Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương : Vẫn là người tốt
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Điều không rõ ràng này sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ, bất luận là nam nữ già trẻ, thông qua những tin tức rác rưởi, cũng dần dần chấp nhận sự thật này.
Ở chung, có rất nhiều thú vị, nhưng trong cảm nhận của đa số con trai và con gái, hoặc nói theo như sự bài tiết hormone của con trai mà nói, chính là một thời kỳ phát triển lâu dài – ngày hành động.
Lúc đó sống chung thật sự cùng tình yêu, hôn nhân, và việc hai người đến với nhau có quan hệ lớn lắm sao?
Trong lòng Lý Lộ Từ không phải không có ảo tưởng, sống cùng với cô gái mà hắn yêu sâu sắc…Điều này dù là ai cũng khó có thể cự tuyệt được.
Nhưng sự việc này không xảy ra.
Vì thế biểu cảm của Lý Lộ Từ rất oan uổng, cũng rất kỳ quái, trong đầu An Tri Thủy đã nghĩ sai rồi sao?
- Nhà trường cũng không nghiêm cấm chặt chẽ học sinh yêu nhau, nhưng tuyệt đối cũng không ủng hộ. Trường học tích cực mở rộng các đoàn thể xã hội, làm cho cuộc sống của học sinh thêm phong phú sau giờ học, đồng thời hướng dẫn phát triển sự chuyên nghiệp và chuyên ngành, cũng chính là giúp cho tâm hồn của học sinh thêm phong phú, lúc bận rộn sẽ làm cho bản thân cố gắng phấn đấu, không có thời gian đi yêu đương….Nhưng đối với việc ở chung, nhất là lấy danh nghĩa học ngoại trú mà rời trường, việc sống chung là hành động phi pháp, phải nghiêm trị không tha.
An Tri Thủy vô cùng nghiêm túc, ý tứ sâu xa.
- Điều này mình biết….
Lý Lộ Từ thở dài một hơi, thật là chưa gặp qua một lớp trưởng đại học thích quản nhiều chuyện như thế này, huống chi An Tri Thủy còn là lớp trưởng của cả ba lớp, cô ta quan tâm nhiều chuyện lung tung như vậy còn có thể lấy được học bổng quốc gia, thật đúng là cô gái tài năng.
- Nếu như bạn biết, tại sao vẫn còn phạm sai lầm? Như vậy đi, một lát nữa mình và bạn quay về, gặp bạn gái của bạn, hy vọng có thể làm cho cô ấy hiểu, trước khi làm ảnh hưởng tới tình cảm của hai người, bảo cô ấy đồng ý để bạn quay về kí túc xá của trường.
An Tri Thủy căn bản có thái độ làm việc rất chăm chỉ.
- Quan niệm về chuyện yêu đương của hai bạn cũng nên phát triển theo hướng tích cực, không nên vì ham muốn nhất thời mà lỡ cả đời người.
Không hổ là cán bộ lãnh đạo, Lý Lộ Từ không nhịn nổi hỏi:
- Bạn bây giờ vẫn là Phó chủ tịch hội sinh viên, học kỳ sau có thể thành chủ tịch đi.
Đại học quốc gia cũng giống như đơn vị cấp tỉnh, Chủ tịch hội học sinh là nhân vật cực lỳ lợi hại, không phải một ngôi trường nào cũng có thể có được. Những nhân vật đứng đầu đi ra từ những trường đại học quốc gia này đa số đều đã từng là chủ tịch hội học sinh, không phải ai đảm nhiệm chức vụ này đều lợi hại, nhưng nếu không lợi hại thì tuyệt đối không thể làm được.
- Không biết.
An Tri Thủy có chút mất hứng, quan hệ của cô ta không tốt, nhưng lãnh đạo trường học và các thầy giáo lại ủng hộ, vấn đề là cô ấy lên rồi những người không phục cũng không có ý kiến gì, đôi mi mềm mại của cô ấy chớp chớp, đương nhiên không nghĩ tiếp vấn đề này nữa:
- Lý Lộ Từ, bạn nói chuyện với mình bằng thái độ này sao, bây giờ nói về vấn đề của bạn đi, bạn lại không tập trung.
