Giấc ngủ của Sở Hạo vừa ngọt ngào lại vừa thống khổ.
Được rồi, lời này nghe có vẻ mâu thuẫn nhưng quả thực như vậy, tinh thần thì phấn khởi hạnh phúc, nhưng toàn thân đau nhức, lưng còn bị chuột rút, đau không đỡ được.
Hơn nữa… đoạn trí nhớ này được giấu kín tại chỗ sâu nhất, trừ phi đạt được mục đích, báo thù thành công, nếu không đoạn ký ức ấy sẽ khiến cừu hận trong lòng hắn yếu đi.
Chính vì vậy mỗi khi thức dậy, Sợ Hạo liền thay đổi triệt để chỗ ở của mình thành một phòng ngủ đơn giản cùng vài phòng thí nghiệm, một gian rèn luyện cơ thể, thí nghiệm vũ khí…vv, nói chung nhìn không khác gì nơi ở của hắn trong căn cứ.
Khi mọi thứ hoàn thành, hắn mới rời phòng đi tới dưới chủ thần trên quảng trường, Ares và J đã ngồi sẵn ở nơi này từ lâu, chung quanh bọn họ để một đống lớn đồ ăn cùng đủ các loại đồ uống, cả hai đều đang chè chén thả cửa.
Thấy Sở Hạo đi ra, hai người liền vẫy tay gọi. Sở Hạo cũng không khách khí, lập tức ngồi xuống bên cạnh bọn họ, sau đó cầm lấy một con cua lớn lên gặm. Ăn được mấy miếng, môi miệng đã đầy dầu mỡ, hắn cũng chẳng cần giả bộ nhẵ nhặn làm gì. Đến khi chén xong con cua nặng , kg này, hắn mới ngẩng đầu lên giật mình hỏi: “Hương vị thật ngon, đậm đà mùi biển, hơn nữa còn tươi sống tự nhiên, dùng nước trong để nấu, so với cách chế biến bình thường thì tốt hơn nhiều.”
“Lấy trong tủ lạnh đấy.”
Ares vừa ăn một con ốc sên to bằng nửa bàn tay vừa nói: “Giống như những gì Jenny kể, tủ lạnh có thể xuất ra bất cứ nguyên liệu nấu ăn nào ngươi muốn, tươi mới, hoang dại, mùi vị cực ngon lại không hề có dấu vết bị ô nhiễm như bên ngoài. Trong hiện thực cũng có thể kiếm được mấy thứ này, số lượng cũng không nhỏ. À đúng rồi, những thứ chủ thần cho đổi chia làm loại lớn, khoa học kỹ thuật, ma pháp truyền thuyết, phụ trợ, giải trí. Trong mục giải trí cũng có các loại nguyên liệu nấu ăn, hơn nữa toàn là mặt hàng chỉ có trong truyền thuyết. Cậu chắc không nghĩ ra có những gì đâu? Ví dụ như chai rượu brandi màu hổ phách này, nó là rượu vương, mỗi chai chỉ cần điểm là đổi được, hương vị quả thực khiến người ta khó mà tin được, là rượu ngon nhất mà tôi từng uống.”
J gặm một khối thịt nướng, hắn cũng xen vào: “Đúng vậy, ta cũng xem qua mục nguyên liệu nấu ăn, bên trong có vô số thứ, thậm chí cả thịt khủng long, thịt alien… nhưng không biết thứ thịt alien đó con người có ăn được không.
Sở Hạo cảm thấy không biết nói gì, chẳng qua điều này cũng dần khơi gợi hứng thú trong lòng hắn. Sở Hạo đứng trước chủ thần nhắm mắt lại, đem ý thức mình kết nối…
Ngay sau đó, trong đầu hắn xuất hiện lĩnh vực lớn, theo thứ tự là khoa học kỹ thuật, ma pháp truyền thuyết, phụ trợ, giải trí, cùng với các thuộc tính của bản thân. Trí lực , tinh thần lực , sức sống tế bào , tốc độ phản ứng thần kinh , cường độ tổ chức cơ bắp , sức miễn dịch . Nếu là một người trưởng thành bình thường thì các số liệu này đều tầm , xem ra trên cơ bản hắn vốn thuộc phạm trù siêu nhân rồi, đặc biệt là sức miễn dịch mạnh hơn người thường lần, tất cả các loại virus đã biết đều không có tác dụng với hắn, thậm chí tổ chức C trong hiện thực có bắt được hắn rồi đem làm thí nghiệm sinh hóa cũng không thu được chút hiệu quả nào.
(Cỗ thân thể này… được chế tạo với mục đích như vậy sao?)
Trong lòng Sở Hạo thầm cười lạnh nhưng ý thức vẫn kết nối với Chủ Thần như trước, hắn bắt đầu lựa chọn mục giải trí trong bốn lĩnh vực lớn, ngay sau đó vô số các loại các dạng vật phẩm hiện lên trước mặt, cơ hồ vô cùng vô tận, nhìn đến hoa cả mắt. Xem thêm lát nữa hắn thậm chí cảm giác choáng váng muốn to cả đầu.
“Thấy không, hai người chúng ta lúc nãy cũng thế đó.” Ares vừa cười vừa nói, hai tay không quên rót lấy một ly vương tửu, nhè nhẹ ngửi hương vị, nhè nhẹ nhấp môi, bộ dáng vô cùng thỏa mãn.
J cười hắc hắc, đại hán da đen này bỗng nhấc một cái chân cực lớn lên gặm: “Ngươi biết đây là cái gì không? Là chân của á long phương tây đấy, chỉ cần điểm là có thể đổi được. Ta nhịn không nổi nên mới lấy một cái thử xem thế nào. Hương vị quả thực quá… ngon! Chất thịt rắn chắc hữu lực, vừa vào miệng liền toát ra mùi vị thơm nức. Ta chỉ dùng nước muối làm hương liệu, tùy tiện nấu qua một chút liền tạo thành món ngon siêu cấp, vượt xa tất cả những thứ thịt ta từng nếm!”
Sở Hạo nghe vậy cũng không mở mắt mà vẫn đứng yên, một hồi lâu sau sắc mặt bỗng dưng tái nhợt, bấy giờ mới chịu kết thúc việc này, đồng thời đi tới ngồi xuống bên cạnh hai người: “Thật sự là… khó tin!”
So với hai người kia, Sở Hạo nhìn xa hơn nhiều, vô cùng vô tận mấy cũng nằm trong tưởng tượng, nhưng những thứ chủ thần đưa ra còn vượt xa những gì nhân loại có thể nghĩ tới. Hắn thậm chí nhìn thấy gan phượng hoàng dùng làm nguyên liệu nấu ăn, giá cả cũng không đắt, chỉ cần điểm. Đúng vậy, không phải mà là điểm đã đủ mang gan phượng hoàng về nhà… Đầu hắn có chút hỗn loạn rồi.
Nói đơn giản, chỉ mới khu vực giải trí đã làm hắn khiếp sợ không thôi. Nhưng đến khi xem tới ba mục còn lại, mấy thứ trong đó lại đắt đỏ hơn nhiều.
(Trong này không chừng ẩn chứa ý nghĩa gì đó, chẳng qua tin tức quá ít, phải nghiên cứu dài dài…)
Trong lòng Sở Hạo thoáng qua chút tưởng tượng nhưng cũng không đặt chúng trong lòng, dù sao mấy cái đó cơ bản đều là vật phẩm giải trí hưởng thụ, không có giá trị trong chiến đấu. Quan tâm đến mấy thứ đó, không bằng suy nghĩ thêm về thuộc tính cường hóa còn hơn.
Ba người lập tức lâm vào cơn lốc ăn uống điên cuồng. Đến khi cơm no rượu say mọi người mới tụ tập lại trong phòng Ares. Căn phòng được thiết kế theo kiểu châu Âu cận đại, các loại hình trang trí huy hoàng mà hàm xúc khiến người ta cảm giác được sự rộng lớn trầm lắng. Ba người khi bước vào đều không cảm thấy có chỗ nào gượng gạo.
J nhìn ngó xung quanh một lát, khẽ thở dài: “Quả nhiên chỉ có thời gian tích lũy mới tạo ra quý tộc. Tiền tài gom lại trồng lên nhau chỉ xứng làm nhà giàu mới nổi. Cái thế lực mà ta làm việc đó, biệt thự của tên thủ lĩnh ta cũng từng đi qua rồi, bên trong trang trí bắt chước theo thế này nhưng cảm giác khác hẳn. Chỗ của ngươi mới khiến người ta cảm thấy tâm tình vui vẻ, thư thái.”
Ares mìm cười không nói, hắn đưa cho mỗi người một điếu xì gà, chỉ có J lắc đầu không nhận song hắn lại rút ra một điếu tuốc lá. Ares bỗng lên tiếng: “Nghỉ ngơi cũng đã nghỉ ngơi, mỹ vị cũng đã ăn rồi, mọi mệt nhọc chúng ta trải qua trong Skyline đều bị quét sạch gần hết, bây giờ nên bàn bạc về tương lai thôi… Sở Hạo, cậu xem chúng ta nên cường hóa cái gì?”
Sở Hạo đốt lên điếu xì gà, thưởng thức mùi thơm của nó, xong mới cười cười: “Thích cái gì thì làm cái đó, đây là điều tôi luôn tin tưởng. Có lẽ những kỹ năng một người mơ mộng lúc nhỏ không phải thứ thích hợp với hắn nhất. Nhưng chỉ có khát vọng mới là động lực duy trì người ta tiếp tục đi tới. Cho nên hai người muốn cường hóa cái gì thì cứ chọn nó, tôi tối đa chỉ có thể giúp mọi người đưa ra phân tích cùng kế hoạch mà thôi.”
Ares và J liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều có chút tiếc nuối, lại như có gì đó buông lỏng. Ares liền không khách khí nói trước: “Tôi đã xác định rồi, tôi lựa chọn huyết thống Necromancer {tử linh pháp sư} trong Diablo . Nó có tất cả ba cấp bậc, theo thứ tự là triệu hoán vong linh sơ cấp, sẽ gọi được binh lính khô lâu, trung cấp có pháp sư khô lâu cùng người đá khổng lồ, đến cao cấp sẽ ra các loại cự nhân nguyên tố, quỷ hồn… còn cả phục sinh sinh vật.”
Sở Hạo vẫn một mực bình thản hỏi: “Ba cấp bậc à? Tức là phải đổi ba lượt? Giá cả bao nhiêu vậy?”
Ares cười khổ: “Giá quá đắt, sơ cấp cần điểm cùng hai cái chi tiết cấp C, trung cấp cần điểm cùng hai chi tiết cấp B, còn cao cấp phải xì ra điểm và hai chi tiết cấp A. Tôi xem trong các loại huyết thống cường hóa thì nó là một trong mấy cái đắt đỏ nhất.”
Sở Hạo bỗng nhiên hỏi lại: “Kỹ năng thì sao? Chính là mấy thứ anh vừa nói đấy, triệu hoán khô lâu, pháp sư khô lâu, cự nhân… những thứ này cần bao nhiêu để đổi?”
Ares lắc đầu: “Không cần, những kỹ năng này không cần dùng điểm để đổi, chỉ cần trở thành Necromancer là có được các kỹ năng tương ứng. Hơn nữa tôi còn xem kỹ quy tắc đổi huyết thống cường hóa trong chủ thần, mỗi lần chỉ được đổi lấy một loại, nếu thêm thứ khác thì sẽ dễ xảy ra tình trạng biến dị không xác định. Mà phương hướng cường hóa của tôi còn có một chỗ hay nữa là sau khi hoàn thành pháp sư cao cấp có thể cường hóa thêm loại hình nguyền rủa cùng kịch độc mà không xảy ra biến dị… Cho nên tôi cho rằng loại cường hóa này có tiềm lực rất lớn.”
(Chỉ sợ… không đơn thuần là vì tiềm lực… mà là muốn phục sinh con người?)
Trong lòng Sở Hạo thầm than, thôi thì cứ làm hết phận sự đi: “Vậy có tác dụng phụ gì không?”
Ares cười khổ: “Sẽ bị thi khí, nguyền rủa hoặc kịch độc chậm rãi ăn mòn, tuổi thọ suy giảm, hơn nữa dung mạo có thể bị hủy hoại. Nhưng không sao, chỉ cần về đến chủ thần không gian là có thê chữa trị toàn thân, chẳng qua mỗi lần sử dụng sẽ lại bị ăn mòn. Cho nên tôi đoán chừng, sau này việc chữa trị sẽ là một khỏa chi phí khá lớn.”
Sở Hạo nghĩ một lát mới lên tiếng: “Tốt lắm, anh trước tiên cường hóa necromancer sơ cấp, đến khi vào bộ phim tiếp theo anh có thể gọi ra khô lâu trợ trận, đó sẽ là một sự giúp đỡ lớn cho chúng ta. Về phần chi tiết phụ tuyến còn dư thì cứ giữ lại đấy đã, không nên đổi thêm cái khác.”
Ares gật đầu nói: “Cũng chỉ đủ thế thôi… Sơ cấp necromancer sao? Ta sắp không được coi là người thường nữa rồi.”
“Không sai… từ giờ khắc này trở đi, chúng ta không còn là phàm nhân nữa. Hoặc là chết trong thế giới phim kinh dị, hoặc là…”
“Siêu việt cõi phàm!”