Vô Tự Thiên Thư

chương 248: tiên đạo luận kiếm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Điền Tử Câm cười nói: " Ta không vất vả, chính thức vất vả chính là Bạch cô nương, sáu phái căn bản không giao dịch cùng Linh Sơn phái, mỗi lần đều là nàng đi tìm Lam chưởng môn, lại do Lam chưởng môn ra mặt, mới có thể giúp chúng ta hoàn thành giao dịch, đổi lại dược tài chữa thương."Tiểu Khai càng cảm thấy hổ thẹn, thấp giọng nói: " Thải Vũ Thiên Cầm ở sau núi…sáu phái cũng không cần sao?"Điền Tử Câm thở dài: " Chưởng môn, bọn họ không phải không cần, mà là không cần như trước kia, hôm nay tu chân giới linh khí dư thừa, mặc dù không có gì phụ trợ, chỉ cần chăm chỉ, thiên phú đủ cao, cũng đủ tu luyện phi thăng."Hắn dừng một chút, bỗng nhiên nói: " Chưởng môn còn nhớ Nga Mi Tuyết Phong trước kia không?"Tiểu Khai nhất thời sửng sốt: " Di, sau hắn không phải bái làm môn hạ Thiên Lộc sao, đã đi đâu rồi?"Điền Tử Câm cười khổ nói: " Dĩ nhiên đã phi thăng rồi, Tuyết Phong thiên phú cực cao, tu luyện lại chăm chỉ, từ sau khi linh khí tu chân giới dư thừa, chỉ cần hai tháng thời gian, đã phi thăng đi tiên giới."Tiểu Khai có chút buồn vô cớ, nhịn không được lại nghĩ tới Hoàng Bội có ân oán với Tuyết Phong, cô gái luôn tràn ngập chán ghét đối với mình, đã sớm phi thăng tiên giới, lại không biết bây giờ đã thế nào rồi.Hắn suy nghĩ sau nửa ngày, bỗng nhiên vỗ tay một cái: " Thôi, ta với ngươi cùng đi tham gia tiên đạo luận kiếm đại hội."Điền Tử Câm nhanh chóng lắc đầu: " Chưởng môn, ngươi đi làm gì, đó không phải là địa phương gì hay ho chơi đùa đâu."Tiểu Khai cười nói: " Đúng là bởi vì chơi không vui, ta mới mau chân đến xem, ngươi vì Linh Sơn phái, ở nơi đó, rốt cuộc bị bao nhiêu ủy khuất."Điền Tử Câm vẫn lắc đầu: " Ta cũng không trực tiếp đi, dù đi cũng không ai thèm lý tới ta. Ta muốn đi tìm Lam chưởng môn giúp ta đi làm giao dịch."Tiểu Khai cũng không buông tha: " Vậy rất tốt a, ta lần này trở về, đang muốn đi Lưu Vân Thủy Tạ để đa tạ."Điền Tử Câm không thể từ chối, chỉ có thể gật đầu đáp ứng. Tiểu Khai vừa đi, bốn vị chân nhân cũng đòi đi theo, Ngọc Hồ và Ảnh lại đối với mười tám động tông bầy yêu quái này thập phần có hứng thú, ngược lại xin ở lại, vì vậy một hàng sáu người đi tới Lưu Vân Thủy Tạ.Lưu Vân Thủy Tạ vẫn như trước, sau khi hầu tử niết bàn, tu chân giới linh khí dư thừa, đám người tu chân so với trước kia khắc khổ hơn, Tiểu Khai lần trước đến thì đình thai lầu các nơi nơi đầy tiếng cười vui vẻ của nữ hài tử, lần này lại không một tiếng động, hắn vận khởi thần niệm tìm tòi, nhìn thấy họ đang ngồi luyện công, chăm chỉ tu luyện.