Tiếp
"Người chung bàn thờ của tôi? Từ khi nào thành vợ người khác? "
Triết Diệp nhất thời cứng họng không nói thành lời.
Tử Lãnh lại từ tốn tiếp tục nói:
"Ăn có thể ăn bậy nhưng nói thì không nên nói bậy đạo lí này chẳng lẽ cậu không hiểu? "
Triết Diệp nhanh chóng lấy lại tinh thần thấy dường như mình đã đi sai một nước cờ liền vội giải thích:
"Lãnh Thiếu xin bớt giận là tôi nhầm lẫn là tôi không đúng,việc hợp tác mong ngài có thể xem xét lại "
Hắn gõ tay nhịp nhàng bên thành ghế bông đùa trả lời:
"Để xem vợ tôi có đồng ý hay không.Tử Lãnh tôi rất tôn trọng vợ "
Triết Diệp cười xã giao đứng dậy chào:
"Xin lỗi vì đã làm phiền ngài hôm khác tôi sẽ quay lại,mong ngài có thể suy nghĩ lại "
"Ừ không tiển "
Triết Diệp ôm một bụng tức rời đi.Bước vào thang máy anh chửi thề:
"Con mẹ nó thích làm khó tôi? "
Thang Máy vừa mở cũng là lúc Triết Diệp thấy Khiết Nhi đứng bên ngoài.
Bốn mắt nhìn nhau không ai nói gì.Mất vài giây cô lấy lại tinh thần lạnh nhạt nói:
"Triết Tổng xin mời ra ngoài cho tôi sử dụng thang máy "
Triết Diệp bình thản trả lời:
"Không phiền cô có thể cho tôi xin phút? "
Cô đưa tay lên nhìn đồng hồ không qúa muộn gật nhẹ đầu.
TẠI QUÁN Cafe cạnh TẬP ĐOÀN.
Tay cô khuấy nhẹ ly cafe đen không đường,đôi mắt bình lặng nhìn Triết Diệp.
Triết Diệp như bị lôi quốn vào ánh mắt tĩnh lặng ấy,đôi mắt ướt át hay khóc của bảy năm trước đã không còn,thay vào là ánh mắt không cảm xúc,Triết Diệp cố tìm lại cảm xúc thân quen nhưng lại không có.
"Triết Tổng nhìn thẳng người khác gọi là thiếu lễ độ điều cơ bản này ngài cũng cần tôi nhắc? "
Lời nói sắc bén chính thức đưa Triết Diệp về thực tại.
"Từ khi nào em trở nên sắc bén như vậy? "
"Tôi nhớ chúng ta không thân đến vậy? "
"Dù gì em và tôi cũng từng là vợ chồng... "
Cô bật cười nhìn Triết Diệp,nhấp nhẹ ngụm cafe cô bình thản trả lời:
"Cái thời mà đến cả con chó tôi cũng không bằng đấy à? Triết Tổng ngài không nhắc thì tôi cũng không quên qúa khứ rẻ mạt ấy. "
Triết Diệp như bị hút hồn vào nụ cười của cô nhưng câu trả lời của cô khiến trong lòng anh khó chịu,anh nói:
"Dù gì cũng là qúa khứ chúng ta nên quên đi "
Cô đưa tay lên nhìn đồng hồ lạnh tanh trả lời:
"Ngài còn phút để nói ? "
Triết Diệp đẩy bản kế hoạch lên trước mặt cô cất giọng:
"Đây là bản kế hoạch của công ty tôi hi vọng được hợp tác cùng EOAY "
Ánh mắt cô hướng về bản kế hoạch hỏi ngược lại:
"Thì thế nào? "
"Hi vọng em giúp đỡ tôi vượt qua khó khăn "
Cô ánh mắt lạnh lại nhìn Triết Diệp giúp đỡ anh da mặt cũng qủa thật dày.Tìm đến người mình từng muốn hại chết nhờ giúp đỡ? Vợ chồng các người thật biết tấu hài.Giúp đỡ à cũng được thôi,cô nhếch môi trả lời:
"Được thôi? Qùy xuống chân tôi cầu xin sự giúp đỡ đi? "
Khuôn miệng Triết Diệp trở nên cứng ngắc.
Cô tiếp tục uống Cafe,sau đó đứng bật dậy nâng cằm Triết Diệp nhẹ nhàng tiếp lời:
"Chỉ cần anh qùy dưới chân tôi thì tôi liền bố thí cho anh một lần giúp đỡ "
Nói xong cô buông tay ra một mạch đi thẳng,nói trong tâm thức:
"Tất cả chỉ mới mở màn cứ từ từ tôi cho hai người hưởng thụ tất cả "
Triết Diệp nắm chặt bàn tay thành nắm đấm:
"Khiết Nhi Tôi sẽ khiến em thành của tôi thêm một lần nữa " ~
Hết chương
Tình hình cẩu huyết đang chờ đón các bạn ở phía trước