Chương 361 Nhưng cô ta không hề tức giận. Vì dù sao đi nữa, mục đích của cô ta đã đạt được là được rồi. Cuối cùng cô ta cũng làm xong bữa sáng, động tác ưu nhã bưng ra. “Vậy theo dì, khi nào chúng ta có thể trở về? Sách của con cũng đã viết xong, mẫu sách đều lấy được, hiện tại trở về hoàn toàn không thành vấn đề.” Cô ta rất vui đưa ra cuốn sách mẫu mà cô ta vừa nhận được ngày hôm qua. Cố Thanh Liên đặt chiếc kéo cắt hoa trong tay xuống, dì ta quay đầu liếc Cố Hạ một cái rồi đi tới. “Con gấp cái gì? Hiện tại có cô ta giúp con làm việc, con còn sợ không về được sao? Hiện tại chuyện con cần quan tâm là chuyện khác.” “Chuyện gì?” “Dì nghe nói trợ lý của Hoắc Tư Tước tìm vị bác sĩ năm đó đỡ đẻ cho Ôn Hủ Hủ, tên đó còn lấy một xấp sổ tay năm đó của Ôn Hủ Hủ về cho Hoắc Tư Tước. Con nghĩ kỹ xem, mấy thứ này có ích gì?” “……” Trên đỉnh đầu Cố Hạ “Ong” một tiếng giống như một tiếng sấm nổ, cô ta chết sửng, đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Sổ ghi chép? “Ý dì là sao? Hoắc Tư Tước đang yên đang lành tại sao lại muốn quyển sổ của cô ta?” “Chẳng lẽ…… Chẳng lẽ……” Cố Hạ không dám nghĩ tiếp, đáy lòng cô ta trào dâng một trận hoảng loạn. Quyển sách đang trên tay cô ta cũng không muốn xem liền ném qua một bên. “Tại sao anh ấy lại biết chuyện này? Tại sao lại đột nhiên muốn xem sổ ghi chép của cô ta? Rốt cuộc anh ấy đã biết những gì rồi?!” “Con hỏi dì, dì biết hỏi ai? Con ăn cắp thành quả của người khác, giờ thì con lại quay ngược lại hỏi dì?” Cố Thanh Liên lên tiếng châm chọc. Cố Thanh Liên đối với đứa cháu gái này cực kỳ chán ghét. Dì ta cảm thấy Cố hạ quá ngu dốt. Dì ta chỉ xem cô ta như quân cờ không hơn không kém trong tay mình. Nhưng Cố Hạ lại bỗng nhiên liền thét lên: “Nói bậy! Những cái đó làm sao có thể là thành quả của cô ta? Bốn năm sau đều là con viết!!” Cố Hạ đã bị kích động mạnh. Cố Thanh Liên tự hỏi liệu cô ta có đem cái bàn này nhấc lên không. “Thật sao? Vậy coi như dì chưa nói gì đi.” Cố Thanh Liên đứng lên, không muốn lại cùng cô ta tranh luận nữa, dì ta bưng một chén trà liền chậm rãi rời đi. Cố Hạ: “……” Không thể chịu nổi, sau hơn mười giây, cuối cùng cô ta đã thực sự lật tung một bàn đầy thức ăn sáng! Tất cả đều do cô ta viết, là tự tay Cố Hạ viết! —— Hoắc Tư Tước đưa Ôn Hủ Hủ và Mặc Bảo cùng nhau trở về vịnh Thiển Thủy. Trên đường trở về, không biết bởi vì Ôn Hủ Hủ bị tra tấn cả ngày nên quá mệt mỏi hay không? Giờ phút này có con trai ở bên cạnh, khiến cho cô trong lúc hoảng loạn lại có cảm giác an toàn.