Chương 57 Hoắc Tư Tước: “……” Hắn hung hăng trừng mắt nữ nhân đáng chết này một cái. Nhưng đến cuối cùng, hắn vẫn phải nhắm hai mắt lại, toàn thân cũng chậm rãi thả lỏng xuống. Ôn Hủ Hủ thấy vậy, liền từ trong túi xách lấy ra bộ kim châm cô mang đến, bắt đầu điểm vào một số huyệt đạo trên đỉnh đầu hắn sau đó từ từ đưa châm vào. Về bệnh của hắn, thật ra lúc Ôn Hủ Hủ nhìn thấy bệnh án của hắn ở bệnh viện Clear, cô đã biết cách chữa trị. Chứng mất ngủ trong Tây y được gọi là chứng rối loạn giấc ngủ, phương pháp trị liệu là dùng thuốc an thần và tư vấn tâm lý. Mà điều này là một bất lợi lớn đối với người bệnh, khiến cho người bệnh sinh ra tính ỷ lại, một khi ỷ lại nếu không dùng thuốc sẽ ngủ không được. Cho nên lúc ấy sau khi cô nhìn thấy bệnh án này, điều đầu tiên nghĩ đến chính là dùng kim châm phong ấn huyệt vị, chỉ phong bế huyệt vị thì sẽ không có bất kỳ tác dụng phụ nào. Sau đó lại bổ sung thuốc thang, chờ cho dược hiệu chậm rãi thấm vào trong cơ thể,chăm sóc tứ chi xương cốt và tinh thần, tự nhiên hắn sẽ khôi phục bình thường. “Ưm…” Mới châm một mũi kim, Ôn Hủ Hủ đã nghe thấy tiếng hắn khịt mũi. Cô lập tức nhìn về phía anh: “Sao vậy? Có cảm thấy trong lỗ tai hơi nhói đau không? Trong chốc lát mắt cũng sẽ mờ đi?” Hoắc Tư Tước nắm chặt hai hai tay… Ôn Hủ Hủ thấy hắn không trả lời, liền tiếp tục cầm lấy cây kim châm thứ hai: “Anh thả lỏng, đây là hiện tượng bình thường, đợi châm này xuống, anh sẽ cảm thấy thoải mái hơn.” Bỏ qua mọi ân oán cá nhân, thì cô đủ tư cách là một bác sĩ. Thế là dưới sự châm cứu của cô, hắn cảm giác được một cơn đau ập đến giống như có một thứ gì đó đè nặng trong đầu hắn, khiến hắn cảm thấy hai mí mắt nhíu chặt lại. Người phụ nữ này, thật đúng là có vài phần bản lĩnh! Trước khi Hoắc Tư Tước mất đi ý thức, đây là những gì hiện lên trong đầu hắn. Sau đó, cùng với sự mệt mỏi sâu sắc đó, cuối cùng hắn cũng hoàn toàn chìm vào giấc ngủ, cũng quá lâu rồi hắn không thể ngủ ngon như thế. “Cuối cùng cũng đã ngủ……” Ôn Hủ Hủ nhìn thấy hắn ngủ, cũng thở phào nhẹ nhõm. Lần đầu châm cứu kỳ thật rất khó, bệnh hắn quá nặng, mấy huyệt bị tắc. Chỉ có duy nhất một huyệt có thể khiến hắn ngủ được, cũng may cuối cùng cô có thể tìm được. Ôn Hủ Hủ rút kim châm, định nghỉ ngơi một chút. Nhưng không ngờ cô vừa rút kim ra, chợt hắn đang ngủ say lại nghiêng đầu. Theo bản năng của bác sĩ, cô liền đưa tay đỡ lấy. Vừa vặn, đầu của hắn rơi vào trong lòng bàn tay của cô. Ôn Hủ Hủ: “……” Cơ hồ là một giây, từ trong lòng bàn tay truyền đến nhiệt độ cơ thể, làm cho cô giống như là bị cái gì chích thoáng một phát, lập tức cô liền giống như bị điện giật, lập tức rút lại, mặt tái nhợt vì hoảng sợ.