Võng Du Chi Họa Thủy Tam Thiên

chương 57: 57: diệp đại thần tổ đội tất diệt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp lạc ô đề mặc dù miệng thì kêu buồn bã, sâu sắc cảm thấy mị lực của mình bị giảm giá, nhưng hiệu suất làm việc của anh lại rất nhanh, không đến vài phút liền gọi được người cùng tới đánh phó bản.

Mấy người này vừa đi nháo hôn lễ trở về, còn chưa kịp chạy tới cửa phó bản đã bắt đầu ồn ào chuyện cầu hôn vừa nãy.

Đều trách Diệp lạc ô đề làm việc quá không phúc hậu, cầu hôn cũng không chịu chít một tiếng, hại bọn họ không rảnh đi kê bàn mua hạt dưa về ngồi vây xem.

(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Tôi nhớ rõ tôi không chỉ cầu hôn không gọi hai người, đánh phó bản hình như cũng không có gọi hai người tới mà.

(Đội ngũ) Thiên địa kiếp hồi: Không cần cảm ơn, tôi chỉ là nhàn đến phát hoảng nè.

Gần đây Nhược thủy cùng Đồng tước nhà mấy người ngược lại quậy tới gió mưa đầy trời ha, tại sao luôn không có chuyện gì liên quan tới Cực thiên các nhà anh đây cơ chứ? Diệp lạc mi dám nói mi không cố ý sao?

(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: Ha ha ha ha ha chính là không cho các người chơi cùng đó! Buồn chết mấy người đi!

(Đội ngũ) Thiên địa kiếp hồi: Người nhà ai mau dẫn về đi.

(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát : Một tháng cũng nên có vài ngày nuôi thả.

(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: Kì thực lão nạp có điều muộn phiền, Nhất thoa cùng Kiếp hồi hai tên không biết xấu hổ câu dẫn nhau một cách trắng trợn như thế kia, Định định đại nhân không quản sao?

(Đội ngũ) Nhất thoa yên vũ: Tôi nói với anh ta tôi ở bên người Kiếp hồi làm nội gián.

(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát : Anh ta tin sao?

(Đội ngũ) Thiên địa kiếp hồi: Tin!!! (đập bàn cười điên dại) các người không biết mỗi tuần anh ta đều đặc biệt nghiêm túc hỏi tình hình nội gián của Yên vũ a, ôi me ơi cười chết tôi rồi......

Hội trưởng đại nhân của Cực thiên các ngài còn có bộ dáng của một vị hội trưởng sao? Khí chất cao quý lãnh diễm lần đầu gặp mặt ngài kêu Diệp lạc đi pk đâu rồi!

(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: Người xấu! Mấy người đều là người xấu! (Đập bàn cười điên dại)

(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát : Có chụp ảnh lại chưa? Lần sau chia sẻ.

Định định đại nhân đều bị mấy người đùa hỏng luôn rồi! Tạ Phi nhìn hai đôi phu phu nổi tiếng Cổ Vực không ngừng khoe khoang này, cậu đối thế giới này triệt để tuyệt vọng.

Liếc mắt nhìn đại thần cười mà không nói bên cạnh...!được rồi, vị này nhất định cũng không phải cái loại có giới hạn gì đó.

Bởi vậy trong ngày hiến hoa khắp chốn vui mừng, ba đôi phu phu nổi tiếng nhất Cổ Vực nhân lúc gió lớn đêm thâu, tiến hành thảo luận mấy cái vấn đề không được cao thượng cho lắm, cùng nhau đi đến một bãi tha ma đen thùi lui.

Tìm đến một huyệt mộ đã bị đào nham nhở, men theo thông đạo dưới đáy quan tài đi xuống tiến vào phó bản.

Sau khi tiến vào phó bản trong hành trang của mỗi người nhiều thêm một cái xẻng, cầm xẻng ra, anh em đâu bắt đầu làm việc thôi nào! hey yoh , ngươi một xẻng ta một xẻng, đào -- mộ -- thôi!

Làm việc lao động thể lực vừa tốt cho sức khỏe vừa có ý nghĩa, làm con người ta có thể cảm nhận được trái tim mình càng thêm phong phú.

Sẽ không còn bởi vì sự tầm thường vô vị mà cảm thấy hối hận, cùng nhau vì thời niên thiếu đẹp đẽ mà cố gắng.

Tạ Phi nhìn năm đứa đang mặt cắm xuống đất mông chổng lên trời kia, lần đầu tiên thấy rõ cái phó bản này nguyên bản còn có thể tạo ra không khí quỷ dị như vậy nữa.

