Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương : Phỏng vấn
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Từ xa nhìn lên là một kiến trúc lớn với nhiều hành lang gấp khúc uốn lượn, nếu không phải có hướng dẫn ở khắp nơi thì đa số những người mới tới đây sẽ dễ dàng bị lạc đường, đã vậy những nam thanh niên vẫn thường hay đi dạo ở đây, với ý đồ tiếp cận những nữ sinh xinh đẹp bị lạc đường, ai mà chỉ đường cho các nữ sinh đó cũng chỉ là có ý đồ xấu thôi.
Lý Lộ Từ và An Tri Thủy lần lượt đi ra ngoài hành lang, trong hành lang lớn thật im ắng. Vốn sau những giờ tan học muộn, Lý Lộ Từ luôn cảm thấy tòa nhà này dường như được thiết kế theo ý Lỗ Ban vậy, ban đầu là xây dựng một cái mê cung quỷ ảnh, chuyên môn hù dọa người qua đường.
Lý Lộ Từ mời An Tri Thủy dùng cơm, An Tri Thủy đột nhiên dừng chân, hơi ngạc nhiên nhìn Lý Lộ Từ, sau đó lúng túng quay đầu đi.
- Chỉ là ăn một bữa cơm.
Lý Lộ Từ nhớ lại người con trai bị An Tri Thủy ném thư tình trước mặt, bản thân lúc đó thật không có ý gì, nào dám, Lý Lộ Từ chẳng phải là người không hiểu rõ mình.
- Còn sớm mà.
Đang giờ học bị đuổi thì đương nhiên là còn sớm rồi.
Như vậy coi như đã từ chối rồi, Lý Lộ Từ gật đầu nói:
- Vậy thì tôi đi thăm Mã Đức Lý.
- Được, hẹn gặp lại....
An Tri Thủy khoát tay áo, ôm sách giáo khoa xuống lầu, vẫn không quên nhắc nhở Lý Lộ Từ:
- Cuối tuần nhớ nộp bài kiểm tra.
An Tri Thủy tuyệt đối không chấp nhận lời mời như vậy, hai người vừa rồi ngồi hàng ghế cuối cùng trong phòng học, rất có nhiều khả năng là tình nhân, huống hồ lúc giáo sư phê bình thì sẽ nghĩ ngay tới quan hệ mờ ám của bọn họ, bây giờ hai người mà lại đi ăn cơm cùng nhau, thì khẳng định trong mắt mọi người quả thực hai người có quan hệ gì đó...chí ít cũng là giai đoạn hai người đang bị đối phương thu hút.
Lý Lộ Từ rất hiểu An Tri Thủy đang lo lắng điều gì, mặc dù hiểu nhưng không có nghĩa không thất vọng chút nào.
Lý Lộ Từ một mình đi ăn cơm, ngoài nhà ăn của trường đại học, đại học quốc gia có năm căn tin, còn có một phòng ăn Tây với quy mô không nhỏ với cửa hàng sushi, nhà hàng, dẫu sao thì một trường đại học danh tiếng như vậy, số lượng lưu học sinh và giáo viên nước ngoài trong trường cũng khá đông.
Lý Lộ Từ đi ăn cơm trộn Hàn Quốc, thật khó ăn, đồ ăn Hàn Quốc quả nhiên là chua, quá chua. Nhìn sang các bạn lưu học sinh Hàn Quốc ngồi bàn bên cạnh, trên bàn bày khoảng hơn mười đĩa đồ ăn chua, Lý Lộ Từ không có một chút cảm giác muốn ăn uống, rút di động ra thì thấy tin nhắn của An Tri Thủy gửi tới:
- Rất xin lỗi.
Lớp trưởng này thật là....Lý Lộ Từ tâm trạng rất tốt, đã lưu số điện thoại của cô, thêm tên cô vào trong danh bạ.
