Cường giả Thiên Kiều cảnh, hơn nữa còn là cường giả Thiên Kiều cảnh của Di Thần tông, một mình thu dọn Nguyên Tâm tông cũng là chuyện trong tầm tay, cho nên không ai dám nói gì.
- Mệnh lệnh của tông chủ vô cùng đơn giản, là cho ngươi đi tra xét một người tên là Nhiếp Vân, hơn nữa còn bắt hắn tới, phải còn sống.
Đặc sứ ngồi xuống, bàn tya vẽ về phía trước một cái, trên không trung xuất hiện một hình ảnh cực lớn, dung mạo, đặc tính, khí tức linh hồn đều có đủ. Chỉ cần là người hơi có chút thực lực vừa nhìn đã biết rõ người kia là ai.
- Tìm ta? Tông chủ Di Thần tông sao lại tìm ta?
Nghe đặc sứ kia nói vậy, lại nhìn dung mạo hoàn toàn giống như mình trên không trung, Nhiếp Vân giật mình, sắc mặt lập tức đại biến.
Coi như hắn giết mấy người, nhưng mà cũng chỉ là náo loạn nhỏ, chắc có lẽ không kinh động tới tông chủ Di Thần tông chứ? Sao lại trực tiếp hạ lệnh đi tìm mình?
- Chẳng lẽ?
Nhiếp Vân đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, đồng tử co rút lại.
- Chẳng lẽ... Hoa đại nhân kia là cao tầng Di Thần tông? Hoặc giả chính là kẻ gọi là tông chủ kia?
Xiết chặt hai tay, Nhiếp Vân càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Nếu như Hoa đại nhân này thực sự là tông chủ Di Thần tông thì quả thực phiền toái lớn. Dùng năng lực của Di Thần tông, Nhiếp Vân biết rất rõ, tông môn đứng thứ hai trên Phù Thiên đại lục cũng không phải chỉ có hư danh. Nếu như quả thực muốn đuổi giết hắn, chỉ sợ hắn chỉ có thể co đầu chạy trốn mà thôi.
Đương nhiên nếu như hắn chạy trối chết thì cũng không có gì, mấu chốt là phụ mẫu, bọn họ không có thiên phú ngụy trang, thực lực lại không được. Một khi bị bắt thì hỏng bét.
- Không đúng.. Cho dù Hoa đại nhân là tông chủ Di Thần tông thì làm sao hắn biết được ta tới Phù Thiên đại lục, lại biết rõ ta ở đây? Lại còn sai Nguyên Tâm tông đi tìm?
Đột nhiên nghĩ tới điểm này, Nhiếp Vân không nhịn được sững sờ.
Phù Thiên đại lục mênh mông bao la bát ngát, đừng nói là Hoa đại nhân, coi như là một cường giả đan điền huyệt khiếu cảnh đỉnh phong cũng không biết giới hạn. Cho dù đối phương ở Khí Hải đại lục có được nhãn tuyến, biết rõ trong khoảng thời gian này Nhiếp Vân hắn không xuất hiện, nhưng mà cũng không thể nào biết được mình đang ở phạm vi Nguyên Tâm tông chứ?
Dù sao nói thế nào hắn cũng là hoàng đế Thần Phong đế quốc, dư đảng của Hoa đại nhân đã sớm bị diệt trừ, tuyệt đối không thể có ai làm lộ ra tin tức của mình.
Hơn nữa người biết rõ mình tới Phù Thiên đại lục cũng chỉ có đám người Lạc Tiểu Phong, chung quy không có khả năng bán đứng mình a.
Chuyện này quá quái dị.
Phạm vi chưởng quản của Nguyên Tâm tông đối với cả Phù Thiên đại lục mà nói như muối bỏ biển, giống như một hạt cát trong biển rộng vậy. Chẳng lẽ Di Thần tông lại phái vô số đặc sứ đi toàn bộ đại lục truy nã hắn sao?
Tuyệt đối không thể.
Nếu như quả thực như vậy nhất định sẽ bị những tông môn khác từ chối, cho dù Hoa đại nhân ở trong Di Thần tông quyền cao chức trọng thì cũng sẽ không làm gì được.
Cho nên... Chỉ có một khả năng..
Đó chính là... Hoa đại nhân này rất có thể biết phạm vi hoạt động của hắn, cũng bởi vì biết rõ những chuyện này cho nên mới phái đặc sứ tới Nguyên Tâm tông, để cho địa đầu xà như bọn hắn đi tìm kiếm mình.
Nghĩ vậy Nhiếp Vân lập tức biến sắc.