Phó bản này có tên là Đào hoa nguyên, chỉ nghe tên sẽ nghĩ đây là một địa phương cực kì phù hợp với định nghĩa xã hội hài hòa, thế mà nó cứ nhất quyết phải ở một nơi âm u dưới lòng đất, huống hồ lối vào còn là một cái mộ huyệt, đừng nói cái gì mà tiên cảnh, khu đất này ngoại trừ cây khô thì cũng chỉ có xương khô, đến cả cái cánh hoa đào cũng đều không có.

Phó bản này bình thường người chơi sẽ không đánh vào ban đêm.

Bởi vì vào ban đêm tầm nhìn sẽ rất tối, nơi này quanh năm chỉ có gió lạnh từng trận, ai cũng không biết trong bóng tối đó che dấu cái gì, ai cũng không biết xẻng tiếp theo của mình sẽ đào ra cái gì.

Địa phương này không có quái, không có boss, tất cả chân lý chỉ có một chữ -- đào! Có lúc sẽ đào ra được một con tiểu quái; có khi đào ra được một cái rương tàng bảo, có lúc đào ra được một con đại boss vác theo rương tàng bảo.

Một xẻng đào xuống sẽ quyết định vận mệnh tiếp theo của ngươi.

Trên diễn đàn bài viết về đào hoa nguyên thường xuất hiện một đoạn như sau: Nhân phẩm không tốt ngàn vạn lần đừng đi thử thách! Bình thường roll điểm từ trở xuống cũng mau né đi! Đánh phó bản này ngàn vạn lần không nên tổ đội với người bang Nhược thủy cùng Diệp lạc đại thần!! Nhớ kĩ! Nhớ kĩ! Nhớ kĩ!

Ba cái từ Nhớ kĩ được điểu chỉnh tô đậm dùng cỡ chữ lớn nhất màu vàng kim lập lòe chói lóa, thêm vào hiệu ứng đặc biệt máu tươi nhỏ giọt, như muốn nói với mọi người cái gì được gọi là tổ đội tất diệt, chết không chỗ chôn.

Mà Mộ Nha mới quay trở lại game không lâu lên sẽ không biết được phu quân nhà cậu có lực sát thương lớn cỡ nào.

Nhưng cậu không biết, không đại biểu bốn người còn lại không biết.

Trên thực tế, bốn người đó từ lúc bắt đầu tiến vào phó bản liền chia đôi chia cặp nói chuyện riêng với nhau rồi.

Yêu nghiệt khán tiện: Mau xem mau xem, Diệp thần bắt đầu rồi!

Văn tử tuyệt sát : Mới xẻng đầu tiên, chắc không đến nỗi nghịch thiên đến vậy đi.

Thiên địa kiếp hồi: Mở quay video chưa?

Nhất thoa yên vũ: Tùy thời khai máy.

Tạ Phi lúc này đang ngồi đối lưng với Diệp lạc ô đề, cho nên căn bản không có nhìn thấy tình huống bên kia, chỉ cảm thấy hình như giao diện trò chơi bắt đầu rung lắc, vừa quay đầu liền nhìn thấy Diệp lạc ô đề vẫn tiêu sái đứng nguyên ở vị trí cũ, trên đất chồng chất một đống xương cốt nát bét.

Ý? Vừa mới xảy ra chuyện gì sao? Tạ Phi nghi ngờ nghiền ngẫm, nhưng nhìn mấy người ở đây đều đang đào tới khí thế ngất trời, kênh đội ngũ lại vô cùng im ắng không chút dị dạng nào liền không quá để ý xoay đầu lại tiếp tục làm việc của mình.

Một xẻng một cái bảo rương lấp lánh, ừm, thu hoạch rất khá, tiếp tục.

Mà bên kia, hành trình tiêu sái của Diệp lạc đại thần vẫn đang tiếp diễn.

Thiên địa kiếp hồi: Diệp lạc ô đề đào ra ba con quái Thực cốt, một kích KO.

Yên lặng đợi đợt tiếp theo.

Nhất thoa yên vũ: Diệp lạc ô đề đào ra năm con quái Mộng Yểm cao cấp, trúng chiêu.

Hồi huyết, tiểu quái KO.

Sức chiến đấu quá yếu.

Yêu nghiệt khán tiện: Diệp thần đào ra một con Boss nhỏ! Diệp thần bị boss đánh rồi! Diệp thần đem boss đang phẫn nộ chém chết!

Văn tử tuyệt sát : Thần phu đại nhân lại đào ra một cái Bảo rương kim quang lập lòe.