- Được, nghe theo bạn.
Lý Lộ Từ lập tức nghiêm chỉnh hơn.
- Mình thật sự không có bạn gái, bạn chắc chắn hiểu lầm rồi.
- Mình ghét nhất là bị người khác gạt…., Lý Lộ Từ, hiện tại mình muốn nói chuyện riêng với bạn, chính là vì muốn tích cực giúp đỡ bạn, nếu như muốn giải quyết vấn đề của bạn, bây giờ mình sẽ đi nói chuyện với giáo viên cố vấn. Sao bạn vẫn còn có thái độ như thế?
An Tri Thủy có chút không vui bây giờ trở thành mất hứng thật rồi, gắt gao đặt chìa khóa lên bàn, dáng vẻ vô cùng kích động.
Lý Lộ Từ rất oan uổng, nhìn thấy những người đứng hàng trước đều quay lại nhìn hắn và An Tri Thủy, vội vàng làm động tác ho nhẹ, giọng nhỏ nhẹ hỏi han:
- Vậy bạn có thể nói cho mình biết, tại sao bạn lại khẳng định mình có bạn gái rồi?
An Tri Thủy bình tĩnh lại, bản thân quá kích động, ngẫm nghĩ một lúc mới nhìn Lý Lộ Từ bằng ánh mắt chỉ hận là không rèn sắt thành thép được:
- Ngày hôm qua mình nhìn thấy bạn ôm nhau thân thiết với một cô gái trên xe buýt, nếu như lần đầu là trùng hợp, thì lấn thứ hai tuyệt đối không phải, sau đó lại nhìn thấy hai người thân thiết chạy đến ngõ nhỏ bên cạnh.
Mặt An Tri Thủy có chút đỏ, nếu là cô thì không thể nào lại làm được những việc như thế, nghĩ lại liền thẹn thùng. Trước công chúng mà lôi chuyện loại chuyển bỉ ổi này ra chỉ cần người thực sự có trách nhiệm với bản thân, với tình yêu của mình, với tương lai của mình thì đều làm như vậy.
An Tri Thủy là một cô gái, cũng có khát vọng và ảo tưởng trong tình yêu, nhưng cô lại cảm thấy mình rất lý trí, dưới tình huống không có khả năng làm chủ cuộc đời của mình, không có cách nào có trách nhiệm với bản thân và người cô yêu, cô sẽ không vì cô đơn, nhàm chán, hoặc là những lý do lung tung lộn xộn khác mà đi nói chuyện yêu đương.
Lý Lộ Từ không kìm nổi cười, thật không ngờ lại khéo léo như vậy, lúc hắn và An Nam Tú đang đùa giỡn trên đường đều bị An Tri Thủy nhìn thấy, lúc ấy hắn sao lại không chú ý tới cô ấy chứ?
- Bạn hiểu lầm rồi, cô ấy mới có mười bốn tuổi, sao có thể là bạn gái mình được.
- Bạn….Bạn….
An Tri Thủy vừa tức vừa vội, dường như là rất đau đớn:
- Lý Lộ Từ bạn sao lại biến thành như thế này, ngày khai giảng đầu tiên, mình ở trên bục giảng nói chuyện, không ai để ý tới mình, bạn lại gật đầu vỗ tay, mình lại còn đi làm người tốt, ai biết được bạn bây giờ lại thay đổi thành như thế này, người ta mới có mười bốn tuổi!
- Lớp trưởng, bạn cũng biết cô ấy mười bốn tuổi, sao bạn còn nghĩ lung tung lộn xộn gì đó chứ.
Lý Lộ Từ cười đau khổ.
- Mình nào có nghĩ sự việc lung tung lộn xộn, là bạn làm, mình mới nói như vậy.
Mặt An Tri Thủy đỏ lên, lại thở phào một hơi, chẳng lẽ là chính cô hiểu lầm?
