Đám người tiến theo lối mòn, xung quanh là những cây cổ thụ cao chọc trời, khắp nơi là các bụi cỏ, không ai biết bên trong liệu sẽ có nguy hiểm nào xuất hiện không.
Mà tất nhiên là không có rồi, Hình Na đám người mới bắt đầu tiến được nữa ngày, nơi đây đừng nói là có trăm năm hồn thú, mười năm hồn thú còn ít chứ nói gì ngàn năm hay vạn năm để bọn Dạ Phong với Tôn Vũ hấp thu hồn hoàn.
“Hừm, có vẻ yên bình quá nhỉ?” Tiêu Linh tò mò, mặc dù cô cũng đi săn hồn thú nhiều lần rồi, nhưng hầu như đều có phụ huynh hoặc gia trưởng đi kèm theo, chưa bao giờ tự đi săn hồn thú một mình, Tiêu Linh như hiếu kỳ bảo bảo, cô tò mò quan sát khắp nơi.
“Cũng đúng thôi, dù gì thì khu vực này cũng là ngoại địa, hơn nữa còn là phần rìa, còn mong đợi gì cho mấy con hồn thú cấp cao, muốn gặp gỡ đẳng cấp niên kỹ ngàn năm trở lên chúng ta còn cần đi ít nhất hay ngày đường bộ nữa.” Tôn Vũ khinh thường trí thông minh của Tiêu Linh.
“Hứ, người ta cũng biết, blè, đừng lên mặt dạy đời ta” Tiêu Linh lè lưỡi ra chọc tức Tôn Vũ, nhưng ai đó chỉ có biết cười trước khuôn mặt vui nhộn của cô, điều này làm Tiêu Linh tức nhưng không làm được gì, mặt cô đỏ bừng như trái cà chua.
“Phụt hahaha, người buồn cười quá” Hình Na và Dạ Phong nhịn cười không được, Dạ Vũ mặt cũng hơi trướng hồng, có vẻ cô cũng ráng nhịn cười nãy giờ rồi.
“E hèm, đừng nhộn nữa, đi thôi, em có cảm thấy khí tức của một bầy trăm năm hồn thú, hình như là thủy thuộc tính, vậy thì …” Hình Na vừa nói vừa phóng thích hồn lực trạng thái Glaceon, toàn bộ khu vực bổng trở nên lạnh như băng.
Quả nhiên là cảm nhận được sự uy áp tuyệt đối, coi như là ngàn năm hồn thú cũng phải bỏ chạy chứ đừng nói gì trăm năm hồn thú, dọa đi được đám hồn thú tránh được phiền phức là tốt rồi, nhưng mà.
“Uầy, Hình Na, lúc nãy là cái quái gì vậy?” Tôn Vũ run sợ nhìn Hình Na, cậu hoàn toàn bị áp chế, mặc dù cho thuộc tính của võ hồn cậu khá thuần túy, đẳng cấp hỏa chúc khá cao nhưng hoàn toàn bị băng cực hạn ép cho đến không dám cử động.
“Đ.. Đúng vậy, Tiểu Na, đó là gì vậy, cảm giác lúc nãy như gặp phải chúa tể, cảm giác phải bị thần phục, không cho phép làm trái vậy, rốt cuộc, nó là..?” Tiêu Linh còn bị ảnh hưởng nhiều hơn Tôn Vũ, cô tuy cũng hoàn hồn tông nhưng vừa mới lên cấp, hơn nữa còn là trong khoảng thời gian ngắn lên cấp nên kháng lực với băng cực hạn của Hình Na hầu như không có, vừa ngay khi Hình Na phóng thích nguyên tố ra là cô hoàn toàn gục ngã xuống, hai đầu gối va vào mặt đất, không thể cử động.
Khác biệt với người, Dạ Phong và Dạ Vũ, anh em nhà này hoàn toàn không bị ảnh hưởng, vì không có thuộc tính áp chế nên họ chỉ cảm thấy hồn lực của Hình Na khá mạnh mẽ thôi chứ không cảm nhận được gì cả.
“À, xin lỗi, mình quên mất hai người có võ hồn là Hỏa thuộc tính, võ hồn của mình có thuộc tính băng cực hạn nên lúc nãy hai người chắc là bị nó áp chế, để mình điều khiển lại băng thuộc tính” Hình Na giờ mới để ý sự khác thường của người phía sau, bọn họ đều là thuộc tính hệ hỏa, thế mà cô lại sơ ý phóng thích băng hồn lực cực hạn mà không hề kiềm chế, vậy nên tạo ra tình trạng như vậy đây, nhanh chóng thu hồi hồn lực, đưa tay kéo Tiêu Linh dậy, xem ra sau này cô phải cẩn thận khi sử dụng hồn lực hệ băng thôi, lỡ mà cô triệu hồi băng nguyên tố chưa kịp đánh bại đối phương thì đồng đội bên cô đã gục trước rồi.
“Băng cực hạn nguyên tố? Giống như tên lớp trưởng Vũ Hạo kia?” Tiêu Linh bất ngờ kêu lên, hèn gì mà cô hoàn toàn không có khả năng khống chế mà lập tức gục ngã, xem ra Hình Na một năm qua kỳ ngộ gặp được cũng không ít.
“Đây là võ hồn song sinh thứ hai của em?” Tôn Vũ từ lúc gục xuống, anh chỉ cần ráng suy nghĩ một chút là biết mình bị áp chế bởi cái gì, anh tò mò liệu đây có phải võ hồn thứ của Hình Na không?
