Chương
Khương Bích Kiều xấu hổ giận dữ nói: “Hôm nay lúc Tôn Chí Bình ra ngoài, tôi thấy ánh mắt của anh ta không đúng lắm.”
“Sao chứ, việc ngày hôm nay anh ta không tin tưởng cô à?”
“Tôn mập là ai, anh ta hiểu rõ hơn tôi!”
“Vậy anh ta có ý gì?”
“Anh ta muốn tôi ở bên cạnh Tôn mập!”
“Cô chắc chứ?”
Triệu Nam Thiên nghĩ lại liền cảm thấy buồn nôn, chủ động đưa vợ của mình cho người khác để hoàn thành chuyện tốt, thật sự có loại người biến thái như vậy sao?
“Anh cho rằng tôi sẽ lấy chính bản thân mình vu oan cho anh ta sao? Tôi cho anh biết, trước kia anh ta cũng từng đề cập đến chuyện này, nhưng đối tượng không phải Tôn mập, lúc ấy tôi liều chết không theo, anh ta liền không ép tôi nữa.”
Triệu Nam Thiên nghe hiểu, trước kia Khương Bích Kiều có lý do để từ chối, bây giờ có một cái cớ như thế, chỉ sợ Tôn Chí Bình sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô ta!
Giọng điệu của Khương Bích Kiều quyết đoán: “Tôi có thể nhẫn nhịn Tôn Chí Bình, nhưng nếu như anh ta dám để Tôn mập đến làm tôi buồn nôn, tôi sẽ cá chết lưới rách với anh ta!”
Triệu Nam Thiên cảm thán, người phụ nữ này thật đúng là cứng cỏi, đến loại oan ức này còn có thể chịu đựng.
Nếu như hôm nay không phải Tôn Chí Bình để lộ ra mánh khóe, chỉ sợ cô ta cũng sẽ không bất hoà với Tôn Chí Bình.
Phụ nữ, quả nhiên không thể đắc tội!
Triệu Nam Thiên cũng thẳng thắn nói: “Nguyên nhân chuyện này bắt nguồn từ tôi, cô có ý định gì không? Có thể giúp đỡ, tôi tuyệt đối sẽ không từ chối.”
“Tôi theo Tôn Chí Bình nhiều năm như vậy, cũng để ý ít nhiều, muốn tìm vài thứ trên tay anh ta để tống vào tù thì có vẻ hơi khó, nhưng muốn tìm vài vật xử lý anh ta thì lại cực kỳ đơn giản.”
Triệu Nam Thiên nghe hiểu: “Ý của cô là, sau đó để tôi giúp cô đề phòng Tôn Chí Bình trả thù?”
“Không sai, hiện tại Tôn Chí Bình là ai anh cũng biết, tôi lật đổ anh ta, chắc chắn anh ta sẽ không từ bỏ ý đồ với tôi đâu!”
Triệu Nam Thiên không thích nói nhảm, dứt khoát hỏi vào điểm nghi hoặc cuối cùng: “Đạo lý như vậy là sao, cô không sợ tôi qua cầu rút ván à?”
Đối phó với Tôn Chí Bình, một mình Khương Bích Kiều là có thể giải quyết, thậm chí từ đầu đến cuối anh còn chẳng cần nhúng tay.
Nhưng nếu như anh không thừa nhận những việc sau, buông tay mặc kệ, đến lúc đó Khương Bích Kiều nên làm cái gì?
Đối với người chồng đầu ấp tay gối Tôn Chí Bình nhiều năm, cô ta còn giữ lại chuẩn bị ở phía sau.
Nhưng đối với người ngoài như anh, tại sao Khương Bích Kiều lại tin tưởng mà không nghi ngờ gì?
Khương Bích Kiều gật gật đầu: “Anh đúng là người thông minh.”
Nói xong, cô ta móc điện thoại ra.
Triệu Nam Thiên nhìn thoáng qua, trên màn hình điện thoại phát một đoạn video, trong video có một nam một nữ, người phụ nữ đương nhiên là Khương Bích Kiều không thể nghi ngờ.
Chỉ là người đàn ông kia…