Võng Du chi Phong Lưu Kị Sĩ

chương 146: đồ sát vô tình

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhanh nhẹn cao, không phải nói là tốc độ của ta cũng không kém người bình thường cưỡi ngựa là mấy. Vì thế chỉ trong nháy mắt ta đã vượt qua được Ma Pháp Sư. Nhìn thấy bóng lưng yếu đuối của ta âm thầm nghĩ, đây chắc chắn là điểm yếu của hắn, nếu tấn công vào đây chắc chắn sẽ xuất hiện trí mạng.

Ta nhẹ nhàng di chuyển [Khô Lâu Chi Nhận] trong tay, sau đó đâm một nhát vào lưng hắn để kiểm nghiệm "lý thuyết" của ta.

"A!"

Ma Pháp Sư cảm giác được có động tĩnh phía sau, hắn giật mình quay đầu lại nhưng mà chỉ trông thấy ánh đao mà thôi. Trong lòng hắn vô cùng sợ hãi, kêu thảm một tiếng, đáng tiếc đối với dáng vẻ sợ hãi cuả hắn, ta cũng không có cảm thấy gì đáng thương cả. [Khô Lâu Chi Nhận] vẫn nhằm thẳng vào lưng hắn.

Quả nhiên đúng như ta nghĩ, bạo kích xuất hiện, Pháp Sư hét thảm, biến thành oan hồn dưới đao của ta. Đáng tiếc là phòng thủ của Ma Pháp Sư quá thấp, ta bạo kích cũng chỉ được điểm. Nếu dựa vào công kích như vậy thì dù là công kích bình thường của ta cũng có thể miễu sát hắn.

Bây giờ chỉ còn lại tên Cung Tiễn Thủ mà thôi. Cung Tiễn Thủ có ưu thế là nhanh nhẹn, hắn mặc dù chạy cùng lúc với Ma Pháp Sư nhưng mà lại vượt khá xa so với Ma Pháp Sư.

"A!"

Cung Tiễn Thủ nghe được tiếng kêu thảm sau lưng vội quay đầu lại nhìn lại. Vốn Ma Pháp Sư chạy cùng hắn thì bây giờ đã bỏ mạng, trong mắt hắn ta bây giờ cũng không khác gì ma quỷ, vì thế càng thêm sợ hãi mà tăng tốc.

, thật là rác rưởi!

Là một nam nhân thì chiến đấu là điều khó tránh khỏi, chỉ có nam nhân chết trận chứ nam gì có nam nhân hò hét như đàn bà thế chứ.

Ta làm sao mà biết được, bốn huynh đệ này vốn trước nay chỉ quen lấy nhiều đánh ít, làm việc vô cùng hèn hạ, căn bản chỉ có bọn họ giết người chứ làm gì có ai giết được họ. Đặc biệt là tên Cung Tiễn Thủ này, bình thường toàn trốn để bắn lén phía sau, nhưng mà lần này trơ mắt nhìn ba huynh đệ mình bị ta giết, ngay cả cơ hội rat ay cũng không có. Thậm chí bọn họ còn không kịp phản ứng. Sự việc hôm nay xảy ra khiến họ vô cùng sợ hãi.

Ngất!

Ta vốn chuẩn bị đuổi theo Cung Tiễn Thủ để cho hắn thêm chút áp lực, nhưng ta căn bản sẽ không ra tay ngay, ta còn muốn ngược đãi hắn, khiến hắn lưu lại bóng ma ở trong lòng. Nhưng mà làm vậy không ngờ lại hấp dẫn mấy người chơi ở cửa tây chạy đến xem. Bọn họ vô cùng tò mò, chẳng lẽ có thần thú xuất hiện sao, nếu không sao người kia lại kêu thảm thiết như vậy chứ.

Thật tiếc nuối, không thể chơi đùa thêm nữa rồi. Ta không muốn thể hiện trước mặt người khác quá nhiều, vì thế đành phải nhanh chóng dứt điểm nốt tên này.

"[Toàn Lực Nhất Kích]."