Điền Tử Câm xem ra cũng là khách thường xuyên của Lưu Vân Thủy Tạ, một đường tiến đến cũng không ai hỏi nhiều, đi tới trước lầu các thủy tạ, nữ đệ tử giữ cửa đã nhìn thấy Tiểu Khai, trong đôi mắt đẹp sáng bừng lên, có chút không xác định nói: " Ngươi…là Thiên Tuyển môn chủ?"Tiểu Khai cười nói: " Đúng vậy, ta đã trở lại."Vẻ mặt nữ đệ tử kia vừa kinh ngạc vừa vui mừng, vui vẻ nói: " Đây thật là chuyện vui mừng lớn lao, ta cũng không cần bẩm cáo, trực tiếp mang các ngươi đi gặp chưởng môn thôi."Lam Điền Ngọc đối đãi với mấy nữ đệ tử này rất tốt, mấy nữ đệ tử này cũng không sợ nàng, mỗi người đều xem nàng như thầy như mẹ, tỷ như vị nữ đệ tử trước mắt này, hành vi tự tiện làm chủ, nếu đặt ở Nga Mi hay Thục Sơn, có lẽ phải bị cho rằng " không tuân dạy bảo, mắt không trưởng bối" tội danh mà phải bế quan sám hối, nhưng nàng lại vui vẻ đi đằng trước, cả một chút lòng gánh nặng đều không có.Lam Điền Ngọc nhìn thấy Tiểu Khai, quả nhiên cả kinh trợn mắt há hốc mồm, túc túc qua vài phút mới nhận ra sự thật, vẻ mặt thập phần vui mừng, gật đầu nói: " Ngươi trở về là tốt rồi, mấy ngày nay…Cuộc sống của Linh Sơn thật là khổ sở."Nàng nhìn Điền Tử Câm, lại thở dài: " Vất vả nhất chính là Điền tông chủ, vốn là một người tâm cao khí ngạo như vậy, nhưng lại nhiều lần tại luận kiếm chi hội bị người nhục nhã, nếu đổi là ta, có lẽ đã sớm kiềm chế không được, rút kiếm giao đấu rồi."Điền Tử Câm mỉm cười, cũng không biện bác.Lời này thật ra là Lam Điền Ngọc nói cho Tiểu Khai nghe, nàng lại nói tiếp: " Điền tông chủ cho tới bây giờ không cho người khác thay thế hắn đi tới tiên đạo luận kiếm chi hội, bởi vì hắn rất rõ ràng, bất cứ người nào trên núi Linh Sơn, đều không thể giống như hắn khống chế tâm tình, nếu chính thức trở mặt với sáu phái, có lẽ cuộc sống của Linh Sơn càng khó qua. Một phen dụng tâm lương khổ này của hắn…Ai, đại đồ nhi Bạch Lộ của ta, thật sự là không có nhìn lầm người a!"Lời này đúng là đánh giá cực cao với Điền Tử Câm, trên mặt Điền Tử Câm nhịn không được có điểm đỏ lên, nhưng lại càng không dám nói chuyện. Lam Điền Ngọc nhìn thấy, cười nói: " Nhưng bây giờ Thiên Tuyển môn chủ đã trở về, với thần thông của môn chủ, có lẽ không cần phải chịu thêm tức giận tại tiên đạo luận kiếm đại hội nữa, ngươi coi như đã thoát ly biển khổ a."Tiểu Khai lại lắc đầu: " Lam chưởng môn, lần này ta tới, đúng là muốn cùng các ngươi đi thưởng thức một chút về tiên đạo luận kiếm chi hội đó."Lam Điền Ngọc hơi kinh hãi, nhịn không được nhìn kỹ vẻ mặt Tiểu Khai, thấp giọng nói: " Ngươi…không phải muốn đi tìm bọn họ tính sổ đó chứ?"Tiểu Khai hừ nói: " Ta chỉ là muốn nhìn một chút, đến tột cùng là người nào muốn khi dễ Linh Sơn chúng ta."Lam Điền Ngọc liên tục lắc đầu: " Môn chủ, sáu