“Này Thành Khôi cái cô bé mày mà làm gia sư là nhà đối diện đúng không” Thảo Ly từ nãy đến bây giờ vẫn nhìn thấy anh nhìn qua phía bên căn nhà lầu đối diện kia, khi chị ta nhìn theo thì thấy một cô nhóc đang cấm mặt mày vào đóng giấy trên bàn thì chị ta cũng đoán được phần nào thì người này là người mà mẹ tống nhắc đến.
“Đúng thế” anh khi nói chuyện với Thảo Ly đã bỏ đi vài lớp phòng bị trên người của chính mình đi, bởi vì người này anh đã từng thích vào thời cấp của chính mình.
“Nhìn nhóc con đó cũng dễ thương quá mày nhỉ, hình như lại có đôi nét gì đó khá là giống tao nhất là cái góc nghiêng” chị ta nói đúng cô rất giống chị ta ở góc nghiêng, và còn giống chị ta khi lúc chị ấy bằng tuổi Trà Mi lúc trước.
“Mày nói thì tao mới để ý đúng là giống thật” anh không thể phủ nhận điều đó bởi vì anh ấy cũng bị cô làm cho giật mình bởi vì khi nhìn phớt qau cô thì làm cho anh nhớ đến người mình thích thầm lần đầu tiên.
Chị ấy không ngờ đến anh lại công nhận cô nhóc đó giống chị ta, nói không biết được tình cảm của anh dành cho chị ta lúc thời còn đi học là nói dối nhưng chị ta ngày đó rất tham vọng cảm thấy không nên có bất cứ chuyện đi xa nào về mối quan giữa anh và chị ta.
“Này tao hỏi mày nhé?” Thảo Ly tiếp tục lên tiếng hỏi.
“Hửm?” anh vẫn nhìn về một góc bên phía bên vườn nhà của cô nơi có trồng hoa nhìn khá đẹp bên đó.
“Hồi còn đi học có vài đứa nói với tao là mày có tình cảm với tao có đúng không?” Mặc dù chị ấy đã có một câu trả lời từ rất lâu rồi nhưng đây chỉ là dò hỏi mà thôi, ngày đó không có tình cảm nhưng bây giờ thì lại khác.
“Ngày đó đúng là tao có thích mày” anh không phủ nhận điều đó mà một câu khẳng định.
Thảo Ly chị ta như vớ được một hy vọng nhỏ nhoi gì đó, chị ta chắc chắn rằng mình sẽ là người có cơ hội cao nhất trong tất cả những đóa hoa đế gần anh hiện tại.
“Vậy bây giờ còn không” chị ta dùng một đôi mắt ngấn lệ hỏi.
Thành Khôi dời ánh mắt từ vườn nhà cô khỏi, ánh mắt một lần nữa rơi trên người của chị ấy, hiện tại ánh mắt đã không còn một tí gì gọi là tình yêu gì đó nữa bởi vì một thời học sinh có một người nhưng không có nghĩa đến lúc trưởng thành vẫn có người con gái đó.
“Thích mày ngày đó thì đúng thật, nhưng bây giờ tao không còn cảm xúc gì với mày ngoài một tình bạn cả có những chuyện chỉ nên để ở ngày xưa là đủ rồi” anh nói xong rồi rời khỏi ban công đi vào phòng không đẻ cho chị ta nói thêm một cái gì nữa.
Thảo Ly đứng chết chân ở đó không ngờ anh lại nói một câu thẳng thừng như vậy, nhưng cô không bao giờ bỏ cuộc đâu, chị ta nhất định sẽ chiếm hữu được chàng trai này không ai xứng đáng có được người con trai này bằng chị ta.
Sáng sớm nhà cô đã nghe được một cái mùi thơm nghieng ngút rồi, cô ở trên phòng đang thay áo dài loạn soạn để chuẩn bị đi học, cô nghe mùi thơm không cưỡng lại được mà chạy bay xuống thì nhìn thấy khung cũng như thường ngày mẹ cô đang mặc áo dài đứng ở bếp làm đồ ăn, còn bố Huỳnh thì đang ngồi trên bàn ăn với bộ quần áo cảnh sát tay cầm báo đọc đó là một khung cảnh bình thường và tràng đầy nụ cười trong gia đình cô.
“Bố mẹ lúc tối về khi nào vậy ạ?” cô đi ngay lại chỗ ngồi của mình để cặp xuống cũng đi vào bếp phụ mẹ dọn cơm ra ngoài bàn.
“Chắc là khoảng tầm giờ sáng lúc bố mẹ về thì còn tưởng con còn thức học bài bố định lên la cho con một trận nữa đó” mẹ Huỳnh lên tiếng nói.
Nghe được mẹ Huỳnh nói vậy thì cô chỉ bĩu môi một cái đem dĩa thịt bò ra cho bố Huỳnh.
“Bố mẹ phải thương xót cho đứa con nào chứ học hành quay cuồng đến khuya mà lại đi la con nữa chứ” cô ngồi vào bàn ăn vừa nói chuyện với bố mẹ.
Bố Huỳnh nghe thì không quên liếc xéo một cái giọng nghiêm nghị nói.
“Học bài cũng ít thôi nhiều quá đến ngày thi lại không đi thi nổi biết cưa, với lại con đừng có quá áp lực hiểu không”.
Bố Huỳnh mặc dù là một người cảnh sát người ta bình thường nói cảnh sát rất khó lại luôn áp đặt con cái của mình đi theo ngành của họ, nhưng riêng bố Huỳnh thì không ông ấy muốn cho con mình di theo tiếng gọi của đam mê và ngay cả muốn học gì bố Huỳnh cũng sẽ ủng hộ chỉ cần có một tương lai sáng lạng là được, đừng làm một nghề trái với đạo đức và trái với pháp luật thì ông ấy sẽ không nói bất cứ thứ gì cả.
“Vâng con biết rồi ạ” Trà Mi lên tiếng vâng lời.
Mẹ Huỳnh ngồi xuống ăn cùng với hai bố con thì nghe được câu chuyện hai người đang nói, mẹ Huỳnh cũng đồng ý với điều đó.
“Mi à hôm nay con học mấy buổi?” mẹ Huỳnh vừa lấy một lọ vitamin ra cho cô uống vừa hỏi.
Trà Mi nhận ống vitamin trên tay rồi nhớ lại lịch học “con học chỉ có một buổi thôi ạ”.
Mẹ Huỳnh nghe thì suy nghĩ gì đó “vậy chiều nay con đi học về thì ghé ngang qua tiệm hoa của nhà mình lấy đồ rồi đem qua nhà bác Tống đấy nhé, mẹ mới mua được vài hộp yến nên đem biếu nhà bác Tống một bộp đấy nhé” mẹ Huỳnh lên tiếng căn dặn.
Cô nghe thì gật đầu một cái như đã biết, một bữa ăn sáng của gia đình của cô chỉ có như vậy mà thôi, rồi cũng hai người đi làm một người đi học trong nhà cũng đóng cửa.
Đ ến khi cô lên lớp học thì mọi thứ vẫn diễn ra một cách bình thường chỉ duy nhất một ngày xoã bây giờ thì quay lại những ngày ám ảnh.
“Trời ơi cuối cùng tao cũng đợi được mày vô rồi Mi ơi” Đổng Thành cùng với Hồng Ánh vừa nhìn thấy cô đã đại diện cho nguyên một dãy của lớp bay lại ôm cô, khi cô ló được cái đầu ra khỏi tay của hai con điên này thì cô bị hơn chục đứa phóng ánh mắt cầu cứu long la long lanh lên.
“Bây có chuyện gì à” cô đi đến bên cạnh chỗ của Thư Hà để cặp xuống.
Ngay lập tức Minh Duy đã đi đến tì cằm lên vai của Thư Hà một cách rất thân mật, nhưng gương mặt lại nhăn nhó khó chịu.
“Mấy đứa nó đang vật lộn với mấy câu tiếng anh đó mày có nhu cầu giải giúp bạn nó không?”Minh Duy cậu ấy điềm tĩnh không nổi mà lấy luôn cái đề cương của Thư Hà đưa qua cho cô .
Đọc cái đề thì cô hơi mông lung một tí chắc có lẽ đầu óc của cô từ tối đến bây giờ không ổn, còn Minh DUy với Thư Hà là bạn thân từ nhỏ nên tất cả những cửa chỉ siêu thân mật đó không còn là chuyện khó nhìn nữa nhưng hai đứa đó làm cho lớp mới đầu không quen còn bị bất ngờ, nhưng giờ thì không còn gì bất ngờ nữa mà quan trọng hai đứa tuyên bố không có một tình cảm gì với nhau cả.
“Read the following passage and mark the letter A, B, C, or D on your answer sheet to indicate the
correct word or phrase that best fits each of the numbered blanks from to .
Taking piano lessons and solving math puzzles on a computer significantly improve specific math
skills of elementary schoolchildren, according to a new study.
The results, ______ were published ()
in the journal , are the latest in a series that links musical training to the Neurological Research
development of higher brain functions.
Researchers worked with second-grade students at a school in Los Angeles after ______ a ()
pilot study with students.
Children that were given four months of piano training as well as time
playing ______ newly designed computer software scored percent higher on math and fraction ()
tests than other children.
Piano instruction is thought to enhance the brains "hard wiring" for spatial-temporal reasoning, or
the ability to visualise and transform objects in space and time, says Professor Gordon Shaw, who led
the study.
At the same time, the computer game allows children to solve geometric and math puzzles
that boost their ability to ______ shapes in their mind.
()
The findings are significant ______ a grasp of proportional math and fractions is a prerequisite ()
to math at higher levels, and children who do not master these areas of math cannot understand more
advanced math that is critical to high-tech fields.
(Adapted from by Joyce S.
Cain) "Eye on Editing "
Question : A.
that B.
whose C.
who D.
which
Question : A.
composing B.
conducting C.
concerning D.
carrying
Question : A.
at B.
with C.
of D.
for
Question : A.
manipulate B.
accumulate C.
stimulate D.
accommodate
Question : A.
although B.
because C.
unless D.
before”
Trà Mi ngồi nghiệm lại bài mà Minh Duy đưa cho cô đọc.
“ d, C âu B, câu B, Câu A câu B” cô ngồi một hồi thì nói ra kết quả.
Trên đời này cũng chỉ có mình ên bạn yêu Trà Mi mới cứu rỗi được cuộc đời của tao mà thôi, ,mấy đứa lớp cô nhìn được cô giải xong thì bao đến ôm cô cứng ngất.
Mọi người đang ôm cô rồi ngồi cười như được mùa vì thấy gương mặt tràn trề sự kỳ thị dành cho mấy đứa đó, đang như thế thì mọi người nhìn thấy từ cửa lớp có Đông Thiên Huy đi vào lớp thì trên môi nụ cười của cô và cả Minh Duy điều tắt ngúm đi không nói gì nữa.
`