Lắc lắc đầu “ Đây không phải võ hồn thứ của em, võ hồn thứ hai của em đến bây giờ vẫn chưa thức tỉnh, nó cần một vài điều kiện nhất định để xuất hiện, còn thuộc tính lúc nãy chỉ là hình thái khác của Sylveon võ hồn, Glaceon” Hình Na nói rõ cho bọn họ biết.
“Ồ, vậy là Tiểu Na, cậu có võ hồn khác nữa sao, làm sao để thức tỉnh” Đây là lần đầu tiên cô biết được rằng võ hồn còn có thể hậu thiên mà xuất thế, Dạ Vũ với tư cách là một người hiếu học lập tức tò mò về võ hồn của Hình Na.
Mọi người tập trung ánh mắt về phía Hình Na, ai cũng muốn biết sự xuất hiện võ hồn mới cần điều kiện gì, mà lại có khả năng gì?
“Võ hồn mới của tớ là Dratini, là Long võ hồn, tuy nhiên hiện tại nó vẫn chưa xuất thế, còn vì sao tớ lại có thêm võ hồn khác thì đây là huyết mạch vấn đề, chắc tớ cũng từng kể rồi, huyết mạch của tớ có liên quan đến tinh linh nhất tộc, muốn thức tỉnh võ hồn thứ này tớ cần duy nhất một điều kiện, Tắm trong máu rồng vạn năm, con” Hình Na giải thích về võ hồn sắp xuất hiện của cô, tuy nhiên cái điều kiện thức tỉnh nó mới là thứ mà mọi người hoảng sợ.
“C..C..Cái gì? T.. Tắm trong máu rồng, hơn nữa những con?” Tiêu Linh kêu to lên, quá bất ngờ rồi.
“Hừm, hừm, như vậy là quá khắc nghiệt, tắm vậy quá dơ rồi, nhớt vậy em chịu nỗi không?” Tôn Vũ rất đúng vấn đề mà hỏi.
“Cút” Một đạp đạp bay Tôn Vũ, Tiêu Linh nỗi giận, tên ngốc này chả đùa được cái gì nên trò, thật là.
“Điều kiện này quả nhiên là khắc nghiệt, hơn nữa còn yêu cầu là vạn năm hồn thú, vạn năm yêu thú là có, đánh giết thì cũng không phải không thể nào, nhưng long hệ quá hiếm có, hẵn con là quá khó đi?” Dạ Phong suy nghĩ rồi đưa ra nhận xét của mình.
“Tuy nhiên cũng không phải là không thể, đúng không? Tiểu Na, cố lên “ Dạ Vũ không cảm thấy khó khăn lắm, võ hồn thứ của Hình Na cũng không nhất thiết phải thức tỉnh ngay bây giờ, chỉ cần cho Hình Na thời gian là cô sẽ trở thành hồn sư có võ hồn song sinh, bạn cô có thể trở nên mạnh hơn, như vậy là được rồi.
“Ừm, cảm ơn, Tiểu Vũ” Cười cười, Hình Na nói tiếng cảm ơn với mọi người, bỏ qua cái vấn đề thuộc tính và võ hồn thứ của Hình Na, nhóm bạn cứ thế tiếp tục tiến vào bên trong Tinh Đấu Đại sâm lâm.
Tốc độ bước đi không chậm, nhóm Hình Na tiến được khá sâu vào bên trong, trên đường cũng gặp vài ngàn năm hồn thú, lần này đến lượt Tôn Vũ và Dạ Phong trổ tài, với đẳng cấp hồn tông, họ đánh giết khá dễ dàng.
Cả nhóm dừng lại tính nghỉ ngơi một chút, đốt lên ngọn lửa, bắt chút động vật nhỏ và hái chút gia vị, họ dừng lại tính ăn một bữa tối nhỏ, đi nãy giờ ai cũng mệt rồi, mỗi người phân công một công việc, đám con trai lo đi dựng lều, còn Hình Na và Dạ Vũ, Tiêu Linh nấu ăn.
Ngay khi đồ ăn vừa ra lò, thức ăn nóng hổi đổ ra thì Hình Na đột nhiên đứng dậy.
“Có một con hồn thú lại gần, hơn nữa không phải dạng vừa, chắc phải tầm vạn năm trở lên, không biết nó là dạng hồn thú gì nhưng mọi người, sẵn sàng chiến đấu đi, đây sẽ là trận đoàn chiến đầu tiên của chúng ta đó” Thông báo về con hồn thú sắp tới, Hình Na bỏ đồ ăn xuống, chuẩn bị tư thế tấn công, ném một cái lồng bảo hộ đồ ăn, tất cả mọi người tập trung phía ngoài.
“Chậc, xem ra muốn có miếng ăn mà cũng không được phép rồi, anh thấy khó chịu rồi đấy” Dạ Phong hơi bực, anh đứng lên bẻ ngón tay, cảm giác bị làm phiền làm anh nổi cáu, sáng giờ tìm không xuất hiện, giờ lúc họ nghỉ ngơi lại đúng lúc chui ra, anh thề phải băm xác chết nó.
Mọi người đều tập trung lại một phía, cách xa khu vực nghỉ ngơi, võ hồn được triệu hồi ra sẵn, Dạ Phong bắt đầu chuẩn bị một vài chuẩn bị gì đó, bọn họ chờ đợi con hồn thú tiến đến, có vẻ như không ai có không có cơn tức nhẹ, riêng Tiêu Linh và Dạ Vũ khá hưng phấn, Mà, đối mặt nhiều hồn thú cấp cao họ còn sợ chứ vạn năm hồn thú, người họ dư sức cân nhẹ.