phái làm ra mặc dù có chút ít quá phận, nhưng cũng do ngươi trước kia khi dễ chúng ta quá thảm, tỷ như Thục Sơn phái, bị ngươi tiêu hủy Hãm Không Đảo, đánh sụp Thục Sơn đại điện, cả chiêu bài cũng đánh xuống luôn, duy nhất có được một đệ tử có hy vọng phi thăng như Trường Sinh, lại bị ngươi đánh thành phế nhân, lại nói tiếp, Lục Mi tiên sinh mặc dù làm quá đáng đối với các ngươi, ngươi cũng không còn gì để nói được. Dù sao tranh đấu nghĩa khí, Điền Ngọc vạn vạn không muốn bị dính vào, các ngươi hãy tự mình đi đi."Tiểu Khai ngạc nhiên nói: " Lam chưởng môn, ngươi không đi sao được chứ."Lam Điền Ngọc kiên quyết nói: " Lưu Vân Thủy Tạ cũng là một trong sáu phái, loại chuyện tình này, Điền Ngọc không dám làm."Tiểu Khai và Điền Tử Câm nhìn nhau, nhất thời có điểm ngây ra.Bốn vị chân nhân vốn đứng phía sau chẳng ừ chẳng hử, giờ phút này Bế Quan chân nhân bỗng nhiên tiến lên một bước nói: " Lời của chưởng môn sai rồi."Thanh âm hắn leng keng, vang rền: " Trong tam giới thiên lý chiêu chiêu, thiên hạ mọi sự đều có nhân quả, rõ ràng là do sáu phái ý đồ tru giết Trì Tiểu Trúc trước, mới có việc Nghiêm Tiểu Khai hủy Thục Sơn đại điện phía sau, lại nói tiếp, đây là một tạo một phá, thiên ý nhất định, Lục Mi thuần túy là tự tìm phiền toái, làm sao lại nói đến chuyện khi dễ? Lam chưởng môn vì công lý trong thiên hạ mà đi, làm sao có thể nói là oan uổng rước địch?"Lực chú ý của Lam Điền Ngọc lúc đầu vẫn đặt trên người Tiểu Khai và Điền Tử Câm, ánh mắt đảo qua bốn vị chân nhân, phát hiện trang phục đạo gia, trong lòng chỉ nghĩ đây là Linh Sơn đệ tử, cho nên cũng chưa từng nhìn kỹ, giờ phút này lời của Bế Quan chân nhân vừa nói ra, nàng mới nhịn không được nhìn Bế Quan chân nhân liếc mắt, vừa nhìn thấy, nhất thời lắp bắp kinh hãi, nguyên lai với tầm mắt của nàng, thế nhưng nhìn không thấu sâu cạn của đạo nhân trung niên ngay trước mắt, nàng nhịn không được có chút lộ ra tiên linh khí, muốn thử một chút, nhưng chút tiên linh khí này vừa lộ ra bên ngoài thân, đã phảng phất như gặp phải hải dương biển rộng, nhất thời vô thanh vô tức biến mất.Lam Điền Ngọc lúc này mới trịnh trọng đứng lên, hướng Bế Quan chân nhân cung kính gật đầu nói: " Xin hỏi là vị cao nhân nào trong sáu phái?"Bế Quan chân nhân cười nói: " Bần đạo bắt đầu từ trong môn phái có đại điện bị Nghiêm Tiểu Khai phá sụp mà tới."