- Nguyên Cương, còn ở nơi này làm gì? Thông Minh cổ đã gõ vang lần thứ ba, còn không nhanh đi qua. Nếu không chưởng giáo nhất định sẽ trừng phạt, nhanh đi đi.
Trong khi nói chuyện thì có một lão giả từ trên lầu bước xuống, nhìn về phía Nhiếp Vân rồi gấp gáp nói.
- Cường giả Lĩnh vực cảnh hậu kỳ? Chẳng lẽ là chủ Tàng thư các?
Nhìn thấy người này, Nhiếp Vân lập tức nhìn ra tu vi đối phương, trong lòng thoáng lộp bộp một cái.
Căn cứ vào lời nói trước đó của Nguyên Cương trưởng lão, Tàng thứ các chỉ có các chủ nguyên Đào mới là Lĩnh vực cảnh hậu kỳ, từ nơi này đi ra, thực lực lại như vậy có lẽ chính là người này.
Nhiếp Vân suy đoán không sai, lão giả vừa mới từ cầu thang đi xuống chính là các chủ Tàng Thư các, Thái thượng trưởng lão Nguyên Tâm tông, cường giả Lĩnh vực cảnh hậu kỳ Nguyên Đòa.
- Đi mau, nhanh lên.
Nguyên Đào thấy Nhiếp Vân sững sờ tại chỗ, không có động tĩnh cho nên tiến lên hai bước, nhướng mày, nói.
- Vừa vặn đi tới Thông Minh điện một chút, thuận tiện lén lấy chưởng giáo ấn.
Đột nhiên trong lòng Nhiếp Vân sinh ra suy nghĩ như vậy, hắn mở miệng đáp ứng.
- Được, lập tức đi thôi.
Nói xong hắn theo sát Nguyên Đào đi ra ngoài.
- Được.
Nguyên Đào thấy Nguyên Cương trưởng lão không có vấn đề gì cũng không có hoài nghi. Hai người một đường đi về phía trước, rất nhanh đã đi tới Thông Minh điện.
Thông Minh điện là cung điện rộng rãi nhất Nguyên Tâm tông, là chỗ nghị sự của cả tông môn. Còn chưa tới thì đã cảm thấy từng đợt khí tức uy nghiêm tràn ngập, khiến cho ở sâu trong lòng người ta không tự chủ được xuất hiện vẻ kính nể.
Trên quảng trường trước Thông Minh điện có trưởng lão tông môn và các đệ tử hạch tâm tập hợp. Toàn bộ đều im ắng, dường như đang đợi người nào tới vậy. Lại giống như đang chuẩn bị lễ mừng long trọng nào đó.
Nhiếp Vân cũng không nhiều lời, đi theo sau lưng Nguyen Đào kia mà lặng lẽ đi tới chỗ đám trưởng lão, tìm một nơi ngồi xuống, lặng lẽ quan sát bốn phía.
Không hổ là tông môn, quả nhiên cao thủ nhiều hơn bên ngoài, trong đám trưởng lão, trưởng lão Lĩnh vực cảnh có máy trăm, Bất Hủ cảnh gần ngàn người.
Khó trách nơi Nguyên Tâm tông trấn áp lại không có ai dám phản bác, đội hình như vậy quả thực không phải là thứ một thành thị, một thế lực có thể chống lại.
- Phải cẩn thận một ít, nếu như bị phát hiện ta là giả, như vậy nhất định sẽ trốn không thoát khỏi đây, khi đó chỉ còn có con đường chết mà thôi.
Nhìn thấy cường giả Lĩnh vực cảnh chỗ nào cũng có, trong lòng Nhiếp Vân rùng mình, cố gắng đè thấp khí tức của mình.
Tuy rằng trong những cường giả Lĩnh vực cảnh này, sơ kỳ chiếm đại đa số, hậu kỳ, đỉnh phong chỉ có ba, năm người. Nhưng mà chỉ bằng vào những người này lại khiến cho Nhiếp Vân có áp lực rất lớn.
Cho dù bây giờ hắn cảm thấy thực lực tăng lên nhiều, có thể đánh chết Lĩnh vực cảnh trung kỳ. Thế nhưng trước mặt cường giả hậu kỳ, đỉnh phong vẫn không tính là gì. Nếu như thực sự động thủ, đối phương chỉ cần một cái tát là có thể chụp chết hắn.
Lĩnh vực cảnh, sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, mỗi một cấp bậc chênh lệch càng lớn, không thể bù đắp. Muốn vượt cấp chiến đấu, khó.
Cho nên tất cả phải cẩn thận, ngàn vạn lần không thể bị nhìn ra.