An Tri Thủy hôm nay mặc áo liền váy tay lửng màu xanh ngọc, rất ít cô gái có thể mặc váy màu như thế, nhưng ít khi mặc đẹp như vậy, lại luôn có cảm giác tao nhã phóng khoáng, rất hấp dẫn, giống như hoa sen đung đưa ở trong hồ vậy, hai má cô ấy ửng đỏ, lại càng giống màu hồng nhạt ở đỉnh của hoa sen.
Lý Lộ Từ nhìn có chút mê mẩn, lén nhìn ánh mắt của An Tri Thủy, lúc này mới quay đầu lại.
- Mình không làm, cô ấy mới có mười bốn tuổi, mình coi cô ấy như em gái mình vậy, hôm qua từ lúc bắt đầu ở trên xe buýt, cô ấy kéo cánh tay mình, sau đó cô ấy cúi đầu vào cánh tay mình, người khác lại chen lấn cô ấy. Sau đó hai đứa lại cãi nhau ầm ĩ, cô ấy còn chạy đi nữa, mình vất vả lắm mới bắt được cô ấy, là như vậy. Đúng rồi, bạn đứng ở đâu nhìn thấy hai đứa mình vậy, mình không nhìn thấy bạn, cũng không thèm gọi một tiếng, lại đứng bên cạnh nhìn lén.
- Mình nào có…..
An Tri Thủy hơi ngượng ngùng, nói ngập ngừng:
- Thật là tình cờ, bạn nói thật không?
- Lớp trưởng, bạn cũng nói mình là người tốt, tuy rằng cũng có lúc mình bịa chuyện nói dối bạn, nhưng tính chất sự việc lần này rất nghiêm trọng, sao mình có thể lừa dối bạn?
Lý Lộ Từ vẫn chú ý đến hình tượng của hắn, nhất là ở trước mặt An Tri Thủy, nếu như hắn làm mất hình tượng ở trước mặt lớp trưởng thì coi như xong rồi, quả thực chính là tự hắn gây phiền phức rồi….ví dụ như Tôn Ngạn Thanh đã từng làm.
- Ừ, vậy thì tốt.
An Tri Thủy gật gật đầu, sau đó mới phản ứng lại, mở to hai mắt nhìn, nắm tay, lại đặc biệt kích động:
- Bạn còn nói dối mình những chuyện trước đây? Là khi nào!
Lý Lộ Từ nhất thời không nói được lời nào, vội vàng nghĩ cách chuyển đề tài:
- Đúng rồi, bạn còn nhớ chuyện khai giảng không, lúc ấy mình vỗ tay không?
- Lúc ấy mọi người đều không phục mình vừa mới vào lớp đã làm lớp trưởng, giáo viên phụ đạo nói chuyện với mình, ở dưới rất mất trật tự, chỉ có bạn đang nghe, tuy rằng cũng đã nói chuyện nhỏ với bọn Mã Đức Lý, nhưng ít ra cũng làm bộ dạng như tôn trọng, hơn nữa đến cuối cùng bạn còn vỗ tay, những người khác mới vỗ tay theo, tuy nhiên mình thấy, bạn khá coi trọng thể diện, bọn họ giả vờ giả vịt rõ ràng là người làm cho có lệ.
An Tri Thủy quả nhiên không nói nhiều chuyện này nữa, nhớ lại việc hơn một năm trước, khẽ liếc mắt nhìn Lý Lộ Từ:
- Mình biết là bạn không nhớ, nếu không phải là thấy bạn cũng không tồi thì mình cũng không muốn quản bạn.
- Mình chỉ là không nhớ rõ lúc ấy mình vỗ tay, mình cho rằng lúc ấy mình thật ngốc. Đó lần đầu tiên mình nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy ở cuộc sống thực, cô ấy mặc một chiếc váy tơ lụa màu trắng, bên trên có hoa mai màu đỏ cành màu đen, đoan trang tao nhã, dáng cao, tóc dài, đáng yêu, tuy rằng mặt mày sa sầm làm bộ dáng vẻ nghiêm túc, lông mi lại nhẹ nhàng run rẩy, mình cảm thấy cô ấy nhất định có chút vội vã……Đúng rồi, mình còn nhớ rõ câu đầu tiên cô ấy nói là, tên của tôi là An Tri Thủy, có ý nghĩa là người trí như nước, hiểu rõ tính nước, bao dung như nước, độ lượng như nước.