Đại điện bị đánh sụp, đương nhiên là Thục Sơn. Trong lòng Lam Điền Ngọc càng kinh nghi, trong lòng thầm nghĩ, chỉ cảm thấy thực lực người này quả thật sâu không lường được, còn hơn Thục Sơn Lục Mi không biết cao hơn bao nhiêu, nàng cân nhắc hồi lâu, mới có chút ít xác định nói: " Thục Sơn lục tự bối, là vị đạo hữu nào?"Bế Quan chân nhân lắc đầu nói: " Ta là Xích tự bối."Lam Điền Ngọc càng kinh ngạc, trong lòng yên lặng hồi tưởng, đạo hào của Thục Sơn truyền xuống hơn triệu năm, về bối phận cũng là vạn tự, vô cùng lâu viễn thì Lam Điền Ngọc tự nhiên không nhớ rõ, nhưng trước sau mấy vạn năm này hơn mười bối phận thì nàng nhớ mang máng, nàng vươn đầu ngón tay trắng nõn tính toán, hốt nhiên lắp bắp kinh hãi, kinh hô: " Chính là Xích của Xích Vô Lưu Kim?"Bế Quan chân nhân cười nói: " Đồ nhi Vô Danh Tử kia của ta là Vô tự bối, cho nên mặt sau có phải là Lưu tự bối hay không, ta cũng không nhớ rõ nữa."Vô Danh Tử là ai? Đó là Thục Sơn Vô Danh Phong bị nhốt ngàn năm, thủ hộ Ỷ Thiên phong ấn truyền kỳ nhân vật, cũng là cao nhân giúp Trường Sinh thu phục Thiên Hỏa Huyền Băng, hôm nay đã sớm phi thăng tiên giới, Lam Điền Ngọc đương nhiên biết cái tên này.Nàng hít sâu một hơi, trong đôi mắt đẹp tràn đầy khiếp sợ, tỉ mỉ nhìn Bế Quan chân nhân hồi lâu, mới áp thấp thanh âm nói: " Ngài lão nhân gia…là từ trên trời xuống sao?"Bế Quan chân nhân nhất thời cười ha ha: " Ngươi không cần khách khí như vậy, bần đạo tạm thời còn không muốn phi thăng đâu, nga, được rồi, Ngưng Hương bảo châu ngươi còn nhớ rõ không?"Lam Điền Ngọc gật đầu nói: " Đương nhiên nhớ rõ, đó là pháp bảo của tam đệ tử Khinh Hồng của ta."" Ân, vậy được rồi." Bế Quan chân nhân gật gật đầu, dù bận vẫn ung dung nói: " Đó là một ngàn năm trước ta luyện ra, bỏ vào trong Trầm Hương Hạp đưa tặng cho một vị cô nương trong Lưu Vân Thủy Tạ."Lúc này Lam Điền Ngọc mới thực bị chấn động, mở to hai mắt nhìn, rốt cuộc nói không ra lời.Bế Quan chân nhân lại nói: " Lục Mi tiểu tử kia, phạm vào nhiều chuyện mất mặt như vậy, Thục Sơn đại điện đều bị hủy trong tay hắn, đợi khi nào bần đạo rảnh rỗi, nhất định phải về Thục Sơn hảo hảo trị hắn một trận."Tu chân giới đúng là như vậy, luận bài bối luôn là rất trọng yếu, đã lão tiền bối lên tiếng, Lam Điền Ngọc cũng mềm nhũn, quyết định đi theo mọi người đến tiên đạo luận kiếm chi hội, nhưng Bế Quan chân nhân tính tình có chút quái dị, mắt thấy đã nói động Lam Điền Ngọc, rồi lại có thể mang theo nàng đi, nhưng lại lắc đầu nói: " Hay là ngươi lưu lại đi, chúng ta tự mình đi là được."Lúc này Tiểu Khai mới giới thiệu bốn vị chân nhân với Lam Điền Ngọc, Lam Điền Ngọc càng nghe càng kinh ngạc, trong lòng chấn động từng cơn sóng, nhịn không được giương mắt nhìn Tiểu Khai, trong lòng có chút thở dài: " Hắn trở về lần này, phỏng chừng tình thế của tu chân giới lại biến đổi nữa."Tiên đạo luận kiếm đại hội thập phần vang danh, kỳ thật cũng không phải là đại hội cao tầng thứ tự gì. Từ Thục Sơn Vô Danh Phong xuất ra một nhóm lớn lão tiền bối, tu