May mắn mà lực chú ý của mọi người hiện tại đều tập trung vào truyền tống trận ở trung ương quarngt rưởng, cũng không có ai nhìn vào hắn.
- Nguyên Thiên chưởng giáo Nguyên Tâm tông cung nghênh đặc sứ Di Thần tông.
Ngay khi Nhiếp Vân nghĩ ngợi lung tung thì chưởng giáo Nguyên Thiên ngồi trên vương tọa phía trước quảng trường lập tức đứng dậy. Hắn vừa mới mở miệng lên tiếng thì đã lập tức cảm nhận được một cỗ chấn động kịch liệt dũng mãnh lan tràn tới Truyền tống trận.
Ông.
Truyền tống trận xoay tròn, một cửa động đen kịt hiện ra, không khí chung quanh bị xé rách thành lỗ đen, phát ra tiếng đùng đùng không dứt. Linh lực cường đại điên cuồng tuôn ra, kích phát ra quang mang ngũ sắc, như là cung nghênh đại nhân vật nào đó xuất hiện vậy.
Một lát sau, trong cía động kia xuất hiện một khí tức cường đại, một bóng người cao lớn tức thì từ bên trong rảo bước đi ra. Còn chưa có xuất hiện trước mắt mọi người thì đã khiến cho người ta cảm thấy một cỗ khí tức triệt để dung hợp với thiên địa, không có cách nào dứt bỏ được.
Linh khí trên đỉnh đầu bóng người này sinh ra một cái cầu cực lớn đi thông thiên địa, xuyên qua thiên địa, từ trong đó hấp thu lực lượng vô cùng vô tận.
Từ phía xa nhìn lại, người nọ giống như là cự nhân đỉnh thiên lập địa, không có cách nào đánh bại, không có cách nào rung chuyển, khiến cho người ta vừa mới nhìn thì trong lòng đã sinh ra cảm giác vô lực nồng đậm.
Cường giả Thiên Kiều cảnh.
Đặc sứ từ trong truyền tống trận đi ra không ngờ lại là một siêu cấp cường giả Thiên Kiều cảnh.
- Nguyên Thiên, lần này ta vâng lệnh tông chủ, đặc biệt tới phân phó ngươi một việc. Nếu như có thể làm chuyện này cho tốt, về sau Nguyên Tâm tông các ngươi muốn trở thành thế lực nhị lưu vô cùng đơn giản. Thậm chí tông chủ còn có thể cách không quán đỉnh cho ngươi, giúp ngươi tăng lên tới Thiên Kiều cảnh. Thế nhưng... Nếu như xử lý không được, như vậy Nguyên Tâm tông các ngươi cũng không cần phải tồn tại trên Phù Thiên đại lục nữa.
Cường giả Thiên Kiều cảnh vừa mới đi ra khỏi cái động kia, còn chưa đáp xuống đất thì đã phát ra thanh âm như sấm sét. Sóng âm cường đại khiến cho linh hồn mọi người phía dưới thiếu chút nữa tiêu tán.
- Cẩn tuân mệnh lệnh của tông chủ, thề chết hiệu lực vì tông chủ, không dám hai lòng.
Nghe thấy đặc sứ nói vậy, Nguyên Thiên kia cũng không có tức giận mà lại lập tức cười lớn. Ở chỗ sâu trong lòng toát lên vẻ hưng phấn.
Di Thần tông xếp hạng thứ hai trong tám đại tông môn trên Phù Thiên đại lục, Hóa Vân tông xếp hàng thứ nhất bởi vì tông chủ và Vô thượng trưởng lão biến mất cho nên đã bắt đầu suy bại. Chính vì vậy Di Thần tông dần dần có xu thế trở thành đệ nhất tông môn Phù Thiên đại lục.
Rất nhiều tông môn nhỏ muốn nịnh bợ đại tông môn như vậy còn không có đường đi, bây giờ đối phương lại phái đặc sứ tới, muốn hắn làm chuyện cho người ta, bảo sao hắn không hưng phấn được cơ chứ?
Chỉ cần nắm lấy cơ hội cho tốt, như vậy nhất định Nguyên Tâm tông sẽ một bước lên trời.
- Rất tốt.
Nhìn thấy bộ dáng này của Nguyên Thiên, đặc sứ gật đầu, từ trong Truyền tống trận đi ra, mới hai bước đã đi tới vương tọa trên quảng trưởng rồi quay người ngồi xuống.
Vương tọa này vốn là chỗ của tông chủ Nguyên Thiên ngồi, nhưng mà hiện tại đặc sứ này lại ngồi lên, chỉ là cũng không có một ai dám nói gì.
Đây là thực lực và địa vị.