Chương
Lê Vân Hàng càng kích động, cũng xác định Lâm Quân không phải là một người mơ tưởng đến tiền tài của ông, trong lòng lo lắng không yên.
“Bây giờ con bé đang ở đâu?”
“Một hai câu nói không đủ để nói rõ ràng, tôi đề nghị chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống rồi từ từ nói chuyện”
“Được! Xe của các cậu hỏng rồi! Ngồi xe của tôi đi!”
“Được thôi!”
“Văn Thắng, gọi điện thoại cho Hạ Linh, nói là tôi có việc gấp, không thể đi qua đó. Sau đó lái xe đến nhà riêng của tôi!”
“Vâng!”
Hà Dĩ Phong cũng gửi cho Hạ Linh một tin nhắn, nói với cô ta là mình không thể đến, để cô ta không cần phải đợi.
Không mấy phút, ba người đã đến nhà riêng của Lê Vân Hàng.
Nhà riêng của ông rất bí ẩn, chắc là người của Jackson sẽ không tìm ra.
Lâm Quân quan sát kỹ hoàn cảnh chung quanh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Ba người ngồi trên sofa bằng da thật trong phòng khách, bà vú pha cho bọn họ ba tách trà ngon.
Lê Vân Hàng cũng sốt ruột, cũng không để ý đến chuyện lễ phép.
“Bây giờ có thể nói cho tôi là con gái tôi ở nơi đâu rồi chứ?”
“Ngài Lê Vân Hàng! Xin ngài đừng vội! Trước khi nói cho ngài chuyện này, tôi còn có một vấn đề nhỏ muốn xác nhận một chút.”
“Cậu nói đi!”
“Tôi muốn biết, ngài Lê Vân Hàng thật sự không có ấn tượng gì về tôi à? Chúng ta đã từng gọi video call để bàn chuyện công việc, ngài có ấn tượng gì không?”
“Làm sao lại có chuyện đó, tôi sẽ không video call với người khác để bàn công việc, hơn nữa tôi và hai vị chưa từng gặp mặt, làm sao sẽ bàn chuyện công việc với hai vị?”
Lê Vân Hàng nhíu mày, cảm thấy vô cùng nghỉ ngờ.
“Tôi quên tự giới thiệu mình, tôi là Lâm Quân – Chủ tịch Tập đoàn Lâm Thị, cậu ta là Hà Dĩ Phong – Chủ tịch Tập đoàn Hà Thị. Nếu như trí nhớ của Chủ tịch Hàng tốt, chắc hẳn Chủ tịch còn nhớ trên một chuyến bay đến Việt Nam, ngài đã tặng chăn cho một cô gái, cô gái kia chính là vợ của Hà Dĩ Phong”
“Thì ra là như vậy, khó trách tôi cảm thấy cậu quen mắt như vậy.”
“Nghe ý tứ của Chủ tịch Hàng, hình như ngài cũng không biết chuyện Tập đoàn Lâm Thị của chúng tôi muốn hợp tác với Công ty LX. Lần này, chúng tôi mang đến một hợp đồng có giá trị đến mười một chữ số!”
“Cái gì?”
Lê vân Hàng càng nghi ngờ hơn, mình vừa đến Việt Nam không bao lâu. Sau khi mình đi, rốt cuộc công ty đã xảy ra bao nhiêu chuyện mà mình không biết?
Lâm Quân và Hà Dĩ Phong trao đổi một ánh mắt, trong lòng cả hai âm thầm hiểu ý lẫn nhau là tất cả những suy luận trước đó đều đúng: “Lê Vân Hàng” đã video call nói chuyện đúng là có vấn đề.
“Tôi nghĩ rằng, kế tiếp chúng ta có thể nói đến vấn đề con gái ngài rồi”
“Cậu nói đi!” Lê Vân Hàng gật đầu một cái, trên khuôn mặt đầy vẻ nghiêm túc.
“Cô ấy bị bắt cóc”
Ánh mắt Lâm Quân trở nên tối tăm, trong lòng cũng trở nên nặng trĩu.
“Cái gì? Tại sao lại có thể như vậy? Còn nữa, làm thế nào để tôi tin tưởng các cậu?”
“Con gái ngài tên là Lê Nhật Linh, bây giờ cô ấy là vợ tôi, trên cổ cô ấy vẫn luôn đeo một sợi dây chuyền liên quan tới thân thế của mình. Chỉ cần tìm được cô ấy, ngài nhìn thấy dây chuyền thì tự nhiên sẽ rõ ràng mọi chuyện có thật hay không.