............

Nhất thoa yên vũ: Mộ Nha lại đào ra một đống Thải nguyên thạch.

Thiên địa kiếp hồi: Diệp lạc đào ra một kiện tuyệt thế hung binh! Anh ta đã bị git chết trong nháy mắt! (đập bàn cười điên dại) không xong anh đây cũng chết luôn rồi.

Thiên địa kiếp hồi: 艹 Diệt đoàn rồi a!

Hệ thống Cổ Vực mới không thèm quan tâm mi là hội trưởng nhà nào đại thần ra sao, nhân phẩm không tốt giệt đoàn trong nháy mắt, không cầnđàm phán.

(Đội ngũ) Mộ Nha: Từ nãy đến giờ...!là có chuyện gì xảy ra vậy?

Tạ Phi thực sự không thể nhịn thêm được nữa, vốn cậu đang rất vui mừng ngồi chồm hỗm đào bảo rương, cũng không để ý đến động tác của những người khác.

Đào a đào a đào, mọi người liền bị tách nhau ra, cậu đào nhiệt tình nhất nên cũng đi xa nhất, gần như đã thoát khỏi tầm nhìn của bọn họ.

Đằng sau có động tĩnh gì xảy ra cậu cũng không quá chú ý, thầm nghĩ dựa vào năng lực của mấy người kia nhất định có thể đối phó.

Nhưng là lần này không giống.

Tạ Phi vừa nâng mắt, ha, đội ngũ trừ cậu ra, chết sạch bách không còn một mống.

Tạ Phi gấp gáp điều khiển Mộ Nha chạy quay lại, liếc mắt nhìn một cái năm vị cao thủ đỉnh đỉnh đại danh, bao gồm một vị luôn được coi thành đại thần mà cúng bái là Diệp lạc ô đề đều đang bày ra bộ dáng vặn vẹo xấu xí nằm bẹp dí dưới đất.

Nói đến sự điên cuồng bệnh hoạncủa Cổ Vực, có chết cũng không cho mi chết một cách thoải mái.

Tạ Phi đem từng người cứu sống sau đó mới biết đầu đuôi sự tình.

(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Tôi đào ra một cái Hung binh, vừa ra khỏi mặt đất liền vứt ra một chiêu quần công.

Phu nhân đứng quá xa cho nên không có bị liên lụy tới.

Đại thần vẫn bình tĩnh như cũ, trong lời nói còn thuận tiện đem chuyện bản thân bị rớt ra một bộ trang bị bị nhặt mất rồi, nói như thể chuyện này căn bản không có liên quan gì tới anh ta vậy.

Kênh đội ngũ trừ Tạ Phi, mỗi người đều gửi cho anh ta môt chuỗi dấu chấm lửng.

Tạ Phi hình như hiểu được cái gì đó rồi.

Sau đó cậu nhìn thấy Diệp lạc ô đề rất bình tĩnh nhặt xẻng lên, lại một xẻng, nhanh nhẹn dứt khoát đi xuống.

Không hổ là đại thần, động tác này thực hiện cũng đủ đẹp mắt, đẹp mắt tới mức hai bên khóe mắt của Tạ Phi không khỏi giật giật vài cái.

(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: Thần phu đại nhân mau chạy, bọn tôi yểm hộ cậu!!!

Còn cần cậu nói sao?! Xẻng đó vừa chạm đất, một vật đáng nghi màu đen lập tức bay ra có được không! Mặt đất bắt đầu rung lắc dữ dội có được không! Tạ Phi là dược sư, chỉ có cậu có kĩ năng hồi sinh, trước khi chưa hoàn thành mục tiêu cậu không thể chết, tất nhiên là cần lập tức chạy a, ngay cả khinh công cậu cũng xuất ra sử dụng luôn rồi!

Diệp lạc ô đề đứng đó động cũng không thèm động, anh muốn xem xem, hệ thống lại có thể xuất ra boss gì đến ngược anh đây.

Hừ, cùng lắm lại chết thêm một lần, phu nhân nhà anh sẽ cứu sống anh dậy.

Đám tung tin đồn nhảm chết tiệt kia làm không có ai dám tổ đội cùng anh đi phó bản này.

Không tổ đội thì không tổ đội đi, các người cho rằng Diệp lạc ô đề ta đây sẽ chịu khuất phục trước một cái phó bản nho nhỏ này sao.

Mặt đất rung chuyển ngày càng mãnh liệt, giường như có cái gì đó đang muốn vươn ra khỏi mặt đất.