Ta dùng [Khô Lâu Chi Nhận] trong tay dùng chiêu này, [Toàn Lực Nhất Kích] cấp bậc tông sư lập tức tạo thành điểm thương tổn cho Cung Tiễn Thủ, căn bản là trực tiếp bị miễu sát(má ơi thì đến BOSS Lv cũng phát là thăng chứ đừng nói là người thường Lv ), [Khô Lâu Chi Nhận] sau khi công kích chúng Cung Tiễn Thủ cũng vẫn còn dư lực quán tính khiến hắn bay thêm mấy mét nữa mới ngừng lại được.

Ta nhẹ nhàng đi đến bên thân thể của Cung Tiễn Thủ, cầm lấy [Khô Lâu Chi Nhận], trong lòng thầm than: đáng tiếc hệ thống quy định không thể phá hủy thi thể, nếu không ta sẽ tăng mỗi tên thêm vài cái lỗ nữa(quá dã man).

Nhìn lại bốn huynh đệ đang nằm trên mặt đất, bởi vì vừa rồi ta quá tức giận nên kết thúc cuộc chiến chỉ trong s, cũng quên không dùng [Động Sát Thuật]. Vì thế cũng không biết tên họ của mấy tên này.

Ta cũng không quan tâm đến tên họ của mấy người này, ta chỉ biết một điều, dám trêu chọc Lý Đồng và tiểu muội của ta, thì đừng trách ta vô tình.

"Huynh đệ, bên kia xảy ra việc gì thế."

"Có thi thể, chẳng lẽ là có PK?"

"Ta cũng không nghe thấy âm thành gì cả, PK mà nhanh như vậy ư."

Tiếng kêu thảm của Cung Tiễn Thủ cũng lôi kéo được sự chú ý của một số người chơi khác, những người này trông thấy bốn thi thể trên mặt đất liền biết là có chuyện. Bắt đầu túm lại thảo luận xem có việc gì xảy ra.

"Một... Một... Một giết bốn!"

Một Ma Pháp Sư chứng kiến được toàn bộ quá trình PK há hốc mồm nhìn mấy thi thể nói. Trong lòng cũng cảm thấy rất sợ hãi, run rẩy nói một câu không đầu không đuôi, khiến mọi người cảm thấy rất khó hiểu.

"Cái gì mà một với bốn, hai với tám. Tiểu nhị, tới cùng là xảy ra chuyện gì. Một người đứng cạnh lớn tiếng hỏi."

Nhìn vẻ mặt Ma Pháp Sư này đang vô cùng khiếp sợ, toàn bộ người chơi có mặt đều quay lại nhìn hắn hỏi.

"Một... Một... Một..."

", ngươi nói cho tử tế xem."

Một tên Chiến Sĩ tóa bạo nắm cổ áo tên Ma Pháp Sư quát lớn.

"Ngươi mà còn "một…một…một" nữa là lão tử thịt ngươi đấy, nhanh nói xem là chuyện gì!"

", lão tử cho ngươi s giây để nói."

"Là một người giết bốn, một Kỵ Sĩ giết bốn người chơi."

Ma Pháp Sư bị Chiến Sĩ uy hiếp, nhanh chóng bình tĩnh lại, rồi bắt đầu kể.

"Ặc......"

"Nhàm chán......"

"Ta còn tưởng có chuyện gì chứ?"

"Không hứng thú......"

Chỉ là một hối PK, vậy mà còn tưởng là có chuyền gì. Trong lòng mọi người đều khinh thường nghĩ. xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y

"Ha ha ha.... Tiểu tử....."

Táo bạo Chiến Sĩ "Ha ha" cười to, sau đó kiêu ngạo vỗ vỗ vai Ma Pháp Sư.

"Tiểu tử, ngươi biết không? Đừng nói bốn người chơi, cho dù là người như ngươi ta cũng giết được. Chỉ người thôi mà, chuyện vặt, ta cũng làm được."

