Cuối cùng thì cuộc sát hạch thăng cấp ngoại viện cũng kết thúc, người Tiêu Linh và Dạ Vũ tham gia vào Tinh Nguyệt Môn của Hình Na, bây giờ họ đang bàn tính về việc đi săn hồn hoàn cho người Tôn Vũ và Dạ Phong.
“Vậy chúng ta đi kiếm hồn hoàn ở đâu đây?” Bắt đầu bằng câu hỏi của Dạ Vũ, mọi người bắt đầu suy nghĩ, võ hồn Âm Dương Bảo Điển của Dạ Phong thì cần một hồn hoàn thuộc tính quang minh hoặc hắc ám, hơn nữa phải hỗ trợ về hệ khống chế và hỗ động toàn bộ chiến trường, chỉ có như vậy thì mới phát huy hết uy lực của loại võ hồn.
Võ hồn Nhiệt Diễm Hỏa Long của Tôn Vũ thì lại là loại cường chiến, đối với võ hồn này thì khá đơn giản, chỉ cần kiếm con hồn thú nào cuồng bạo mạnh mẽ là được, tuy nhiên tốt nhất là vẫn phải có hỏa thuộc tính để bổ sung hỏa chúc cho võ hồn, cái quan tâm ở đây là hồn hoàn phải nằm trong giới hạn bao nhiêu và kiếm ở đâu.
“Võ hồn của anh thì khá dễ kiếm hồn hoàn, hơn hết anh đã có mục tiêu của mình, anh đi đâu cũng được, mà gần đây nhất là Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nhưng vấn đề là võ hồn của Dạ Phong, nó khá đặc biệt không biết trong Tinh Đấu rừng có hồn thú nào thích hợp cho võ hồn của cậu ta không, nếu không có thì ta phải đi nơi khác hoặc tiến vào sâu hơn” Tôn Vũ không quá lo lắng về võ hồn của mình, bản thân anh trước giờ kiếm hồn hoàn khá đơn giản, đây là hoạt động săn hồn thú với bạn bè đầu tiên của anh đấy.
“Anh tính sao?” Hình Na quay đầu sang hỏi Dạ Phong, là người sở hữu võ hồn khống chế đặc biệt, bản thân cô thì muốn Dạ Phong lựa chọn tiến sâu vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, như vậy sẽ dễ dàng kiếm hồn hoàn thích hợp nhất cho anh hơn, dù sao thì cầu phú quý trong nguy hiểm, không bỏ ra cái gì thì làm sao dám mong đợi hồn hoàn vạn năm cơ chứ?
Suy tính một chút, Dạ Phong nghĩ ngợi, nhưng không quá lâu anh nói “ Vậy chúng ta tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm đi, võ hồn của anh đi nơi khác chưa chắc đã có hồn thú thích hợp, chúng ta đành phải tiến sâu vào nội địa của Tinh Đấu rừng rồi, xin lỗi mọi người!” Là bạn bè của nhau, anh nói thẳng, không thể vì ngại ngùng mà đánh mất cơ hội lấy hồn hoàn thích hợp nhất cho bản thân được, hơn nữa càng tiến sâu thì càng có hội thực chiến nhiều hơn, tuy nguy hiểm nhưng muốn thành cường giả ai cũng phải trải qua.
“Ừm, tán thành” Tiêu Linh ủng hộ, cô cũng rất muốn thử sức mình, chưa bao giờ cô dám tiến vào nội địa của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Mọi người nhất trí việc tiến vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm để kiếm hồn hoàn, mọi người ai cũng cần phải hiểu nhau, cuộc đi săn này sẽ giúp bọn họ hiểu nhau nhiều hơn.
“Vậy thôi mọi người về chuẩn bị đồ đạc đi, đừng mang quá nhiều thứ, chỉ mang những thứ cần thiết thôi, ngày mai buổi sáng chúng ta tập trung tại đây” Hình Na nói cho mọi người biết về chuẩn bị, tại bên trong rừng muốn kiếm gì chả được, mang nhiều đồ chỉ làm cho bọn họ khó khăn hơn thôi, muốn sinh tồn trong rừng, điều đầu tiên cần làm là hòa mình vào trong rừng rậm.
“Tạm biệt”
“Tạm biệt nha”
Mọi người chia nhau ra mà về phòng của mình, vì Hình Na ở nội viện lại còn nằm trong khu vực con gái, nên cô đành phải trở về một mình, Tiêu Linh và Dạ Vũ đi với nhau, cô cùng với Tôn Vũ và Dạ Phong đi chung được một đoạn rồi cũng phải tách ra, quay về phòng cô lập tức thay đồ tắm rửa, sau đó đem trữ vật nhẫn ra kiếm xem còn có cái gì có thể mang không.
“Gia vị? Không cần, tại rừng có thể kiếm, dao, độc, thuốc giải độc, khử trùng phấn, đồ dùng vệ sinh cá nhân, túi ngủ,…” Liệt kê một số thứ cần mang, cô nhét hết vào cái nhẫn, vì cũng chỉ là loại nhẫn cấp thấp nên không thể mang quá nhiều thứ, Hình Na đành phải bỏ bớt những thứ mà cô có thể kiếm được trong rừng, với bản năng của các thú hệ hồn sư kiếm đồ hẳn không quá khó.
Lên giường ngồi xếp bằng tu luyện, tầm tiếng sau cô hoàn thành được nhiều vòng vận chuyển hồn lực, cơ thể cảm thấy thoải mái hẳn ra, sau đó cứ thế Hình Na gục người xuống giường mà đánh một giấc ngủ say.
Tận h sáng ngày hôm sau, Hình Na mới lục đục dậy “Chết thật, vậy mà dậy muộn vậy, chắc mọi người đến hết rồi” Lâu lắm rồi cô mới ngủ một giấc dậy tới tận giờ này đấy, hầu như hoặc h là cô đã không ngủ được rồi, có vẻ sự trở về của Tiêu Linh và Dạ Vũ làm cô cảm thấy an tâm và ấm áp hơn.
Thay đồ vội chạy ra chỗ hẹn của ngày hôm qua, ánh nắng chiếu vào mặt hơi chói, khẽ đưa tay che đi Hình Na nhìn lên bầu trời.
“Ừm, hôm nay trời thật đẹp, xem ra chúng ta sẽ có một chuyến đi săn thuận lợi đây” Hình Na cảm thấy thật thoải mái, ánh mặt trời rực rỡ, xung quanh là mây nhè nhẹ, không quá nóng cũng không quá lạnh, thời tiết man mát kèm theo những cơn gió nhẹ, hơn nữa bầu trời đêm dưới mắt tinh linh của cô cũng rạng rỡ với một dãy tinh tú lấp lánh.
Dọc theo con đường nhiều cây cối, Hình Na vội dùng cánh để phi hành tốc độ đến Dạ Phong nhóm người, xem ra họ chờ khá lâu rồi, thật là, mới h có cần phải hưng phấn đến sớm vậy không?
“Hình Na cậu đến trễ” Bắt đầu bằng sự kêu ca của Tiêu Linh, cô phòng hai má ra tỏ vẻ bực bội, nhưng nét đẹp dễ thương của cô lại được bộc ra, như mèo con đòi cá làm nũng vậy á, thật cưng hết chịu nỗi.
“Xin lỗi xin lỗi, mà mới sáng sớm mà, do bọn cậu đến sớm quá đó chứ!” Hình Na lập tức nhận lỗi, cô không ngờ hôm nay mình lại dậy muộn, hơn nữa đám này không biết cắn thuốc gì vào đầu mà hôm nay lại đến sớm vậy.
“Ha haha, Tiểu Linh, em phồng má buồn cười quá” Tôn Vũ cầm ngón tay chọt vào má của Tiêu Linh, cảm giác phồng phồng mềm mại làm tay cậu sướng run người, tỏ vẻ không quan tâm cậu ôm bụng lăn ra cười quằn quại.
“Hừ, ai cần anh quan tâm, đừng có cười” Bị chọc tức Tiêu Linh lôi ra cây thương tỏ vẻ nữ lực sĩ muốn dập Tôn Vũ, cơ mà không ngờ tên này trốn nhanh vậy.
Thấy người hỗ động trong thật buồn cười, người còn lại cũng thấy hài, họ bật cười nhẹ, đến cả Dạ Vũ cũng bị người này làm cho cười ra nước mắt mất rồi, thú vị thật, anh chàng này vậy mà làm cho Tiêu Linh trở nên sôi nổi hơn bình thường, bộ ảnh là M hay sao mà thích chọc cho Tiêu Linh nỗi giận để rồi bị đánh thế.
“Bộp bộp” Tiếng vỗ tay của Dạ Phong, làm người lớn nhất đồng thời lại là hệ khống chế, hiện tại anh sẽ là đội trưởng dẫn dắt nhóm, Hình Na chỉ cần đứng bên chỉ huy là được rồi.
Mọi người bắt đầu rời khỏi cổng trường Sử Lai Khắc, bắt một chuyến xe ngựa bình thường đi trước khu vực phía ngoài của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, khác với ở nhà của Hình Na, cô còn nhớ người lái xe rất kinh sợ nơi đây, nhưng vị này hầu như không hề có chút cảm giác sợ sệt gì cả, nếu không nhầm vị này hẵn cũng là đấu tôn hoặc đại đấu sư tầm đó, hoạt động xung quanh học viện, chắc ông ta làm lái xe chỉ là để làm quen với các thiên tài của trường.
Xuống xe, thân thiện chào hỏi làm cho họ có ấn tượng tốt, Hình Na đám người không quay đầu lại mà dẫm bước tiến vào bên trong, nơi mà rừng cây xen kẽ nhau, tại bên trong đó, họ biết rằng sẽ có nhiều nguy hiểm, nhưng họ vẫn tiến vào, không một chút e ngại hay lo sợ, người này đây sau này sẽ là một nhóm hùng mạnh khó ai địch nổi.