Chương 56 Ôn Hủ Hủ thấy vậy làm sao còn tâm tư cãi nhau với tên đàn ông này nữa, vội vàng đi tới phía dưới đứa nhỏ: “Dì xin lỗi Dận Dận, đã trễ thế này còn quấy rầy con, con yên tâm, chúng ta sẽ không cãi nhau nữa, con mau trở về ngủ đi, trên người cũng không mặc một cái áo dày một chút lỡ bị cảm lạnh thì phải làm sao, mau về đi.” Lại cằn nhằn, cằn nhằn giống mẹ ruột của cậu bé. Nhưng Hoắc Dận lại không nói gì. Cậu đứng ở trên lầu, khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn ba mình ủ rũ: “Ba, ba có bệnh sao không đi gặp bác sĩ?” “Cái gì?” Hoắc Tư Tước giật mình sửng sốt, đứa con trai này sao lại đột nhiên nổ súng về phía mình. “Nếu như ba không xem trọng sức khỏe của ba, về sau cũng đừng bảo con!” Nói xong một câu lạnh lùng như vậy, cậu bé liếc trừng ba cậu một cái sau đó xoay người rời đi! Ôn Hủ Hủ ngây người! Con trai, sao con có thể tài giỏi như vậy?! Khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Tư Tước ở bên này sắp đen thành đáy nồi, đứa con trai này của hắn không nể mặt hắn, nhìn lại cả nhà họ Hoắc, ngay cả ban giám đốc cũng phải cung kính với hắn. Nhưng mà, thằng nhóc thối này lại hoàn toàn không để hắn vào mắt. Đầu ngón tay hắn bóp kêu răng rắc, đôi mắt nhìn chằm chằm Ôn Hủ Hủ đỏ tươi như muốn ăn tươi nuốt sống cô. “Được được được, anh không xem bệnh thì không xem? Tôi đi, tôi đi ngay bây giờ!” Ôn Hủ Hủ nhìn thấy ánh mắt hung dữ của hắn thì đoán được hắn đang đau đầu cho nên cô không muốn cãi nhau với hắn muốn chuồng khỏi đây càng sớm càng tốt. Nhưng đúng lúc này, hắn lại nói: “Ôn Hủ Hủ, tôi nói cho cô biết là nể tình con trai tôi, tôi mới cho cô chữa trị. Nếu cô làm gì sai sót, tôi cam đoan với cô tôi sẽ khiến cả nhà cậu cô chôn cùng!” Ôn Hủ Hủ: “……” HắnHắn bị bệnh à? Cô nhất định phải chữa cho hắn sao? Còn động một chút là lấy cả nhà cậu cô ra uy hiếp cô? Ôn Hủ Hủ ngừng lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn: “Được, còn nếu như tôi chữa khỏi cho anh cũng phiền anh làm việc tích đức, đừng có hở tí là đòi chôn cùng, tôi còn muốn để phước cho con tôi có thể sống lâu trăm tuổi!” Hoắc Tư Tước: “……” Thành thật mà nói, hắn không thể nào ngờ người phụ nữ cam chịu gả cho hắn năm năm trước bây giờ lại có cái miệng lợi hại như vậy! Hai người cuối cùng cũng xem như đạt tới thỏa thuận tạm thời. Có thể là bởi vì không tin cô, hoặc là chưa từng tiếp xúc với Trung y nên hắn khá nghi ngại. Có chút buồn cười chính là, người đàn ông vừa rồi thái độ còn vô cùng ác liệt này sau khi nghe Ôn Hủ Hủ phân phó thì liền nằm trên sô pha, cô tự nhiên thấy được một tia căng thẳng trên mặt hắn. Hắn là đang sợ hãi sao? Ôn Hủ Hủ kéo một cái ghế tới, ngồi ở sau đỉnh đầu hắn, nửa đùa nửa châm chọc: “Hoắc tổng, anh không cần khẩn trương như vậy, một cây kim châm nho nhỏ của tôi, không chọc thủng được đầu anh đâu.”