chân giới rốt cuộc không thiếu công pháp tu luyện cao thâm nữa, những hiện tượng khó khăn trước kia trên cơ bản đã giải quyết, cho nên các loại các dạng công pháp bí tịch, luyện khí tài liệu, thiên tài địa bảo, quỳnh tương ngọc lộ, đều bắt đầu nhiều hơn, cứ như vậy, đám người tu chân đã bắt đầu cần thiết " giao dịch" lẫn nhau.Trước kia là do vật tư thiếu thốn, linh khí yếu ớt, mọi người chỉ có thể quét tuyết trước cửa, hôm nay vật tư đầy đủ, thì dĩ nhiên trao đổi nhiều hơn, chính là từ mục đích này, sáu phái cùng thương lượng, rõ ràng nổi lên một tiên đạo luận kiếm đại hội, vì tiên đạo, tự nhiên là tu tiên phi thăng chi đạo, vì luận kiếm, kỳ thật luận không chỉ là kiếm, pháp khí, tài liệu, công pháp, đều có thể tùy tiện luận.Nói đến, đó đúng là thị trường mua bán của thế tục giới, hội đấu giá, cùng với hội mua bán kết hợp cùng một chỗ.Mọi người một đường bay tới, mục đích cuối cùng là Long Môn Thạch Quật, Tiểu Khai hạ xuống đất, nhìn quanh tứ phía, đại hội này kỳ thật là một khối hòn đá thiên nhiên thật lớn, hòn đá rộng chừng mấy sân bóng đá, người đến tham gia khá nhiều, trên bầu trời thỉnh thoảng còn có hào quang phi kiếm hiện lên.Bên gần bờ sân rộng, mở ra sáu tòa đại sảnh, bên trên phân biệt viết tên của sáu đại phái, hiển nhiên, đây là đặc quyền của sáu đại môn phái tu chân giới.Dưới sáu đại phái, còn lại là một ít tiểu thính đường, cũng chia ra viết tên các phái, Long Môn Thạch Quật, Thiên Sơn, những môn phái nhỏ khác.Lại đi xuống, có thêm một ít những môn phái nhỏ hơn nữa, cái gì là Hồ Ly môn, Song Tu động, Thanh Liên quật, đều là những môn phái cho tới bây giờ Tiểu Khai không có nghe nói qua, Tiểu Khai tò mò hỏi Điền Tử Câm, mới biết được đây chỉ là hơn mười môn phái nhỏ yếu, phần lớn mới toát ra nửa năm nay, xem ra tu chân giới linh khí dư thừa, người tự học ngộ đạo cũng nhiều hơn lên.Ngoại trừ mấy môn phái chính quy bên ngoài, càng nhiều tán binh du dũng, không thể phủ nhận, độc hành hiệp của tu chân giới thật sự là rất nhiều, liếc mắt nhìn thính đường phía trước, phảng phất như bày hàng quán, đã nổi lên vô số quán vị, bên trên còn bày ra vô số thứ đủ mọi màu sắc, phía trước còn có người tu chân đang hô hào lớn tiếng." Ai, đến xem thử Đại Lực Hoàn của chúng ta, so với Nga Mi Tạo Hóa Đan còn tốt hơn, bây giờ chỉ cần mười phương thanh ngọc bình thường thì có thể mua được!"" Đến đến đến, đạo trưởng xem bên này, ngài xem quyển sách này, chậc chậc, chính là Song Tu Bí Thuật chính thức của Lưu Vân Thủy Tạ nga, do ta tìm nhiều khí lực mới có thể lấy ra từ Lưu Vân Thủy Tạ, đây là công pháp bất truyền nga, giá cả, là năm phương Hòa Điền ngọc, thế nào?"" Xem ta đây xem ta đây, xem đây