"Không phải, Kỵ Sĩ kia rất lợi hại. PK người kia chỉ mất khoảng s mà thôi, ngươi căn bản là không hiểu được Kỵ Sĩ kia lợi hại thế nào đâu."

Ma Pháp Sư đột nhiên lớn tiếng phản đối, hắn tuyệt đối không cho phép việc tên Chiến Sĩ này vũ nhục anh hùng trong lòng hắn. Hắn nhớ lại sự uy phong khi chiến đấu của Kỵ Sĩ kia, trong lòng tràn đầy đấu chí, trừng mắt nhìn tên Chiến Sĩ kia.

Táo bạo Chiến Sĩ nếu còn dám can đảm sỉ nhục Kỵ Sĩ kia một lần nữa, hắn sẽ không do dự quyết đấu với hắn. Dù có chết trận hắn cũng nhất quyết không để thần tượng của mình bị vũ nhục.

Táo bạo Chiến Sĩ thấy đột nhiên Ma Pháp Sư xảy ra biến hóa như vậy, thật sự là rất kinh hãi. Nhìn thấy sự sắc bén xuất hiện trong ánh mắt Ma Pháp Sư, hắn cảm thấy có chút sợ hãi, hắn đã bị khí thế của Ma Pháp Sư dọa rồi.

"Dùng không đến s? PK bốn người....."

Táo bạo Chiến Sĩ tự nhiên là không chịu yếu thế, cố gắng tìm cách phản kích lại lời nói của Ma Pháp Sư mong lấy lại chút danh dự.

"Một Kỵ Sĩ dùng s PK bốn người, chẳng lẻ hắn PK người chơi Lv sao?"

Một người chơi có chút thông minh ở phía sau đặt ra nghi vấn, khiến Chiến Sĩ kia có đường tiến tới.

"Đúng, hắn PK khẳng định là người chơi Lv . Thật "cùi bắp",không ngờ lại đi PK người mới, thật sự là Kỵ Sĩ vô sỉ. Chúng ta muốn đi giết hắn báo thù cho những người chơi Lv ."

"Đúng, đi giết hắn, vì người mới báo thù."

Táo bạo Chiến Sĩ lớn tiếng hô khiến người chơi phía sau rất ủng hộ.

"Ha ha....."

Ma Pháp Sư đột nhiên nở nụ cười tự đắc, phảng phất như hắn đang đối mặt với một đám ngốc. Nụ cười của Ma Pháp Sư khiến những người kia cảm thấy có chút bất an, cũng có cảm giác như đang bị khinh bỉ vậy.

"Tiểu tử, ngươi cười cái gì, ngươi còn cười như vậy ta sẽ PK ngươi đó."

Có mấy người phía sau không chịu nổi nụ cười của Ma Pháp Sư liền nói.

"Hừ."

Ma Pháp Sư "Hừ" lạnh liễu một tiếng, vẻ mặt càng thêm kiêu ngạo căn bản là xem thường những người kia.

"Các ngươi thì biết cái gì, các ngươi nhìn lại mấy thi thể xem, đó mà là người chơi Lv à. Các ngươi xem mặt bọn họ đi thì biết."

"A, đầy không phải là Kiệt Lang - Phong Lang của Kiệt Lang dong binh đoàn sao?"

Một người chơi nhận ra Cung Tiễn Thủ đang "ngủ" trên mặt đất, kinh hô rồi nói.

"Đúng, chính là bốn huynh đệ Kiệt Lang - Phong Lang, Kiệt Lang - Tinh Lang, Kiệt Lang - Thạch Lang và Kiệt Lang - Sát Lang. Cũng đã có không ít người bị bọn họ PK rồi."

Có mấy ngoạn gia ở đằng sau nói lớn, trong thanh âm tràn ngập vẻ không thể tin nổi. Họ không dám tin tưởng là bốn huynh đệ Kiệt Lang lại đang "ngủ" trên mặt đất kia.

Bốn huynh đệ Kiệt Lang này tại Thiên Long Thành cũng nổi danh là háo sắc, đáng tiếc là ta lại không nhận ra.

Đăng bởi: Duy Nguyen

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio