay về phía trực thăng, tiếp đó mũi tên phía sau đánh lên mũi tên phía trước nổ tung lên. Một đạo ánh sáng mạnh liệt bùng lên, đến khi mọi người tỉnh táo lại mũi tên đã xuyên phá trực thăng bay ra xa tít tắp, còn chiếc trực thăng ngừng lại giữa không trung một chút rồi nổ tung....

Trịnh Xá lạnh lùng nói vào điện thoại:

- Đừng bắt ta lặp lại lần nữa, chúng ta đang hợp tác, muốn có được lực lượng mạnh mẽ của bọn ta... Vậy xuất thành ý của các người đi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio