“Hà chưởng môn, ta và ngươi liên hợp trước tiêu diệt yêu nữ này!”
Diệt Tuyệt sư thái nãy giờ không nói lời nào đột nhiên lúc này lại mở miệng lên tiếng, mà thông điệp trong lời nói càng khiến người ta bất ngờ không thôi.
Nghe xong Hà Thái Xung không khỏi có chút sững sốt, nhãn quang bất chợt lấp lóe, tựa hồ là đang suy tính chuyện gì đó. Song hắn vẫn rất bình tĩnh đáp lời:
“Diệt Tuyệt sư thái đã nghĩ thông suốt rồi ư?”
“Không sai!” – Diệt Tuyệt sư thái gật đầu.
Dứt lời, cả hai người tựa như tâm ý tương thông, đều dùng khí thế của mình khóa chặt Đông Phương Bạch, không cho nàng có cơ hội vùng vẫy.
Ngược lại Đông Phương Bạch vẫn không mấy khẩn trương, chỉ lặng thinh đứng yên bất động, mặc kệ hai người kia tự tung tự tác.
“Nha đầu này võ công quỷ dị khó lường, cả hai chúng ta đồng thời xông lên có khi lại thành cản tay cản chân lẫn nhau...”
Hà Thái Xung không vội phát động tiến công, lúc này lại quay sang Diệt Tuyệt sư thái minh giải:
“Chi bằng Diệt Tuyệt sư thái làm người chủ công, tin tưởng với Ỷ Thiên kiếm trong tay, nha đầu kia nhất định sẽ không làm khó được sư thái!”
“Còn ngươi thì sao?”
Đông Phương Bạch hữu tâm nhanh miệng chen ngang, thay lời của Diệt Tuyệt sư thái nói ra nghi vấn.
“Ha ha, nha đầu ngươi không cần lại tìm cách chia rẽ chúng ta. Ta ưu thế sỡ hữu Ngự Phong Hành, môn khinh công này đặt trong thiên hạ cũng khó mà tìm ra đối thủ a. Khi nãy nha đầu ngươi hẳn là đã kiến thức qua, cho rằng ngươi có thể tẩu thoát dưới mắt ta được ư!?”
Hà Thái Xung không cần nghĩ ngợi liền mở miệng vấn đáp, đồng thời cũng là giải thích vai trò trong chiến đấu của mình cho Diệt Tuyệt sư thái.
Lời này cũng không có gì quá khó hiểu, Hà Thái Xung là muốn Diệt Tuyệt sư thái chính diện phát động tấn công Đông Phương Bạch, còn hắn thì từ bên ngoài trợ công khóa chặt đường lui của nàng, không để Đông Phương Bạch có cơ hội tẩu thoát.
Mặc dù phương thức vây công này quả thức rất tối ưu, phù hợp cho ưu điểm của hai người, nhưng nếu suy ngẫm một chút thì liền phát hiện ra vấn đề.
Diệt Tuyệt sư thái cho dù đần độn đến đâu cũng có thể minh bạch, Hà Thái Xung là muốn ngư ông đắc lợi, làm ít nhưng được hưởng nhiều. Chưa kể một khi tán đồng với cách làm này, Diệt Tuyệt sư thái chẳng khác nào là đưa lưng cho Hà Thái Xung, để hắn tùy thời đều có thể đâm một nhát kiếm.
Nhưng là Hà Thái Xung trước đó nói rất không sai, nếu không nhanh chóng giải quyết một trong hai người còn lại, đợi đến khi Tạ Tốn và Ngô Chính xuất hiện trợ giúp cho Đông Phương Bạch, thì Diệt Tuyệt sư thái và Hà Thái coi như là đi tong.
“Làm theo cách của ngươi!”
Quyết định xong, Diệt Tuyệt sư thái liền vung lên Ỷ Thiên kiếm, lao tới nhắm về phía Đông Phương Bạch mà tiến công.
“Rất quyết đoán, tin tưởng ta sẽ không để Diệt Tuyệt sư thái thất vọng.”
Đồng thời điểm, Hà Thái Xung thi triển Ngự Phong Hành phóng lên trên cao, lăng không súc thế, đánh ra mấy đạo kiếm khóa chặt đường lui của Đông Phương Bạch.
Đối mặt với hai hướng vây công, Đông Phương Bạch vẫn rất bình tĩnh không chút hốt hoảng, hai bàn tay chấp lại bắt chéo với nhau, sau đó phóng người lên không trung, đồng thời vung tay về phía Diệt Tuyệt sư thái.
Quỳ Hoa Bảo Điển, Truy Mệnh Thần Châm!
Tức khắc một đạo kim châm phóng tới, hư hư thực thực bất phân, xa xa gần gần như một, chỉ thấy châm ảnh kích cỡ như được khuếch đại che khuất cả thái dương đang treo trên đầu, nhưng nhìn lại tựa như đó chỉ là một đạo châm ảnh tầm tầm thường thường không có gì quá đặc biệt ghê gớm, nếu chỉ nhìn bằng mắt thường quả thực là không thể nào nhìn thấu được sâu cạn.
Tuy nhiên người đang đối mặt với Truy Mệnh Thần Châm lúc này, Diệt Tuyệt sư thái bất chợt cảm nhận được tử vong đã đến rất gần với mình, khiến bà ta trong lòng không kìm được sợ hãi, lạnh lẽo xuyên thấu cả tâm can.
Tin tưởng vào trực giác của mình, Diệt Tuyệt sư thái ngay lập tức liền ngừng lại thế công, mạnh mẽ vững chắc hạ bộ chuyển về thế thủ, toàn lực huy động Nga My Cửu Dương Công súc lực vào Ỷ Thiên kiếm, một tay siết chặt chuôi kiếm, tay kia đặt trên thân kiếm giơ ngang, hòng đón đỡ một đòn tấn công của Đông Phương Bạch.
Oànhhh...
Kim châm nhanh chóng va chạm vào Ỷ Thiên kiếm tạo thành động tĩnh chấn động, xung lực mạnh mẽ đẩy lui Diệt Tuyệt sư thái, khiến hai chân bà ta ma sát với mặt đất, liên tiếp chài lùi về sau.
Đồng thời điểm, Đông Phương Bạch không mấy nhàn rỗi chú ý đến Diệt Tuyệt sư thái, nhanh chóng xoay người phóng ra liên tiếp mấy đạo kim châm lơ lững che chắn trước mặt, vị trí kim châm tạo thành một hình đồ án thái tinh, nhìn qua tựa hồ là một thức chiêu phòng thủ.
Quỳ Hoa Bảo Điển, Thức Lạc Kim Châm!
Bất chợt, hàng loạt đạo kiếm khí của Hà Thái Xung trước đó nhắm về phía Đông Phương Bạch, ngay khi va chạm phải thái tinh đồ án phút chốc liền vỡ vụn tựa như là bọt biển tan biến, không có chút tác dụng gây uy hiếp.
Nhưng sự việc lần này tựa hồ có chút kỳ quái, ngay sau khi Đông Phương Bạch hóa giải đợt tấn công của Hà Thái Xung, tầm nhìn trở về sáng tỏ, nhưng thân ảnh của Hà Thái Xung chớp mắt đã mất dạng không phát hiện được tung tích.
Bất giác một tia gió nhẹ hất tung hồng lụa che trên gương mặt Đông Phương Bạch, loáng thoáng chỉ thấy một nụ cười mỉm, khóe môi nhếch lên, tựa hồ hết thảy diễn ra đều không ngoài dự liệu, không khiến nàng có chút ngạc nhiên bất ngờ.
Đông Phương Bạch lăng không xoay người nhìn lại, lúc bấy giờ Diệt Tuyệt sư thái hai tay vung mạnh một kiếm, thành công hóa giải phản lực đang mạnh mẽ chấn lui bà ta. Nhưng đúng lúc này, từ trên không trung một đạo kiếm khí kích cỡ khổng lồ, lăng lệ giáng xuống vị trí Diệt Tuyệt sư thái, ngay khi bà ta còn chưa kịp thu công ổn định tư thế.
Côn Luân Kiếm Pháp, Thanh Thiên Kiếm!
Đối diện kiếm uy lăng lệ hung mãnh, lại giáng xuống ở một thời điểm quá mức bất ngờ, không thể lường trước, Diệt Tuyệt sư thái tâm trạng vô cùng hoảng hốt, hai mắt căng tròn trợn ngược. Lúc bấy giờ bà ta đã không có thời gian để kịp hiểu chuyện gì xảy ra, cũng không còn thời gian để vận lực súc thế phản ứng trở lại.
Tử vong đã tiếp cận Diệt Tuyệt sư thái gần hơn bao giờ hết. Bất đắc dĩ, bà ta chỉ còn cách phó mặc mạng sống của mình cho Ỷ Thiên kiếm, món bảo khí đã cứu rỗi tính mệnh của bà ta không biết bao nhiêu lần. Cũng không cần phải nghĩ ngợi suy tính quá nhiều, Diệt Tuyệt sư thái hai tay siết chặt chuôi kiếm, dùng hết sức lực bình sinh vung lên đón đỡ kiếm khí khổng lồ đang dồn dập giáng xuống.
Oànhhh...
Thanh Thiên Kiếm uy lực tựa như danh. Thời điểm kiếm khí giáng xuống, ngay lập tức liền tạo thành một trận địa chấn cỡ nhỏ, phá hủy toàn bộ cảnh vật chung quanh trong phạm vi năm sáu trượng, xới tung tất cả nhà cửa cây cối đất đá, tạo thành một lỗ hỏm thật lớn tựa như là vừa trải qua một trận sụp lở, khiến tiểu thôn trong một khoảnh khắc chấn động rung rinh cả mặt đất.
Lúc bấy giờ chiến trường nơi đây đã trở thành một mảnh đất hoang tàn, cát bụi nổi lên tựa như vân vụ bồng bềnh khắp nơi, tạo thành một mảnh mờ mịt trắng xóa che khuất đi tầm nhìn, để không một ai trong những người đang hiện diện ở đây có thể đoán biết được tình huống bên trong lúc này.
---------------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc h sẽ upload chương mới, từ -> chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote -> sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.