Nếu như quả thực giống như phỏng đoán, như vậy đối phương căn cứu vào cái gì mà biết được vị trí của mình?
Hơn nữa suy tính Thiên cơ chỉ có Thiên Cơ sư mới có thể thôi diễn, Thiên Cơ sư giống như Linh Hồn triệu hoán sư vậy, đều là thiên phú đặc thù bài danh top mười, loại người này cả Phù Thiên đại lục cũng không nhất định có một người, làm sao lại làm việc cho Hoa đại nhân kia được chứ?
Chẳng lẽ bản thân vị Hoa đại nhân này chính là một Thiên Cơ sư? Nếu như vậy thì hỏng bét.
- Xin hỏi đặc sứ, Nhiếp Vân này có thực lực thế nào? Tuổi tác ra sao? Là người của tông môn nào?
Nhìn chân dung trên không trung, Nguyên Thiên vội vàng hỏi.
Hắn cũng không ngốc, nếp như Nhiếp Vân này là cao thủ Hóa Vân tông, hơn nữa thực lực lại mạnh hơn hắn, như vậy cho đi bắt đối phương chẳng phải là muốn chết hay sao?
- Yên tâm đi, Nhiếp Vân này chỉ là một tiểu nhân vật từ nơi xa xôi tới, không có bất kỳ bối cảnh gì. Nếu như tin tức mà ta nhạn được không sai, hẳn là Nguyên Thánh cảnh đỉnh phong, từng xuất hiện qua ở đấu giá hội trong Bạch Nham thành, mua sắm một linh hồn thể. Trong tông môn các ngươi có lẽ có người phụ trách Bạch Nham thành a. Hắn là ai? Ngươi chỉ cần hỏi một chút là biết rõ.
Đặc sứ ngồi trên cao, chậm rãi nói. Dường như biết rõ mười mươi về hành động của Nhiếp Vân trước đó.
- Người phụ trách Bạch Nham thành?
Nguyên Thiên sững sờ một chút, lập tức quay đầu, hai mắt nhìn thẳng về phía Nhiếp Vân đối diện.
- Bị phát hiện rồi?
Trong lòng chấn động, Nhiếp Vân muốn quay người đào tẩu, còn chưa nhúc nhích thì đột nhiên hắn hiểu ra. Thân phận hắn bây giờ chính là Nguyên Cương trưởng lão, nếu như đoná không sai thì Nguyên Cương trưởng lão này phụ trách phạm vi Bạch Nham thành. Như vậy cũng đúng lúc có thể giải thích vì sao đối phương lại thân quen vị hội trưởng đấu giá hội kia như vậy.
- Nguyên Cương, có chuyện như vậy hay không?
Quả nhiên, Nguyên Thiên kia hừ lạnh một tiếng rồi hỏi.
Nhiếp Vân biết rõ đừng nói Nguyên Cương trưởng lão này là khôi lỗi, coi như là bản tôn hắn tới, ở trước mặt cường giả Thiên Kiều cảnh, muốn chạy trốn cũng giống như nằm mơ vậy. Lúc này hắn cắn răng một cái rồi đứng dậy.
- Hồi bẩm tông chủ, có người gọi là Nhiếp Vân mua đồ hay không ta cũng không rõ ràng cho lắm. Dù sao đấu giá hội đều có phong ấn ngăn cản linh hồn dò xét. Mấy ngày trước trong đấu giá hội Bạch Nham thành quả thực có bán ra linh hồn thể, tuy nhiên lại bị một người phòng số hai mươi tám mua đi. Về phần người nọ có phải là Nhiếp Vân hay không thuộc hạ cũng không quá rõ ràng.
So với việc giả vờ không biết còn không bằng quyết đoná thừa nhận, dù sao bây giờ là khôi lỗi Nguyên Cương trưởng lão, cho dù là cường giả Thiên Kiều cảnh cũng không thể nhìn ra cái gì.
- Có chuyện như vậy sao? Vậy hẳn là không sai rồi. Đặc sứ, yên tâm đi, ta sẽ lập tức tăng nhân thủ đi khắp nơi tuần tra, nhất định sẽ tìm ra Nhiếp Vân này.
Nghe Nguyên Cương trưởng lão nói lại cẩn thận như vậy Nguyên Thần gật đầu, cũng không nghi ngờ mà ôm quyền nói với đặc sứ trên cao.
Phù.
Thấy Nguyên Thiên cũng không có hỏi nhiều, Nhiếp Vân thở dài một hơi, đang muốn ngồi xuống thì lại thấy tên đặc sứ trên đài nhìn về phía mình, giữa hai hàng lông mày tỏa ra sự uy nghiêm nhàn nhạt.