Lý Lộ Từ đi gặp mấy người Mã Đức Lý, lần này tâm trạng của mấy người này cũng không tồi, chỉ là hiện tại Lý Lộ Từ không có thời gian để nhận lời họ tham gia trận đấu CF vào chủ nhật, bởi vì trận đấu và diễn xuất lại trong cùng một ngày, hơn nữa, Lý Lộ Từ lại cảm thấy không thể nắm chắc giải thưởng tệ, nhưng diễn xuất thì chắc chắn có tiền.
Mã Đức Lý cũng không ép hắn, chỉ nhận lời làm hậu vệ dự bị, nếu kịp thời gian thì sẽ chạy tới thi đấu.
Thứ bảy, Lý Lộ Từ dậy từ sớm, An Nam Tú chờ hắn mở cửa, lèo nhèo một vài câu rồi mới đi đánh răng rửa mặt.
- Hôm nay nhất định phải thể hiện tốt.
Lý Lộ Từ dặn dò An Nam Tú, hắn nói thêm:
- Thực ra thì diện mạo diễn xuất như vậy là được, về cơ bản diễn xuất COSPLAY như vậy là đều là cho cô căn cứ vào khả năng của mình để chọn vai diễn xuất, điều này đối với cô không phải chuyện thuận lợi sao?
Cái miệng nhỏ của An Nam Tú đang hút sữa đậu nành, mọi vấn đề cô đều lười trả lời, có nhất thiết phải hỏi? Công chúa điện hạ sẽ không mắc lỗi.
- Quan trọng nhất là, nếu như không có ai tới thì cứ để tôi giải quyết, thân phận cô cao quý như vậy, không cần phải nhúng tay vào.
Lý Lộ Từ chỉ sợ cô đột nhiên nhìn thấy ai không vừa mắt liền tặng cho người ta một tia sét, hợp tác với cô thật là chuyện khiến người ta hết hồn.
An Nam Tú vẫn không nói gì.
- Tủ lạnh, chúng ta có thể đổi được tủ lạnh hay không thì phải xem hôm nay , biết không?
An Nam Tú miễn cưỡng gật đầu, nể mặt tủ lạnh, nể mặt que kem.
Kế hoạch tổ chức hoạt động lần này chính là do tập đoàn đứng thứ ba của ngành công nghiệp game trong nước Khuyết Điểm Mỹ, Lý Lộ Từ dẫn An Nam Tú lần đầu tiên rời xa nội thành, đi vào khu buôn bán CBD cao tầng mọc san sát.
An Nam Tú dọc đường đi không hề để ý xung quanh, đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, mắt híp lại nhìn tòa nhà cao chọc trời.
Địa điểm phỏng vấn là ở tầng công ty Hoa Đông của tập đoàn Khuyết Điểm Mỹ, tại phòng kế hoạch thị trường, khi Lý Lộ Từ và An Nam Tú tới đây đã có không ít người xếp hàng phỏng vấn.
An Nam Tú nhìn tình hình trước mắt nhíu mày lại, ngược lại Lý Lộ Từ lại rất hưng phấn, không hổ là thiết kế của công ty game online, hắn đã nhìn thấy mấy COSER nổi tiếng, những người này thường có những tác phẩm nổi tiếng ở trên trang web , và cũng là khách quen của E và ChinaJoy.
(COSER: những người chuyên Cosplay)
(ChinaJoy: Triển lãm và hội thảo giải trí số Trung Quốc.
: web site của Trung Quốc, .com)
Vẫn còn mấy tập đoàn COSER tiếng tăm lừng lẫy trên luận đàn chuyên nghiệp COSPLAY, những người này mới là người diễn chính còn những người khác thì cùng vai trò giống Lý Lộ Từ. Một đám người đứng chỗ đó đóng vai quái thú, lolita, đại thúc, miêu nữ, nữ tì, cơ giáp đều có, một cảnh tượng ma quỷ múa loạn.
Ngoại trừ Lý Lộ Từ và An Nam Tú là tay không, những người khác đều mang theo dụng cụ, đều đang hóa trang đợi phỏng vấn, phòng thay đồ chật kín người, rất đông người ra vào trên sân khấu, Lý Lộ Từ nhìn thấy một cô gái chân dài kéo váy rồi mặc một cái quần màu xanh đen lông xù, sau đó cởi váy ra, tiếc là không có ánh đèn.
Gây chú ý nhất là hai cô gái xinh đẹp vòng cỡ E, các cô ấy đóng làm nữ thần quang âm, khe vực sâu hun hút đủ khiến cho mọi người phải thét chói tai, bây giờ tất cả diễn xuất đều là hiệu ứng bằng mắt, chẳng sợ diễn xuất của các cô ấy không được chuyên nghiệp, mà chỉ cần có đôi chân dài tất đen liền trở nên thu hút.
Lý Lộ Từ đến bàn tiếp khách hỏi, tìm trợ lý Lưu, một cô gái tiếp đón giơ tay chỉ vào người duy trì trật tự.
- Xin chào trợ lý Lưu. Tôi là Lý Lộ Từ, lúc trước tôi có gọi điện cho anh.
Lý Lộ Từ nói.
Trợ lý Lưu cau mày ngẫm nghĩ một lúc, rồi như nghĩ ra điều gì, mỉm cười:
- Là bạn Lý sao, đi theo tôi, đây là bạn của cậu hả?
An Nam Tú không để ý tới anh ta, cô đang xem nữ thần quang âm cup E đang không ngừng đổi tư thế.
Trợ lý Lưu dẫn Lý Lộ Từ và An Tri Thủy tới khu trống phía trước, chỉ vào phòng hóa trang nói:
- Các bạn vào đây chuẩn bị một chút....
Trợ lý Lưu phát hiện ra Lý Lộ Từ và An Tri Thủy không có mang cái gì theo, tự mình suy đoán, nói tiếp:
- Tôi đi báo cho tổng giám đốc tới phỏng vấn.
- Chúng tôi không cần xếp hàng sao?
Lý Lộ Từ kỳ lạ hỏi.
- Không cần.
Trợ lý Lưu khoát khoát tay, coi thường Lý Lộ Từ, sắp xếp hả? Nhưng đương nhiên anh ta không thể hiện ra, rồi đi ra ngoài, vào văn phòng tổng giám đốc Cung.
Giám đốc Cung đang cầm điện thoại, lịch sự nghe máy, sau một lúc nghe điện thoại, vội hỏi:
- Người đến không? Chào hỏi mấy lần rồi?
- Họ đến rồi, đang chuẩn bị rồi.
Giám đốc Cung yên tâm:
- Cậu thấy thế nào?
- Không biết được, họ không mang cái gì, đi tới tay không.
- Ai, không có cách nào a, quan hệ như vậy mà không giúp thì không được, cậu xem nên đưa cho họ bao nhiêu tiền?
- Năm nghìn?
Trợ lý Lưu dò hỏi, giá như này là rất cao rồi, không kém là bao so với mấy COSER cao nhất, ngay cả nữ thần quang âm cũng mới chỉ có nghìn, hai cô ấy hôm qua còn đi hát karaoke cùng trợ lý Lưu, quan hệ cũng không tồi, có thể sẽ tiến thêm một bước nữa.
- Năm nghìn? Vừa rồi tôi cũng định nói vậy, nhưng mọi người lại nói, Lý Lộ Từ là người rất chuyên nghiệp, tuy rằng không có danh tiếng nhưng chắc chắn có thể làm rất tốt, bảo tôi không thể hạn hẹp, chú ý bồi dưỡng....
Giám đốc Cung thở dài.
- Ý tưởng này chẳng những là phải trả thù lao cao, còn phải thường xuyên mời họ tới? Chúng ta cũng không phải có nhiều hoạt động để làm như vậy.