Lý Lộ Từ cười cười, hắn thừa nhận, hắn và đại đa số con trai giống nhau, bị khí chất và dung mạo của An Tri Thủy khiến trong lòng run lên, chỉ có điều hắn không có khả năng chủ động đi theo đuổi An Tri Thủy. Hắn đoán không sai, cô gái như vậy căn bản là coi thường những thằng con trai bình thường đi tiếp cận người khác, Lý Lộ Từ đã sớm biết được kết cục nhục nhã của việc viết thư tình kia.
- Bạn…..Bạn cũng nhớ rõ à.
An Tri Thủy cúi đầu, không biết sao lại thế này, hai má có chút nóng lên, tim đập nhanh hơn so với bình thường một ít, An Tri Thủy cảm thấy không được tự nhiên đặt tay lên ngực mình.
- Hai người, nói chuyện hết cả tiết học rồi, thân thiết như vậy, còn đi học làm gì?
Nghiên cứu sinh trẻ tuổi kiêu ngạo, hướng dẫn giảng dạy lại là Diêm Bao Y nổi tiếng, anh ta cũng theo nước lên thì thuyền lên, rất có dáng diễn xuất của đại sư phụ, bài giảng của anh ta không ngờ có người dám không để ý, có thể không tức giận sao? Quan trọng hơn anh ta đi đến trước mặt hai người rồi, hai người vẫn còn đang cúi đầu nói chuyện.
Rất nhiều người quay đầu lại nhìn, điều khiến học sinh của học viện trợn má há hốc mồm chính là, người bị phê bình không ngờ có cả lớp trưởng An Tri Thủy.
Mức độ nổi tiếng của Lý Lộ Từ thấp hơn rất nhiều, nhưng hắn cao lớn vốn cũng có người chú ý, cũng có không ít người biết hắn, trong lòng càng thấy kì lạ, nghĩ tới một khả năng vốn không thể thành công, đó là Lý Lộ Từ lén lén lút lút tấn công lớp trưởng?
Không thể tin nổi, sinh viên ba lớp kế toán lập tức nghĩ, Lý Lộ Từ không thể đắc tội. Về sau lớp trưởng có tìm họ gây phiền toái thì phải tìm hắn cầu tình hộ.
- Hai người các em, ra ngoài cho tôi, tự kiểm điểm xem, tiết sau kiểm tra.
Nghiên cứu sinh khoát tay áo, ra hiệu bọn họ rời khỏi phòng học.
Lý Lộ Từ và An Tri Thủy cúi đầu thành thật xin lỗi, sau đó mới ra khỏi phòng học, đây là việc rất bình thường ở trường đại học quốc gia này, sau giờ học hoặc dưới tình hình đã xác định bạn có thể nghi ngờ hoặc phản bác lại những quan điểm của giáo sư và những vấn đề trên lớp, nhưng không có học sinh nào lại có thể không tôn trọng kỷ luật trong lớp và quyền uy của giáo sư hướng dẫn trong lớp học.
- Đều tại bạn!
Ra khỏi lớp, hai má An Tri Thủy vẫn còn nóng ran lên, đương nhiên đã không còn vì nguyên nhân lúc đầu nữa, lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên cô ấy vi phạm kỷ luật trong lớp học bị đuổi ra khỏi lớp, càng phải nghiêm khắc hơn với bản thân, bây giờ xảy ra chuyện như thế này, sau này cô làm sao làm tốt công tác lãnh đạo đây.
- Mình mời bạn ăn cơm, xem như xin lỗi.
Lý Lộ Từ ngẫm nghĩ một lúc nói.