là cái gì, chính phẩm Cửu U Hoàn! Không hề giả dối, nếu như ngài còn không tin, ngài có thể đi tới phái Thanh Thành chỗ bày hàng mà nhìn một cái, là thứ giống như đúc nga, người ta đòi phải là Thiên Hương Phấn và Bồ Đề Tử thì mới đổi được, ngài đoán ta ra giá gì? Nói ra hù chết ngươi! Hai mươi khối thanh ngọc ta sẽ bán!"" Hãy nhìn thử một chút, người ta bán thuốc ta bán nước, nữ hiệp hỏi là nước gì, ta sẽ nói, đây là Côn Lôn cấm địa Dao Trì thủy, uống một ngụm sẽ tư âm tráng dương, uống hai ngụm thoát thai hoán cốt, nếu uống ba bốn ngụm, chậc chậc, muốn phi thăng cũng không phải không có khả năng, thế nào, muốn thử xem hay không, bây giờ giá cả thật ưu đãi đến nhảy lầu, mười phương bạch ngọc mua một bình, chính thức tiên duyên đây!"" Thiết, đây cũng không tính là cái gì, ta nói cho các ngươi, công pháp tu chân giới vạn ngàn, tiên khí vô số, nổi danh nhất, thì còn phải là Vô Tự Thiên Thư của Thiên Tuyển môn chủ, năm đó Nghiêm Tiểu Khai một cây côn tử tung hoành thiên hạ, đánh cho sáu đại phái quỷ khóc sói tru a, sau lại hắn mất tích, các ngươi có biết vì sao hắn mất tích hay không? Ta nói cho ngươi, đó là vì sách của hắn đã đánh mất! Cái gì, ngươi hỏi sách ở đâu sao, hải, vấn đề này ngươi hỏi người khác thì không hay, hỏi ta thì được rồi, các vị cứ xem, thỉnh xem thứ trong tay ta, đương đương đương đương, Vô Tự Thiên Thư thiên hạ vô địch, ai muốn mua, nhanh chóng đi mua a, thứ tốt không tiện nghi nga, hai trăm phương thanh ngọc, hoặc là năm mươi phương bạch ngọc, ngài có thể trở thành đời thứ hai trăm năm mươi mốt Thiên Tuyển môn chủ!"Tiểu Khai trộm hỏi Điền Tử Câm: " Mấy thứ này hữu dụng không?"Vẻ mặt Điền Tử Câm như khóc như cười: " Chưởng môn, nếu có hữu dụng, ta còn phải dùng vẻ đáng thương ba ba mà mỗi lần đến đây chịu nhục hay sao?"Bác Học chân nhân đưa tay một chiêu, nhất thời nhấc bản Lưu Vân Thủy Tạ song tu bí thuật vào trong tay " ba" một tiếng chấn thành mảnh vỡ, nhẹ giọng nói: " Dù sao năm đó ta cùng Lưu Vân Thủy Tạ có chút tình cũ, gặp chuyện mạo danh này, cũng nên quan tâm một chút."Chủ nhân của quầy hàng vừa định ra tra hỏi, ngẩng đầu chợt nhìn thấy cách ăn mặc của bốn vị chân nhân, nhất thời toàn thân xuất mồ hôi lạnh, hướng mọi người vái hai cái, gom hàng trên mặt đất, bỏ chạy thật nhanh. Tiểu Khai nhìn thấy rõ, hắn chạy xa hơn mười thước, tùy tiện tìm một đất trống, liền trải hàng ra, từ trong lòng lấy ra một bộ Lưu Vân Thủy Tạ song tu bí thuật giống y bộ khi nãy bày lên.Bác Học chân nhân cười nói: " Chúng sinh đều trục lợi, tu chân giới tự nhiên cũng không ngoại lệ, quản một lần là tâm ý, nếu quản nhiều lần, thì chẳng còn gì thú vị, không bằng chúng ta trực tiếp đi tới