Cố Vãn Vãn bướng bỉnh nói: "Sơ Sơ, cậu là bạn thân nhất của tớ, cậu có giúp tớ hay không?"
"Chắc chắn Tổng giám đốc Quyền sẽ không cho cậu!" Mặc Sơ vẫn có chút hiểu biết về Quyền Đế Sâm, nếu anh không muốn có dính dáng gì tới Cố Vãn Vãn thì sao có thể để cô ấy sinh ra đứa bé của mình chứ!
Cố Vãn Vãn kéo tay cô làm nũng: "Cậu đi trộm đi, đó là cách tiện nhất!"
"Tớ không dám!" Mặc Sơ nói thật.
Con người Quyền Đế Sâm đáng sợ cỡ nào chứ, cô không dám khiêu khích anh!
"Cậu..." Cố Vãn Vãn trợn mắt nhìn cô: "Cậu nói thật đi, cậu với anh ấy có làm chuyện đó hay không?"
"Đã làm rồi!" Mặc Sơ gật đầu.
Cố Vãn Vãn lập tức hỏi: "Kỹ thuật thế nào?"
"Nói thế nào đây?" Mặc Sơ chưa từng so sánh: "Mấy năm cậu ở nước ngoài, sao không có bạn trai?"
"Anh trai tớ quản tớ rất nghiêm!" Cố Vãn Vãn lập tức nói: "Anh tớ nói cội nguồn của tớ ở đây, nên không cho phép tớ yêu đương với người nước ngoài!"
Mặc Sơ vẫn vô cùng hâm mộ cô ấy: "Anh cậu đối xử với cậu tốt thật đấy!"
"Chuyện này thì đúng!" Vừa nhắc tới Cố Trạch Dã, Cố Vãn Vãn cũng cảm thấy bản thân mình có một người anh tốt nhất trên đời này: "Đúng rồi, còn chuyện thì sao? Cậu giúp tớ một tay đi mà! Cậu ở gần bờ hồ có thể dễ dàng thường thức ánh trăng trước mà!"
Mặc Sơ lắc đầu: "Vãn Vãn, chuyện khác thì tớ có thể giúp cậu, chuyện này thì tớ thật sự không dám..."
"Đúng là không có triển vọng!" Cố Vãn Vãn hừ một tiếng: "Chuốc say anh ấy, nhân cơ hội lấy đi là được!"
"Không thể nào!" Mặc Sơ lắc đầu: "Anh ấy không chỉ có tửu lượng tốt, hơn nữa còn đặc biệt cảnh giác! Mặc Chiêu Đệ bỏ thuốc anh ấy, thế mà anh ấy cũng có thể nhận ra trong rượu có mùi khác, anh ấy không chỉ không bị mắc lừa mà còn dạy dỗ Mặc Chiêu Đệ tới mức cô ta gào khóc!"
"Trói lại!" Cố Vãn Vãn suy nghĩ một chút.
"Ngu ngốc!" Mặc Sơ hết nói nổi: "Ai đánh lại anh ấy chứ? Cho nên cậu muốn cũng không được!"
Cố Vãn Vãn thở dài một tiếng: "Nếu không thì cậu chủ động quyến rũ anh ấy, rồi sinh một đứa con của anh ấy sau đó cho tớ!"
"Hôm nay cậu ra đường không có mang theo não đúng không?" Mặc Sơ suýt chút nữa nổ tung, ở nhà cô đã có một cặp sinh đôi trai gái không có bố, nếu tiếp tục sinh thêm đứa nữa, cô ăn no rửng mỡ à!
Lúc này, điện thoại di động của Mặc Sơ reo lên, cô nhìn thấy là điện thoại của khách hàng thì nói với Cố Vãn Vãn: "Cậu đừng ở ngoài chơi quá lâu, về nhà sớm đi! Tớ phải nói chuyện với khách hàng rồi."
Mặc Sơ quay về Công ty tổ chức hôn lễ Thiên Trường Địa Cửu, có khách đang đợi cô.
"Cô Sầm, chào cô!" Mặc Sơ đặt túi xách trong tay xuống.
Lúc này, Sầm Tuệ đưa một tờ kết quả kiểm tra ở bệnh viện cho Mặc Sơ, Mặc Sơ cầm lấy xem một chút, sắc mặt của cô thoáng thay đổi.
Cô đã sớm trải qua tất cả những chuyện này, thế nên cũng không còn xa lạ gì.
Nhớ đến lúc đó, cô mới mười tám tuổi, cuộc sống thanh xuân đầy khát vọng, nhưng mà lại phải chịu đựng một hậu quả nặng nề như thế.
Đây là kết quả khám thai ban đầu, Sầm Tuệ đã mang thai!
Mặc Sơ nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc: "Cô Sầm, bây giờ cô muốn xử lý thế nào?"
"Tôi hy vọng Tử Hãn có thể chịu trách nhiệm." Sầm Tuệ vô cùng tức giận nói.
"Tổng giám đốc Lý có biết chuyện này không?" Ban đầu, Lý Tử Hãn giới thiệu nghiệp vụ cho Mặc Sơ, sau đó Lý Tử Hãn và Sầm Tuệ gặp nhau, hai người đều cảm thấy đối phương không tệ.
Sầm Tuệ cho rằng sau này mình có thể biến thành phượng hoàng, có con thì có thể gả vào gia đình giàu có, nên cũng vô cùng lạnh lùng và thờ ơ với Mặc Sơ.
Nhưng bây giờ mọi chuyện đang phát triển ngoài dự tính của Sầm Tuệ, chi nên cô ta bắt thấy luống cuống.
