Người vỗ vào bả vai của cô đã đi tới trước mặt, hơi nghiêng đầu nhìn cô, vô cùng kinh ngạc nói: “Thật sự là cô sao!”
Nguyễn Tri Hạ nhận ra người trước mặt thì cũng sửng sốt: “Tần Thủy San, tại sao cô lại ở chỗ này?”
Kể từ lần trước sau khi Tần Thủy San rời đi, trừ lần Nguyễn Tri Hạ liên lạc với cô vì chuyện làm trung gian thì đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt.
Tình hình của Nguyễn Tri Hạ bây giờ rất phức tạp nên cô nheo mắt nhìn Tần Thủy San mấy giây rồi cảnh giác quan sát khắp nơi.
Tin tức biệt thự của Tư Mộ Hàn bị một mồi lửa gây ra trận hỏa hoạn đã được lên báo nên Tần Thủy San dĩ nhiên đã biết.
Thấy thần sắc Nguyễn Tri Hạ cảnh giác, Tần Thủy San khẽ hếch cằm, trông có vẻ hơi kiêu căng nhưng vẫn giải thích: “Gần đây đoàn phim chuẩn bị quay phim mới nên tôi tiện thể đến đây thăm thú để chọn bối cảnh.”
Tại đoàn phim trong nước thì nhà sản xuất phim là người có tiếng nói nhất, tất cả mọi chuyện đều thuộc quyền quản lý của nhà sản xuất phim.
“Không sao, tôi đi trước đây.” Đúng lúc này mà gặp Tần Thủy San, Nguyễn Tri Hạ cảm thấy cũng không phải là chuyện tốt lành gì.
Nhưng Tần Thủy San kéo cô lại: “Tìm chỗ nào đó ngồi xuống trò chuyện một chút, cô nói gửi kịch bản cho tôi nhưng vẫn chưa gửi đâu đấy.”
Nguyễn Tri Hạ từ chối thẳng: “Không có thời gian.”
Tần Thủy San im lặng mấy giây rồi nói: “Cô đừng sợ tôi tiết lộ hành tung của cô ra ngoài, tôi không rảnh rỗi như vậy đâu.”
Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Gần đây không có nơi nào giống quán cà phê nên hai người chỉ có thể tìm một quán trà sữa.
Tần Thủy San gọi hai ly trà sữa nóng, rồi đẩy một ly tới trước mặt Nguyễn Tri Hạ.
“Cảm ơn.” Nguyễn Tri Hạ cầm ống hút hút một ngụm.
Tần Thủy San nghiêm túc quan sát Nguyễn Tri Hạ mấy giây: “Ngoài dự liệu của tôi, trông cô chẳng chật vật chút nào cả, khoảng thời gian này chuyện nhà họ Tư thường xuyên xảy ra tai nạn, làm huyên náo cả thành phố đều liên quan đến cô.”
Nguyễn Tri Hạ ngẩng đầu nhìn cô ta: “Cô rất thất vọng sao?”
Tần Thủy San gật đầu cười: “Cũng có chút chút, đưa kịch bản cho tôi xem một chút đi.”
Nguyễn Tri Hạ nghe vậy thì trực tiếp mở máy vi tính ra đưa cho Tần Thủy San.
Kịch bản mà Nguyễn Tri Hạ viết là trinh thám kỳ bí, nhưng cũng xen lẫn một chút ngôn tình.
Loại kịch bản này rất được yêu thích trên thị trường trong nước.
Ba của Tần Thủy San là giám đốc đài truyền hình, từ nhỏ đã tiếp xúc với những nhân vật có ảnh hưởng cùng những đạo diễn nổi tiếng nên được mắt thấy tai nghe, do đó dĩ nhiên sẽ có mắt nhìn chuyên nghiệp.
Đầu tiên là cô ta tùy tiện cầm con chuột lướt qua bài viết một lượt, sau đó mới xem chương đầu tiên.
Vừa xem cô ta liền không dừng được, ngay cả ánh mắt cũng tỏa sáng.
Nguyễn Tri Hạ biết, Tần Thủy San như vậy là đang quan tâm tới kịch bản của cô.
Cô giơ tay gập máy tính xách tay xuống rồi kéo về phía mình.
Tần Thủy San sốt ruột: “Ấy, để tôi xem thêm một chút nữa đi!”
Tay của Nguyễn Tri Hạ đè lên trên máy tính xách tay, sắc mặt bình tĩnh nói: “Bây giờ tôi cần tiền gấp, cô hãy ra giá đi.”
Tần Thủy San giơ một bàn tay: “...”
Chẳng qua Nguyễn Tri Hạ chỉ thuận miệng dò xét một chút mà thôi không ngờ Tần Thủy San lại thật sự ra giá.
Cô nhớ lần trước, Tần Thủy San nói rằng chỉ làm trung gian giới thiệu giúp cô mà thôi.
Trong tay Tần Thủy San có cả một đội chế tác, cô ta trực tiếp ra giá chứng tỏ cô ta rất coi trọng kịch bản của Nguyễn Tri Hạ và muốn tự mình quay..