Nhìn giám đốc Cung có vẻ lo lắng, anh chẳng qua chỉ phải dặn dò cấp dưới, nhưng mọi chuyện đều là anh giải quyết, hoạt động rất nhiều, chuyện của anh ta cũng rất nhiều, cơ hội cũng nhiều....ví như nữ thần quang âm.
- Mười nghìn đi.
Giám đốc Cung quyết định:
- Tôi xem bọn họ biểu diễn, chỉ cần đưa cho cái mặt quỷ rồi sẽ cân nhắc.
Trợ lý Lưu chạy đi gọi người.
Đi vào phòng hóa trang, trợ lý Lưu trợn tròn mắt:
- Vừa rồi các cậu không mang gì sao?
Lý Lộ Từ và An Nam Tú đã mặc chỉnh tề, Lý Lộ Từ đang mặc bộ thánh giáp đầu trâu bằng đồng, An Nam Tú là thần bào Thần thuật sư Đại hiền triết .
- Có người đưa tới đây.
Lý Lộ Từ giải thích như vậy.
- Mời bên này.
Nhìn thấy bộ áo giáp và thần bào tuyệt đẹp ấy, trợ lý Lưu đảo mắt, làm sao lại cảm thấy cái vòng trên cổ cô bé kia lại không phải là giả?
Tầm nhìn của giám đốc Cung cao xa hơn trợ lý Lưu, dẫu sao mấy hôm trước anh ta mới đưa bà xã đi dạo một vòng bên ngoài, chọn một chiếc nhẫn kim cương một ca-ra, các loại đá quý trong cửa hàng châu báu này đã vét sạch túi tiền của anh ta, cũng khiến kiến thức của anh ta mở rộng hơn một chút.
- Cái vòng này....
Giám đốc Cung nhìn vài lần, thấy ánh mắt của cô bé kia không tốt, lạnh như băng, vội vàng dời ánh mắt, nói:
- Hai người vô cùng chuyên nghiệp, trang phục và đạo cụ đều là loại tinh phẩm, thậm chí vượt quá cả những người chuyên môn chụp áp phích quảng cáo trò chơi mới của chúng tôi.
- Cảm ơn, ý của anh là chúng tôi đã qua được vòng phỏng vấn?
Lý Lộ Từ vui mừng quá đỗi, mặc dù biết đây là chuyện tất nhiên.
- Điều đó là đương nhiên.
Giám đốc Cung thầm nghĩ, dùng cách khoa trương như vậy sao? Người đó đã giới thiệu, tôi có mấy lá gan mà không cho cậu thông qua phỏng vấn.
An Nam Tú quay đầu bước đi.
Lý Lộ Từ vội vàng kéo cô, vẫn chưa hỏi rõ ràng là bao nhiêu tiền.
Giám đốc Cung mừng thầm trong lòng, cô bé này ngạo mạn như vậy xem ra gia cảnh không phải nhà bình thường, lại tự mình ra ngoài kiếm tiền, nhìn những đạo cụ và đồ trang sức này người bình thường chơi COSPLAY làm sao có thể có được? Giám đốc Cung hiểu rõ tình hình này, bọn họ gần đây đã chế tác ra vài bộ trang phục ma pháp sư của chiến sĩ và cung tiễn đưa cho một vài minh tinh, tổng giá trị là hơn vạn, trình độ tinh xảo về trang phục của hai người này có thể là vượt xa, huống chi những trang sức này lại không giống như là đồ giả, chơi COSPLAY tới trình độ này, ngay cả nữ trang cũng dùng những loại đá quý thật thì sao có thể là người bình thường được?
Ngẫm lại cũng phải, nếu thật sự là người có gia cảnh bình thường, liệu có đáng cho người ta gọi điện tới hay không? Tất nhiên đây là người ở tầng lớp cao hơn, lại là bằng hữu cực kỳ quen biết nữa.
- Một trăm nghìn......tiền diễn xuất tính một trăm nghìn thấy thế nào?
Giám đốc Cung cẩn thận hỏi.