Bỗng nhiên Sâm Tuệ khóc òa lên: "Anh ấy đã biết, nhưng anh ấy nói chờ đứa bé được sinh ra, làm xét nghiệm ADN, đến lúc đó sẽ thương lượng xem nên giải quyết thế nào!"
Mặc Sơ thầm thở dài, vốn dĩ trẻ con là thiên sứ, nhưng mà chúng lại không thể quyết định được số phận của bản thân!
Sầm Tuệ khóc lóc nói: "Tôi không muốn chưa lập gia đình mà có con, tôi muốn kết hôn với anh ấy! Cô Mặc, nhất định cô phải giúp tôi một tay..."
"Cô Sầm, trước tiên cô đừng kích động như thế.
Ba tháng đầu của thai kỳ cần phải chú ý bảo vệ cơ thể, bởi vì đứa bé bên trong vẫn chưa ổn định." Mặc Sơ lên tiếng khuyên nhủ: "Tôi sẽ nói chuyện với anh Lý trước, được không?"
"Nhất định cô phải giúp tôi đấy!" Sầm Tuệ ôm bụng: "Tôi muốn kết hôn!"
Mặc Sơ tiễn Sầm Tuệ về, sau đó gọi điện cho Lý Tử Hãn: "Anh Lý, tôi là Mặc Sơ của Công ty tổ chức hôn lễ Thiên Trường Địa Cửu, xin hỏi anh có thời gian gặp tôi một lần không?"
"Cô Mặc, nếu như cô muốn nói chuyện đứa bé trong bụng Sầm Tuệ thì tôi khuyên cô nên thôi đi." Lý Tử Hãn nhanh chóng nói: "Tôi không có ý định kết hôn sinh con.
Nếu như Sầm Tuệ còn muốn ở bên cạnh tôi, cô ta nên biết mình phải làm thế nào?"
Lòng Mặc Sơ cảm thấy lạnh đi: "Ý của anh là anh muốn cô ấy bỏ đứa bé này sao? Nhưng đứa bé vô tội mà! Nếu đã xuất hiện trong cơ thể mẹ, sao có thể không cần chứ?"
Lý Tử Hãn không vui nói: "Cô Mặc, nếu như tôi không nể mặt Tổng giám đốc Quyền, nhất định tôi đã khiếu nại cô rồi! Công việc của cô là gì? Cô dựa vào cái gì mà dạy dỗ tôi?"
"Vâng thưa anh Lý, thật sự xin lỗi anh!" Mặc Sơ biết mình đã xen vào tình cảm riêng của người khác, cô cũng không nên dạy dỗ người khác như vậy, cô phải đứng ở góc độ trung lập.
Có thể là do thái độ của Mặc Sơ tốt hơn, Lý Tử Hãn cũng không nói gì nữa, chỉ ngắt điện thoại.
Điều này cũng khiến Mặc Sơ nhận ra, nhà giàu không dễ gả vào như thế!
Đặc biệt là những người phụ nữ dùng đứa trẻ làm điều kiện, cưới vì có thai.
Có bao nhiêu người đàn ông tình nguyện để hôn nhân trói buộc mình chứ?
Thay vì vắt óc tìm mưu lập kế để gả vào nhà giàu, thay vì sinh con để củng cố địa vị của mình, không bằng phấn đấu thật tốt, chỉ có khi mình tự bước từng bước, đứng ở chỗ cao, mới có đủ vốn liếng để cạnh tranh hoặc làm bạn với bất kỳ người nào.
Mặc Sơ nhớ tới hai cục cưng của mình, ban đầu cô cũng từng nghi ngờ rằng Quyền Đế Sâm có phải là bố của hai đứa nhỏ không?
Nhưng cũng may là cô vẫn chưa nói gì.
Giống như từ trước tới giờ Quyền Đế Sâm đều không nói anh cưới cô là vì lý do gì!
Cô cũng không cần thẳng thắn về cuộc sống của mình và cả hai đứa bé trước mặt anh.
Mọi người sống yên ổn với nhau, không có chuyện gì thì mỗi người đều bình yên!
Bây giờ anh muốn kết hôn với Long Yên, cô mừng là mình không nói ra, nếu không hai đứa trẻ của cô sẽ sống chung với anh thế nào đây?
Cô sẽ cố gắng phấn đấu, cô sẽ chăm sóc tốt cho hai đứa trẻ!
Mặc dù đứa trẻ không có bố ở bên, tuổi thơ sẽ không được trọn vẹn.
Nhưng vẫn tốt hơn một đứa trẻ chìm nổi trong thế giới tình cảm của người lớn, không có chỗ ở cố định, bị người lớn tổn thương!
Từ lúc bắt đầu cho đến lúc kết thúc, Mặc Sơ và Quyền Đế Sâm là bình tĩnh bắt đầu, cũng chỉ mong có thể kết thúc trong yên bình.
Cô không biết người một lòng muốn gả vào nhà giàu như Sầm Tuệ sẽ làm gì kế tiếp, nhưng cô biết con đường của mình, mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, cô cũng sẽ tự mình giải quyết.
Cô nhớ rằng đã lâu rồi cô chưa về nhà thăm hai cục cưng của mình, tối nay cô về nhà: "Mẹ về rồi!"
Mặc Hàm giơ chiếc váy xinh đẹp trong tay: "Sơ Sơ, mẹ nhìn này, đây là quà mà con dùng tiền thưởng mua cho mẹ đấy!"
Ánh mắt Mặc Sơ nhanh chóng trở nên ươn ướt, cô rất ít mặc quần áo xinh đẹp, hành động tri kỷ của con gái khiến cô cảm thấy việc mất đi Quyền Đế Sâm cũng không đáng là gì..