Chương :
Abel nhìn qua bộ phận máy móc, không hề có chút nào cảm xúc, đối diện với đôi mắt âm u đầy chết chóc, cả người Nguyễn Kiến Định nổi da à lập tức xông ra không chút nghĩ ngợi, trực tiếp rời khỏi vị trí ban đầu, y không nên ở lại lâu Không đợi anh ấy chạy đến cổng, đẳng sau đã có bốn tên vệ sĩ đuổi theo, mỗi người ai cũng cao to vạm vỡ, trong tay không phải cầm gậy gộc thì chính là dao găm, cũng không biết là có phải những dụng cụ này đã được chuẩn bị từ trước rồi không, chỉ chờ để bắt rùa trong.
hũ kịp thời lấy ra.
Nguyễn Kiến Định thấy thế thì càng dùng sức chạy về phía trước, mắt thấy đã chạm đến cửa, nhưng lại kéo thế nào cũng không ra, cả người anh ấy tựa ở trên cửa, điên cuồng đập mấy lần: “Rầm rầm rầm!” Một tiếng động lớn truyền đến rồi nhanh chóng lan ra ngoài.
Chờ sau khi bốn người đi tới, Nguyễn Kiến Định đã có thể nghe thấy bên ngoài có tiếng nói, là có người tới cứu anh ấy!
Nguyễn Kiến Định hơi bình tĩnh lại, nhìn đám người trước mặt rồi mím môi lui về tựa lên cửa, chốt cửa cách bên hông anh ấy lạnh buốt.
Bốn người tiến lên vây công, cho dù trước đó Nguyễn Kiến Định đã luyện tập qua, nhưng lúc này cũng không thể gánh được, trên người còn đang có hai vết thương đang chảy máu, bị một tên trong số đám vệ sĩ trói chặt lại rồi khiêng trở về.
“Kiến Định gấp gáp muốn ra ngoài như vậy cũng không nói với cậu một tiếng, cứ muốn làm gì thì làm như vậy sợ là không tốt đâu!”
Abel nói rõ ràng, cho dù đang ở trong thời điểm này cũng không quên trêu chọc Nguyễn Kiến Định hai câu.
“Cậu lén lút tiến hành giao dịch với đám người ở đây rồi làm ra nhiều chuyện thương thiên hại lý như vậy sớm muộn gì cũng sẽ gặp.
báo ứng thôi, nước cờ của tôi chỉ kém một chiêu cho nên mới không còn cách nào, nhưng cậu thật sự cảm thấy ông ngoại dễ dàng bị cậu hãm hại như vậy sao?”
Trước đó không nhịn được mới tiến lên, hiện tại xem ra không thể chạy ra ngoài, đôi mắt của Nguyễn Kiến Định xoay tròn nhìn vẻ mặt của đám người đang vây xung quanh mình, Abel chưa lập tức ra tay thì anh ấy vẫn còn có hy vọng chạy trốn, người bên ngoài cũng đã đến đây!
Ông ngoại tự mình dẫn người đến, đối phó với mấy người này cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, hôm nay bất kể như thế nào anh ấy cũng phải giải quyết Abel và những kẻ có liên quan đến anh ta một thể, loại tai họa này truyền xuống dưới, nhất định sẽ gây tai hại khắp nơi Abel không ưa nhất chính là dáng vẻ thanh cao kiêu ngạo của Nguyễn Kiến Định, tại sao từ khi mười mấy tuổi anh ta lại không được ăn no.
mặc ấm, đến con chó cũng phải làm, quá không công bằng, thuở niên thiếu phải chịu quá nhiều tra tấn khiến trong lòng Abel dần dần trở nên vặn vẹo.
Những năm này, anh ta vẫn có thể xuất hiện trước mặt mọi người như những người bình thường, chẳng qua là lần nào anh ta cũng trút được những cảm xúc tiêu cực của mình, dù sao khi đi ra ngoài cũng luôn phải mang dáng vẻ khiến cho người khác ưa thích một chút.
“Lần sau nếu cháu đến thì nhớ phải nói trước với cậu một tiếng, đương nhiên là cậu sẽ không từ chối cháu rồi, có điều đến cùng còn có lần sau hay không, chuyện này vẫn phải bàn bạc thêm, chỉ bằng cháu gọi bố cậu đến đây, chỉ cần ông ấy tới, cậu liền bỏ qua cho cháu có được không” Thích tra tấn người, thích nhìn vẻ mặt sợ hãi và tuyệt vọng của người khác như Abel đương nhiên là sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.
“Muốn làm gì thì cứ việc làm, tôi không có ý kiến, nhưng nếu cậu muốn thông qua tôi để làm tổn thương đến ông ngoại, không thể nào đâu!”
Một câu đã từ chối Abel, ngay khi hai người đang giương cung bạt kiếm muốn ầm ï lên, đột nhiên cửa bị phá tan!
Âm thanh la hét ầm ïở bên ngoài truyền đến, nương theo âm thanh cánh cửa rơi xuống đất, Nguyễn Kiến Định quay đầu nhìn lại, còn nhìn thấy thân hình cao lớn của mấy tên vệ sĩ cùng nhau bay lên, đập mông xuống đất, nhìn có vẻ vô cùng đau đớn.
Không đợi anh ấy nhìn hết, động tác của mấy tên vệ sĩ canh giữ ở bên cạnh anh ấy đã rất nhanh, kéo tay của anh ấy lui về sau hai bước.