Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Em dậy rồi.”
Tư Mộ Hàn đi tới bên giường và ngồi xuống.
Nguyễn Tri Hạ khẽ nhíu mày: “Anh hút thuốc à?”
Tư Mộ Hàn hơi sửng sốt.
Anh không ngờ mũi Nguyễn Tri Hạ lại thính như vậy, nhưng vẫn gật đầu thừa nhận: “Ừ.”
Sau đó anh lại nói thêm một câu: “Ah hút có một điếu, chỉ vài hơi thôi.”
Mũi Nguyễn Tri Hạ còn thính hơn trước khi mang thai nhiều.
“Trước đây em luôn nghĩ là anh không hút thuốc lá.” Trước đây Nguyễn Tri Hạ gần như chưa từng nhìn thấy Tư Mộ Hàn hút thuốc lá, cho nên cô vẫn cho rằng anh không hút.
Tư Mộ Hàn cười khẽ nhưng không nói gì.
Anh thật sự không mấy khi hút thuốc, anh không nghiện thuốc lá.
Xem ra Tư Mộ Hàn đã ra ngoài sau khi cô ngủ.
Nguyễn Tri Hạ suy đoán hỏi: “Anh lại gặp mặt anh ta sao? Hai người đã nói chuyện gì vậy?”
“Không nói chuyện gì cả.” Vẻ mặt Tư Mộ Hàn hơi lạnh đi: “Bây giờ, anh và anh ta còn có thể nói gì chứ?”
Nguyễn Tri Hạ cầm tay Tư Mộ Hàn để trấn an, nhưng không nói gì thêm.
…
Ở trong nhà cổ không có chuyện gì để làm, Nguyễn Tri Hạ ngoại trừ đi ăn cơm thì cơ bản đều ở trong phòng.
Chỉ là sau khi ăn tối xong, ông cụ Tư gọi cô vào trong phòng xem ti vi cùng ông cụ.
Nguyễn Tri Hạ còn tưởng ông cụ Tư có lời gì muốn nói, kết quả lại thật sự chỉ bảo cô cùng xem ti vi với ông cụ mà thôi.
Người lớn tuổi thích xem các Chương trình tấu hài, nhạc kịch truyền thống nhưng Nguyễn Tri Hạ cảm thấy hơi buồn chán.
Chỉ có điều ông cụ Tư xem rất vui vẻ, cô cũng chỉ có thể xem cùng.
Thật may ông cụ Tư còn để ý tới cơ thể của Nguyễn Tri Hạ, chỉ bảo cô xem cùng ông cụ một giờ liền giục cô về phòng nghỉ ngơi.
Ông cụ Tư nheo mắt nhìn Nguyễn Tri Hạ vài giây: “Cháu về nghỉ ngơi trước đi, bảo Mộ Hàn qua đây, ông có việc muốn nói với nó.”
Trước đó ông cụ Tư bảo Nguyễn Tri Hạ đi xem ti vi với ông, Tư Mộ Hàn đương nhiên muốn đi cùng.
Chỉ có điều Nguyễn Tri Hạ không cho anh đi.
Ông cụ vốn là một người hay chú ý, Tư Mộ Hàn quá tốt với cô trái lại sẽ không tốt.
“Vâng.” Nguyễn Tri Hạ đứng lên và muốn đi ra ngoài.
“Tri Hạ à.”
Khi cô sắp đi đến gần cửa lại nghe tiếng ông cụ Tư gọi cô ở phía sau.
Nguyễn Tri Hạ quay đầu: “Sao vậy, ông nội?”
Lúc còn trẻ, ông cụ Tư là một nhân vật phong lưu, nhưng bởi vì đám cưới gia tộc nên mới phải kết hôn rất sớm.
Có người nói bà nội của Tư Mộ Hàn còn lớn hơn ông cụ Tư hai tuổi, sau khi hai người cưới nhau sống rất hòa thuận, nhưng ông không chịu sống yên ổn ở bên vợ..