thôi."Tiểu Khai gật đầu nói: " Tốt, vậy đi phái Hoàng Sơn nhìn xem trước."Hoàng Sơn Vân Vụ Tán, chính là một trong những linh dược cao nhất tu chân giới, trước kia người phái khác muốn cầu cũng khó, nhưng hôm nay linh khí dư thừa, Vân Vụ Tán luyện chế cũng phương tiện, Tùng Phong đạo trưởng Luyện Yêu Lô này nửa năm không luyện qua yêu quái, nhưng thật ra luyện được không ít thuốc, đứng trước quầy hàng cũng đầy người, mấy Hoàng Sơn đệ tử ở đây đang bận rộn đến muốn ngất xỉu, Tiểu Khai liếc mắt thấy ở trong đó có một thân ảnh mặc y phục màu xanh biếc, nhất thời trong lòng vừa động, hô lên: " Hiểu Lâm, Hiểu Lâm mau ra đây."Ở nơi đó đúng là Hiểu Lâm, thân là nữ đệ tử duy nhất của Tùng Phong đạo trưởng, địa vị của nàng tương đối cao, tu vi thì hơi kém, Tùng Phong đạo trưởng đã tính toán tận dụng, an bài nàng tham gia tiên đạo luận kiếm đại hội, tiểu nha đầu tự nhiên sẽ không tự mình động thủ, ở trong phòng uống trà, chỉ cần chỉ huy mấy tiểu đồ đệ, đang vô cùng vui vẻ, bỗng nhiên nghe được một thanh âm quen thuộc, trong đầu có chút vừa chuyển, nhất thời " nha" la hoảng lên, xoát một tiếng lẻn ra bên ngoài, kêu lên: " Di, thật là ngươi a, ngươi còn sống sao?"Giờ phút này cố nhân gặp mặt ba phần thân thiết, Tiểu Khai hì hì cười nói: " Chúng ta đến mua đồ, thế nào, muốn bàn chuyện làm ăn chút không?"Đặt ở lúc trước, có lẽ chuyện làm ăn là gì tiểu nha đầu cũng không biết, nhưng hôm nay tiểu nha đầu nghiễm nhiên cũng là ngươi trong thương trường, ánh mắt mọng nước vừa chuyển: " Giao tình là giao tình, sinh ý là sinh ý, trước tiên ta muốn nói cho rõ nga, Hoàng Sơn Vân Vụ Tán luôn luôn cung không đủ cầu, Linh Sơn phái các ngươi muốn mua thuốc, vốn Côn Lôn và Thục Sơn chết sống cũng không bán, Hoàng Sơn chúng ta nguyện ý nguyên giá bán ra đã là nể tình rồi."Tiểu Khai ngượng ngùng cười nói: " Nhưng hôm nay là ta đến đây mà, có thể cấp cho chút mặt mũi hay không?"Tiểu nha đầu lắc đầu lia lịa: " Không đúng không đúng, hoàn toàn không đúng. Ngươi đừng xem ta tuổi nhỏ mà lừa gạt, sư phó đã sớm nói với ta, thế tục giới có câu, thương trường không cha con, tình trường không huynh đệ. Bây giờ chúng ta đang làm buôn bán, một tay giao tiền, một tay giao hàng." Đôi mắt đen nhánh của nàng vừa chuyển, lại ngọt ngào cười rộ lên: " Nhưng thật khó gặp lại ngươi nga, như vậy đi, cho ngươi một ưu tiên, bán cho ngươi trước."Tiểu Khai quay đầu nói: " Điền tông chủ, chúng ta lấy cái gì thanh toán?"Điền Tử Câm đi tới, từ trong lòng ngực móc ra một xấp phù chú dày: " Chưởng môn, đây đều là phù lục do sư phó vẽ cho ta, uy lực rất lớn, đại đa số người tu chân đều sử dụng được, nhất là vài loại phù chú chuyên môn hộ thân, càng phi thường thực dụng."Tiểu Khai nhíu mày nói: " Phía sau núi Bích Thủy Thiềm Thừ, Thải Vũ Tiên Cầm, không thể dùng sao?"