Đám người chạy tứ tung không khỏi dừng lại bước chân, xoay đầu qua nhìn xem Diệp lạc ô đề đã đào ra cái gì.

Vừa quay đầu nhìn liền thấy Diệp lạc ô đề đã đem cái xẻng trong tay đổi thành vũ khí chuyên dụng, hiển nhiên là đang chờ đợi xuất trận.

Bởi vậy tất cả mọi người đều căng thẳng cố gắng giữ vững nhịp thở, không dám chớp mắt nhìn xuống dưới chân Diệp lạc ô đề.

Nhanh! nhanh! nhanh! có thứ gì đó chuẩn bị trồi ra rồi!

Rất nhanh! mặt đất vỡ vụn từng mảng, cát bụi bay tứ tung, một âm thanh cực lớn vang lên, chỉ thấy bạch y của Diệp lạc ô đề phát sáng, pháp trượng giơ ngang, xoạt -- cứ vậy liền rớt xuống dưới rồi a! Chớp mắt một cái đã không thấy bóng dáng đâu nữa!

Tất cả mọi người ngây người tại chỗ gần ba giây, sau đó chạy như điên trở lại địa điểm phát sinh sự việc, chỉ thấy ở đó có một cái hố lớn, miệng hố hình tròn tối như mực, từ dưới đáy hố có khí đen bốc lên, liếc mắt xuống nhìn không thấy đáy.

(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: Diệp thần ơi!!! ngài có còn sống không?! Sao ngài lại ra đi như vậy cơ chứ!

(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát : Tôi cảm thấy từ đây rớt xuống không chết thì cũng bị thương không hề nhẹ.

(Đội ngũ) Thiên địa kiếp hồi: Không, là thịt nát xương tan.

(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: Ngài chết rồi thì cũng nên chít một tiếng a! Tôi đây đốt tiền giấy cho ngài!

(Đội ngũ) Nhât thoa yên vũ: Một trong những cách chết thảm nhất trong lịch sử, huống hồ còn là chết ngay trước mặt phu nhân nhà mình.

Diệp lạc anh ta khẳng định không muốn quay trở lại nữa rồi.

(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Cậu nói ai không muốn trở lại?

(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: Diệp thần ngài là người hay quỷ đó?

(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Loài vật giống mi.

Đại thần thực thông minh......!Tạ Phi cười bò trên mặt bàn, trên người như được ấn mở nút kì quái nào đó, vừa cười liền không có cách nào dừng lại.

Ai oh không được rồi, Tạ Phi đỡ lấy cổ của mình, cười tới đau cả bụng.

(Đội ngũ) Mộ Nha: Thi thể của anh ở đâu tôi đến hồi sinh

(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Phu nhân cậu hiện tại đang cười đúng không?

(Đội ngũ) Mộ Nha: Làm sao anh biết?

(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Cậu gõ chữ không có dấu câu cũng đánh sai chữ nữa.

(Đội ngũ) Mộ Nha:.......

Đó không phải trọng điểm có được không? Trọng điểm chính là hiện tại anh đã chết có được không?!

(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: (đập bàn cười điên dại)

(Đội ngũ) Văn tử tuyệt sát : (đập bàn cười điên dại)

(Đội ngũ) Thiên địa kiếp hồi: (đập bàn cười điên dại)

(Đội ngũ) Nhất thoa yên vũ: (đập bàn cười điên dại)

Một đám cười đến rút gân, nhưng cái gọi là núi cao còn có núi cao hơn chính là.

(Đội ngũ) Diệp lạc ô đề: Không sao, bất kể tôi có chết bao nhiêu lần, chỉ cần phu nhân cậu vui vẻ là được.

Một câu định càn khôn, đúng là cao nhã khí thế bậc tối cao; thâm tình tản mạn sánh Thư Hoàn! Xuất phẩm từ đại thần, không theo lẽ thường chết đủ bất thường.

Mà vĩnh viễn không nên có ý đồ khinh bỉ đại thần, vì bạn nhất định sẽ bị trừng phạt.

Có lẽ do Yêu nghiệt khán tiện cười quá high, không phát hiện vùng đất quanh miệng hố vẫn còn đang sạt lở, chỉ lơ là một cái liền đi theo Diệp lạc ô đề, cả quá trình không chút động tĩnh.

Đợi quần chúng ở đây phát hiện ra thì cậu ta đã không còn trên nhân gian nữa rồi.

(Đội ngũ) Yêu nghiệt khán tiện: Hệ thống ngược tôi trăm! ngàn! lần !tôi đối hệ thống như! tình! đầu! Thần phu đại nhân, cứu tôi...với!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio