Chương
Everest là ngọn núi cao nhất trên thế giới, chỉ những hòn đá trên đó mới đủ tư cách được đưa vào sân nhà họ Đỗ.
Thời gian bà cụ Đỗ mát xa cũng không lâu lắm, chỉ khoảng mười lăm phút. Sau khi mát xa xong, bà ta cũng đi tới vườn hoa. Bên cạnh bà ngoài Eric ra thì còn có một người nữa là trợ lý Mike, gã ta vừa mới tới.
Những người trợ lý này vì để có được sự ưu ái của bà chủ mà đã liều mạng tranh giành.
“Đây là món bánh kếp kiểu Anh do chính tay tôi làm, bên trong có cho hạt hạnh đào mà bà thích ăn nhất, bà nếm thử đi, xem có ngon không?”
Gã ta và Eric, một người thì giỏi mát xa, người còn lại thì có tài nấu nướng, cả hai đều dốc toàn bộ sức lực để nịnh cho bà cụ vui.
Eric lườm gã ta một cái rồi nói: “Ăn nhiều đồ ngọt không tốt cho sức khỏe, giám sát Đỗ bớt ăn mấy thứ này thì tốt hơn.”
Mike giận dữ trợn mắt với anh ta: “Bánh tôi làm là từ sợi thực vật không đường, không những thơm ngon mà còn có rất tốt cho đường tiêu hóa nhé.”
“Vậy để tôi ăn thử trước.” Eric cầm một miếng bánh lên rồi bỏ vào miệng, ăn xong thì lắc đầu: “Cứng quá đi mất, bánh này bị nướng quá lửa rồi.”
Mike hừ một tiếng, giọng nói có chút khó chịu: “Sao có thể chứ, nhiệt độ vừa đủ, màu sắc vàng óng đẹp mắt, bánh vừa giòn vừa thơm. Tôi thấy anh nếu như không phải là đang bới móc vạch lá tìm sâu thì chính là răng lợi không ra gì, tốt nhất nên đi khám răng đi.”
Trên mặt Eric dường như hiện ra ba vạch đen xì: “Đang ngày tết đấy nhé, anh muốn cãi nhau với tôi có đúng không?”
Bà cụ Đỗ đút cho mỗi người một quả anh đào vào miệng rồi nói: “Thôi được rồi, hai người các anh ấy, cứ hễ gặp mặt là lại cãi nhau. Nếu như còn tiếp tục như thế này, lần sau tôi sẽ không cho các anh tới nữa.”
Nghe bà cụ nói vậy, hai người đưa mắt nhìn nhau rồi vội vàng đổi giọng.
“Hai bọn tôi chỉ là đang đùa với nhau thôi.”
“Phải đấy, hai chúng tôi là anh em với nhau mà, sao có thể thật sự cãi nhau được chứ, chỉ là đùa nhau vậy thôi.”
Nói rồi, cả hai cùng phá lên cười. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Hy Nguyệt chợt đổ mồ hôi lạnh, cô có cảm giác như đang xem một bộ phim cung đấu, chỉ có điều ở đây các phi tần là nam chứ không phải là nữ.
Ngày hôm nay tới nhà họ Đỗ coi như cô đã được mở mang tầm mắt. Đây quả nhiên là thế giới mà nữ giới nắm quyền.
Bà cụ Đỗ này xứng đáng là Võ Tắc Thiên của thế kỷ hai mươi mốt.
Hai con ngươi của Lâm Đại Dao như thể sắp lòi cả ra ngoài, quả nhiên đúng là người có tiền có khác, có thể có được bất cứ thứ gì người ta muốn.
Hoa Vô Song vỗ vai hai người, bà ấy nhỏ giọng nói: “Bà cụ thích tìm kiếm thú vui như vậy đấy, gặp nhiều rồi sẽ quen thôi.”
“Cuộc đời chẳng có bao nhiêu, tận hưởng niềm vui trước mắt cũng khá tốt.” Hy Nguyệt khẽ mỉm cười.
Hoa Vô Song giả vờ như đang ngắm hoa, bà nhỏ giọng nói: “Người tên Eric đó là do cô nhỏ tìm được rồi tặng cho bà cụ Đỗ làm quà sinh nhật đấy. Trước đây, Mike là người được cưng chiều nhất bên cạnh bà cụ. Nhưng kể từ sau khi Eric tới, sự cưng chiều yêu thương dành cho Mike đã bị vơi đi một nửa. Vậy nên trong lòng gã ta vô cùng căm hận Eric. Hai người này cứ như nước với lửa ấy.” Giọng nói của bà rất nhỏ, khống chế chỉ trong phạm vi của ba người mới có thể nghe thấy được.