Điền Tử Câm lắc đầu nói: " Thứ này rất khó bắt được, cả sư phó còn có chút ít lực bất tòng tâm, chúng ta lại càng không được rồi."Hiểu Lâm đã đợi không kiên nhẫn, nói: " Uy, nhanh đem ra đi a."Điền Tử Câm nhanh chóng đem phù chú trong tay đưa tới, tiểu nha đầu cười hì hì đếm qua một lần, cầm lấy một túi Vân Vụ Tán, nhét vào trong tay Điền Tử Câm: " Quy củ cũ, thành giao!"Điền Tử Câm nhìn nàng gật đầu, đối với nha đầu thiện lương này đã rất có hảo cảm, mọi người đang muốn cáo từ, Hiểu Lâm lại kéo tay Tiểu Khai: " Uy…"" Còn có việc gì sao?" Tiểu Khai ngạc nhiên nói." Ân, tiểu sư đệ nhớ ngươi lắm." Hiểu Lâm áp thấp tiếng nói: " Tối hôm ngươi rớt xuống Dao Trì, tiểu sư đệ còn khóc trộm, kết quả bị ta xem thấy. Nếu ngươi có rảnh, đi thăm hắn đi, nhưng…nhưng sư phó có nói qua, không nên lui tới với người Linh Sơn, miễn cho việc môn phái khác tức giận, cho nên…cho nên ngươi lén đi thăm hắn tốt hơn."Hiểu Lâm nhảy ngược ra sau một bước, nhất thời " cáp" cười: " Lời vừa rồi, đừng nói là ta nói cho ngươi nga."Lúc này Tiểu Khai mới nhớ ở Hoàng Sơn còn có Diêu Viễn, lại nói, chính mình cùng Diêu Viễn còn chưa gặp mặt mấy lần, thậm chí ở Thục Sơn còn đánh một trận, không nghĩ tới vị liệt đồ Hoàng Sơn này thật ra lại là người trọng tình nghĩa, ngày khác có rảnh, đích xác nên đi thăm hắn.Mạt Chược chân nhân nhìn hồi lâu, đột nhiên nói: " Đưa Vân Vụ Tán cho ta nhìn một cái."Điền Tử Câm không dám chậm trễ, nhanh chóng đưa chiếc túi trong tay qua.Mạt Chược chân nhân nhẹ nhàng mở túi, lấy ngón tay khều một ít bột phấn ra, bỏ vào miệng nếm một chút, Hiểu Lâm nhìn thấy, nhịn không được nhắc nhở: " Vân Vụ Tán là linh dược cao nhất tu chân giới, thực quý trọng, thân thể ngươi khỏe mạnh, không được lãng phí linh dược nga."Mạc Chược chân nhân nhìn nàng mỉm cười, cũng không nói chuyện, nhắm mắt lại phảng phất như đang cảm thụ hương vị của Vân Vụ Tán, qua sau hồi lâu mới mở to mắt, lắc đầu nói: " Nha đầu, Vân Vụ Tán này không thuần."Hiểu Lâm nhất thời giận dữ, mày liễu nhướng cao quát: " Phái Hoàng Sơn chúng ta luôn luôn đường đường chính chính quang minh lỗi lạc, Vân Vụ Tán này là do sư phó vất vả luyện ra tới, nửa điểm nước pha cũng không có, như thế nào có thể không thuần!"Mạt Chược chân nhân cũng không tức giận, cười nói: " Đương nhiên không có pha nước, nhưng luyện pháp đã có chút ít không đúng, ta hỏi ngươi, Tùng Phong có phải là đem dược tài toàn bộ bỏ vào trong Luyện Yêu Lô, dùng tiên linh khí thúc giục lô hỏa trực tiếp dung luyện không?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio