Vô Tận Đan Điền

chương 256: phong dụ cường đại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Truyền thuyết Phong Lôi thân pháp tu luyện tới cảnh giới cao nhất có thể huyễn hóa thành mười sáu bóng dáng, mỗi một bóng dáng có thể thi triển chiêu thức khác nhau, tương đương với mười sáu người liên thủ công kích.

Tuy La Thiên Tường không có tu luyện tới cảnh giới này nhưng có thể toàn lực thi triển tương đương với bốn người đồng thời công kích, hơn nữa tâm ý tương thông, thực lực gia tăng gấp bốn lần!

- Ta cũng tới, Thiểm Quang Nhất Kích!

Thời điểm La Thiên Tường biến thành bốn người đồng thời tấn công Phong Dụ, Mạc Ngạn Thanh cũng hành động.

Hắn cầm trường kiếm, tuy không phải là lạc tinh đầy trời, cũng không phải chiếu rọi cửu thiên, vừa ra tay đã là khí thế thấy chết không sờn giống như ngôi sao băng tiến lên phía trước, người và kiếm dung hợp với nhau đâm tới một kích.

- Nhân Kiếm Hợp Nhất? Dĩ nhiên là Nhân Kiếm Hợp Nhất?

- Cảnh giới kiếm pháp cao nhất, nghe nói tu luyện tới loại cảnh giới này, người chính là kiếm, kiếm chính là người, một chiêu đánh ra căn bản không có sơ hở gì.

- Bằng vào tuổi này có thể lĩnh ngộ chiêu số như vậy, không hổ là thiên tài Chí Tôn, thật mạnh!

Hoàng đế đế quốc và rất nhiều hộ vệ nhìn thấy Mạc Ngạn Thanh công kích, đồng tử bọn họ co rụt lại, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.

Nhân Kiếm Hợp Nhất là một cảnh giới đặc thù, đại biểu cho kiếm thuật đại thành, có thể thi triển ra chiêu này không ai không phải cường giả tuyệt thế, bọn họ dù thế nào cũng không ngờ Mạc Ngạn Thanh năm nay chỉ hơn ba mươi đã triệt để lĩnh ngộ ra!

- Phong Lôi thân pháp một người biến bốn, Nhân Kiếm Hợp Nhất!

- Tốt, hai người các ngươi tiến bộ rất lớn, khó trách dám nói có thể đánh chết Nhiếp Vân, ha ha, ta cũng có tiến bộ không nhỏ, kích hoạt phong cổ huyết mạch, Phong Linh Thiên Dực Đại Pháp!

Đối mặt hai đại Chí Tôn công kích, Phong Dụ cũng không hoảng hốt, hắn cười nhạt một tiếng, đột nhiên thân thể của hắn bành trướng, cơ bắp vốn co quắt lại bành trướng giống như ma thần hàng lâm nhân gian.

Truyền thuyết người Ma tộc trời sinh khí lực cường đại, mỗi một Ma tộc có cơ bắp hùng tráng đường cong no đủ, đại biểu cho lực lượng cực hạn, Phong Dụ kích hoạt phong cổ huyết mạch cho nên có được hiệu quả cường đại như ma nhân.

Hô!

Không chỉ như thế, cơ bắp của Phong Dụ no đủ nhưng sinh ra hai cái cánh, cánh này khác với yêu thú là không có lông vũ, toàn thân đen nhánh nhưng lại sinh ra hàn quang, hơn nữa mang theo lực lượng phi hành phá không rất mạnh.

- Ma tộc thiên dực?

La Thiên Tường chấn động.

Ma tộc trong truyền thuyết chẳng những cơ bắp no đủ, hơn nữa còn có thiên dực phá không phi hành, xuyên thẳng qua thiên địa!

Tuy đôi cánh của Phong Dụ không cường đại như ma nhân, chỉ bằng vào tốc độ này có thể đuổi theo Phong Lôi thân pháp của mình.

- PHÁ...

Thân thể biến hóa chấm dứt, Phong Dụ cắn đầu lưỡi, hắn lập tức quát lớn, bởi vì tốc độ quá nhanh, thân thể hắn như hóa thành năm người, phân biệt tấn công La Thiên Tường và Mạc Ngạn Thanh.

Rầm rầm rầm rầm rầm!

Năm âm thanh nổ tung vang lên liên tiếp, La Thiên Tường sử dụng Phong Lôi thân pháp biến thành bốn người đồng thời rút lui và hợp lại làm một, sắc mặt Mạc Ngạn Thanh tái nhợt rơi xuống mặt đất.

- Lợi hại!

- Đáng sợ!

Hai người nhìn sang Phong Dụ trước mặt, trong nội tâm sinh ra suy nghĩ.

Mặc dù trước kia thực lực có chênh lệch với Phong Dụ nhưng chênh lệch không tính là lớn, hiện tại phát hiện chênh lệch chẳng khác gì núi cao biển cả, không cách nào so sánh với nhau.

- Ha ha, tốt, chúng ta chỉ đọ sức một chút mà thôi, cũng không phải chiến đấu sinh tử gì!

- Mấy người chúng ta đều có tiến bộ lớn trong vài ngày qua, gặp lại Nhiếp Vân hẳn có thể đánh chết hắn không nghi ngờ.

Dường như nhìn thấy sợ hãi trong mắt hai người, Phong Dụ cười ha hả.

Muốn đế quốc ổn định và hoà bình lâu dài, nhất định phải có thực lực chấn nhiếp người khác, sở dĩ Phong Dụ muốn đấu với hai người chính là vì thế.

Tuy La Thiên Tường và Mạc Ngạn Thanh sẽ không cướp đoạt giang sơn của mình nhưng phải để bọn họ biết rõ không thể đối kháng với mình, như vậy về sau mới có lợi.

- Đó là tự nhiên, Nhiếp Vân phải chết!

- Ta thấy cải lương không bằng bạo lực, có lẽ hắn đang ở trong Vân Vương phủ, không bằng ba người chúng ta đánh chết hắn đi.

Mạc Ngạn Thanh và La Thiên Tường cũng biết ý của Phong Dụ, lập tức không hề nói nhảm, hắn lập tức đổi chủ đề lên người Nhiếp Vân.

- Được rồi, phong hắn thành Vân Vương chỉ là kế tạm thích ứng mà thôi, hiện tại chính là tử kỳ của hắn.

Phong Dụ cũng gào thét một tiếng.

- Lão tổ, hai vị Chí Tôn đại nhân chậm đã!

Nhìn thấy ba Chí Tôn muốn đánh chết Nhiếp Vân, hoàng đế đế quốc hưng phấn đôi mắt sáng ngời, vội vàng từ ngoài tiểu viện chạy vào.

- Tiểu tử Nhiếp Vân hiện tại không ở trong Vân Vương phủ, đã bị ta thiết kế đi chém giết với thích khách công hội rồi, cho dù hiện tại không chết cũng trọng thương.

- Tự giết nhau với thích khách công hội? Tốt, tốt!

- Chúng ta vừa lúc đi đánh chó mù đường, cũng giết hắn ngay lập tức.

Phong Dụ cười to, trong lời nói không hề mang theo tôn nghiêm của cao thủ.

Nhiếp Vân không đến 17 tuổi, đã có được như thế thực lực, tại Phong Dụ bọn người xem ra, và cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, không có gì khác nhau, phải mau chóng giết chết, bằng không thì, ai biết hắn lúc nào sẽ đột phá? Thật muốn đạt tới Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh, coi như mình bọn người thực lực lại tăng trưởng gấp 10 lần, cũng chỉ hội rơi vào nuốt hận tử vong kết cục.

- Suy nghĩ đánh chó mù đường không tệ nhưng chó mù đường không dễ đánh như vậy đâu!

Phong Dụ còn chưa dứt lời, đột nhiên trong đám hộ vệ có tiếng nói vang lên.

- Người nào?

Ngữ khí nói chuyện mang theo lực lượng mười phần, Phong Dụ sững sờ, đôi

mắt của hắn bắn ra kim quang vô cùng bá đạo nhìn thẳng vào đám hộ vệ.

- Ha ha!

Đối mặt ánh mắt của hắn, một thanh niên hộ vệ không có chút sợ hãi, hắn bước về phía trước và đưa tay vuốt lên gương mặt của mình một chút, lúc này dung mạo của hắn biến hóa khác thường, đó chính là tên hộ vệ đã bảo hoàng đế đế quốc lừa gạt Nhiếp Vân.

- Di Hoằng Chí Tôn? Tại sao ngươi lại...

Nhìn rõ bộ dạng của ngươi vừa xuất hiện, đám người Phong Dụ đồng thời giật mình không nhỏ.

Thanh niên này không phải là người nào khác, hắn chính là tông chủ Di Thiên Tông Di Hoằng Chí Tôn!

Đương nhiên sau khi hắn biến hóa dung mạo đã không phải là thanh niên, hắn là một trung niên với đôi chân mày uy nghi khác thường.

Đường đường tông chủ Di Thiên Tông có địa vị không thấp hơn hoàng đế đế quốc, vì sao phải ngụy trang thành hộ vệ xuất hiện tại nơi này chứ?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio