Chương
“Cái này tôi không rõ lắm, hẳn là nó có liên quan gì đó đến người thân của Chủ tịch còn ở Việt Nam. Cụ thể thì tôi không biết”
Điều này khiến trái tim của Lê Nhật Linh run lên, người thân, chẳng lẽ là mình sao? Người đàn ông này đã quên cô nhiều năm như vậy, bây giờ nghĩ đến bản thân nên trở về Việt Nam xử lý “Tôi có thể xác nhận một việc với anh không?”
Hà Dĩ Phong ở bên cạnh hỏi.
“Xin mời ngài nói”
“Nói vậy anh Jackson sẵn sàng tiếp đón chúng tôi, không chí vì hợp đồng mà chúng tôi mang lại rất hấp dẫn, mà là một người Việt Nam, anh cũng coi trọng thành ý của chúng tôi. Trước.
khi đến nước Pháp, chúng tôi đã tìm hiểu một chút về tập đoàn LX. Nhưng chúng tôi khá tò mò là chủ tịch của anh rất bí ẩn khiến chúng tôi lo lắng. Tôi chỉ tìm thấy một bức ảnh trên Internet và muốn bạn xác định xem có chắc ông ấy là Chủ tịch LX không? Dù sao khi hợp tác, điều kiện lớn nhất để thành công thường là thành thật với nhau”
“Tất nhiên, chủ tịch của chúng tôi làm việc tương đối riêng tư. Nhưng tôi tin rằng điều này sẽ không ảnh hưởng đến sự hợp tác của chúng tôi. Tôi đã nói ngay từ đầu, các vị có thể hỏi tôi bất kỳ câu hỏi nào”
“Đây là bức ảnh chúng tôi tìm thất Hà Dĩ Phong lấy điện thoại di động ra và đưa bức ảnh của người đàn ông bí ẩn trước mặt Jackson.
“Chủ tịch của chúng tôi luôn là người bí ẩn.
Tôi không ngờ các vị sẽ tìm thấy ảnh của ông ấy”
Ngay cả những người anh em kề vai chiến đấu trong công ty nhỏ đến mức có nhân viên làm việc bên cạnh cũng không rõ tung tích của ông ta, thì không rõ ông ta là người như thế nào. Điều gì đã khiến ông ấy làm những việc kín đáo đến mức không muốn cho người ngoài biết.
“Ý anh là, ông ấy là chủ tịch của anh”
“Vâng, tôi biết rất rõ khuôn mặt của chủ tịch”
Lê Nhật Linh và Hà Dĩ Phong nhìn nhau “Bây giờ chúng ta có thể nói về công việc chưa?”
Dù gì thì Jackson cũng là một lão luyện trong thương trường, có lẽ chỉ vì họ đều là người Việt Nam nên không có gì phải nghỉ ngờ.
Nhưng bây giờ họ nói đi nói lại về chủ tịch nhưng lại không đề cập đến công việc, điều này không tránh khỏi khiến anh nghỉ ngờ.
“Tất nhiên, tôi tin răng anh đã xem hợp đồng.
Chúng tôi biết sức mạnh của LX trong thị trường đồ da ở thành phố Marseille. Chúng tôi cũng điều hành một doanh nghiệp da thuộc tập đoàn Lâm thị, Lần này chúng tôi cũng đã mang lại một sự hợp tác con số. Nói vậy chắc anh cũng đã thấy thành ý của chúng tôi”
Lâm Quân cũng là một người lão luyện trên thương trường, trước khi đến anh ấy đã đưa ra nhiều cách ứng đối, vì lần này không thể gặp người mình muốn gặp nên anh ấy chắc chắn sẽ không dễ dàng đưa ra hợp đồng.
Dù sao thì đây cũng là lợi thế để lần nữa định ngày gặp lại chủ tịch “Tất nhiên, anh Lâm Quân là một người hiếu biết. Vậy anh có yêu cầu gì cho lần hợp tác này?”
“Không gạt anh, lần này chúng tôi đến đây là vì chủ tịch anh. Bạn của tôi, cũng chính là anh Hà Dĩ Phong, đã chịu ân của chủ tịch anh. Cho nên lần này hợp tác chúng tôi cũng có yêu cầu đặc.
biệt, đó là nói chuyện trực tiếp với Chủ tịch của anh”
Lâm Quân cũng nhìn ra được sự nghỉ ngờ của Jackson nên tìm ra lý do hợp tình hợp lý lại khó cự tuyệt “Thì ra là thế, vừa rồi tôi còn đang nghỉ ngờ các vị có mục đích khác.”
“Đương nhiên là không. Chúng tôi chỉ là những người trẻ tuổi tương đối tò mò với tiền bối. Xin anh đừng trách.”