Võng Du chi Phong Lưu Kị Sĩ

chương 147: tử vong thiết định

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hệ thống sau khi đổi mới, người chơi sau khi tử vong thì thân thể sẽ được giữ lại trong phút. Trong vòng phút này, người chơi có chức nghiệp Mục Sư đạt đến lv rồi có thể hồi sinh lại, nếu phút rồi mà cũng không có ai hồi sinh cho, thi thể sẽ bị hệ thống chuyển thằng đến địa điểm hồi sinh.

Người chơi bị chết trong thời gian này mà không có ai hồi sinh cho, hơn nữa còn không chịu đợi phút mà lại thoát ra khỏi trò chơi. Vậy thì hắn sẽ phải mất thêm h nữa mới có thể đăng nhập trở lại được.

Bây giờ căn bản còn chưa có Mục Sư lv , bốn huynh đệ Kiệt Lang chỉ có chờ đợi phút để hệ thống chuyển về điểm hồi sinh mà thôi.

Lần này đổi mới hệ thống có quy định rất rõ ràng về việc tử vong, sau này ở trong công thành chiến, người chơi bị chết không thể sống lại ngay được, mà cần phải có thời gian chờ đợi. Điều này sẽ khiến cho mưu lược trong đại chiến được phát huy ở mức cao nhất, càng khiến cho các bang hội quý trọng mạng sống của thành viên hơn. Điều này nhấn mạnh rằng, trong đại chiến bang phái không phải cứ nhiều là thắng, muốn chiến thắng thì chỉ có cách hạn chế đến mức thấp nhất khả năng tử vong của thành viên mà thôi.

"Huynh đệ, ngươi nói Kỵ Sĩ kia giết chính là bốn huynh đệ Kiệt Lang sao?"

Một Kỵ Sĩ đột nhiên lao đến bên cạnh Ma Pháp Sư, sau đó lắc lắc người Ma Pháp Sư liên tục, rồi hỏi. Trông vẻ mặt hắn, chắc chắn là có mối thù với bốn huynh đệ Kiệt Lang này.

"Đúng vậy."

"Kỵ Sĩ kia tên gọi là gì? Ta muốn bái hắn làm lão đại!"

"Ta không thấy rõ, vừa rồi PK quá nhanh, chỉ thấy được Kỵ Sĩ đó đeo mặt nạ rất kỳ quái vừa chạy về hướng kia rồi."

"Tốt, ta đuổi theo hắn."

Kỵ Sĩ này vội vàng đuổi theo hướng Ma Pháp Sư vừa chỉ.

"Nhanh đi xem Kỵ Sĩ siêu lợi hại đó là ai, người có thể giết được bốn huynh đệ Kiệt Lang thì quả thật là anh hùng rồi."

Lập tức đám người này lại đuổi theo hướng Kỵ Sĩ kia vừa chạy.

"Thật lợi hại, giết được bốn huynh đệ Kiệt Lang, đây quả thật là cường giả rồi."

Táo bạo Chiến Sĩ kia cũng biết thực lực bốn huynh đệ Kiệt Lang, lúc này cũng cảm thấy vô cùng bội phục.

"Hừ, đương nhiên là bội phục rồi, tiểu tử, bây giờ đã tâm phục khẩu phục chưa."

Nhìn táo bạo Chiến Sĩ mang theo dáng vẻ ngưỡng mộ, Ma Pháp Sư cảm thấy càng thêm tự hào vì thần tượng của mình.

"Có năng lực giết được bốn huynh đệ Kiệt Lang ta đương nhiên là bội phục rồi."

"Ha ha......"

Ma Pháp Sư đắc ý cười, hôm nay hắn được cô như người dẫn đầu, phỏng chừng chỉ cần hắn phát ra tin tức này, một hồi sau sẽ truyền đi khắp Thiên Long Thành.

"Bất quá,... bất quá, Chỉ là..."

Táo bạo Chiến Sĩ nhìn thấy Ma Pháp Sư đang đắc ý, lập tức cảm thấy rất mất hứng. Vừa rồi hắn còn bắt nạt Ma Pháp Sư này, vậy mà trong nháy mắt đã bị Ma Pháp Sư này cưỡi lên đầu rồi. Vì thế hắn nhanh chóng tìm cách đả kích Ma Pháp Sư.

"Bất quá, chỉ là cái gì?"

"Bất quá, chỉ là Kỵ Sĩ kia dùng có s đã giết được bốn huynh đệ Kiệt Lang, chuyện này quả thật rất khó tin, bốn huynh đệ Kiệt Lang cùng đều lv rồi mà."

Táo bạo Chiến Sĩ rốt cục nghĩ đến vấn đề mấu chốt này, vì thế liền hỏi luôn. Hắn chỉ muốn Ma Pháp Sư này bị đả kích mà thôi. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

"Tuyệt đối là chỉ mất s mà thôi, không có một chút dối trá gì ở đây cả."

Ma Pháp Sư đương nhiên cũng không cam lòng yếu thế. Lời hắn nói tất cả đều là thật mà.

"s giết bốn huynh đệ Kiệt Lang, nhanh như vậy mà có thể làm được sao, chắc chắn là ngươi nói dối, nếu không đưa chứng cứ đi."

Táo bạo Chiến Sĩ và Ma Pháp Sư lại bắt đầu đấu khẩu.

"Chứng cớ ư?"

"Không có chứng cớ chứ gì, tưởng lừa người sao. s, giết người chơi lv , sợ rằng đây là do ngươi "chém gió" mà thôi."

"Tin hay không thì tùy ngươi."

Vẻ mặt Ma Pháp Sư rất tức giận, tên Chiến Sĩ này đúng là ếch ngồi đáy giếng, với trí thông minh của hắn thì có giải thích cũng bằng thừa mà thôi.

"Nếu không thì ngươi mở đoạn phim nên cho ta xem đi."

"Đoạn phim?"

"Tình huống đánh nhau như vậy mà ngươi cũng không quay phim lại, vậy mà cũng ở đây "chém gió"!"

Táo bạo Chiến Sĩ rốt cục cũng tìm được một lý do mà hắn cho là hoàn mĩ. Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Ma Pháp Sư, rốt cục hắn cũng đã đả kích được ma phap sư. Vì vậy hắn thấy rất cao hứng.

"Ngươi bị ngu sao, PK mất có s vậy mà ngươi đòi quay phim lại sao. Chính mắt ta nhìn thấy Kỵ Sĩ kia trong s giết chết bốn huynh đệ Kiệt Lang, vốn đang choáng vàng thì còn biết quay phim sao."

Không riêng gì táo bạo Chiến Sĩ, mấy người chơi bên cạnh cũng thấy được Ma Pháp Sư này càng nói càng hoang đường, nhưng mà quả thật cũng rất có lý đó chứ.

"Thôi quên đi, tùy ngươi tin thì tin, không tin thì thôi."

Ma Pháp Sư kia ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ, sau đó tùy ý chạy về Thiên Long Thành. Hắn hy vọng sau này có thể nhìn thấy Kỵ Sĩ kia rồi được làm tiểu đệ của hắn là hạnh phúc rồi.

"Ê... ê... Tiểu tử, đừng chạy, ngươi còn chưa nói rõ ràng mà."

Táo bạo Chiến Sĩ chạy theo Ma Pháp Sư, nhưng mà hắn thật không biết rằng vì lần đối đầu này mà sau này bọn họ trở thành bạn tốt của nhau.

Ta sau khi PK xong mấy tên rác rưởi kia, quay lại thấy vẻ mặt của Lý Đồng và tiểu muội đang rất ngạc nhiên. Ta chỉ cười cười, nhanh chóng kéo các nàng rời khỏi chốn thị phi này. Nếu chẳng may viện thủ của bốn tên kia chạy đến thì khổ, Lý Đồng và tiểu muội mới lv , nếu thật sự có ẩu đả, ta không thể chiếu cố các nàng được.

Nói đến quần đấu, ta đích thật còn chưa đủ biến thái. Mặc dù vừa rồi bởi vì quá vội vàng, ta trực tiếp công kích, căn bản còn chưa dùng kỹ năng phụ trợ nhưng mà Ma Pháp Sư và Cung Tiễn Thủ cũng chỉ gây ra được thương tổn. Vậy chắc ta mà dùng kỹ năng phụ trợ vào chắc là tối đa cũng chỉ bị thương tổn mà thôi.

Một người mà đã tạo thành thương tổn cho ta, vậy nếu người cùng đánh trúng ta chẳng phải là bị miễu sát sao. Mà ta một mình đấu người thì còn có chút khó khăn, nhưng những bang phái lớn chỉ cần "hô nhẹ" một cái cũng kéo ra cả ngàn người rồi, vậy thì làm sao mà ta "đỡ" được.

Chẳng lẻ thật sự chỉ cần người là có thể giết được ta sao?

Cái này bất quá cũng chỉ là lý luận, nếu thật sự phát sinh PK, cái này thì còn phải dựa vào phản ứng cá nhân nữa. Ta cũng đâu phải là đầu gỗ đứng yên cho bọn họ đánh đâu chứ.

Huống hồ ta còn có thần kỵ [Ma Yểm Phi Long Câu] và sủng vật cấp [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] nữa chứ, hai sủng vật này đều có những kỹ năng công kích đại phạm vi vô cùng kinh khủng. Đến lúc đó người càng đông thì lại càng khổ mà thôi.

Đương nhiên, ta cũng không thể hoàn toàn dựa sủng vật, tự thân đề cao năng lực mới là bảo chứng tốt nhất. Điều bức thiết nhất với ta bây giờ đó chính là làm sao thể hiện được uy lực của chức nghiệp ẩn dấu Hoàng Gia Kỵ Sĩ này, mong sao sớm học được kỹ năng của Hộ Điện Kỵ Sĩ.

Vừa rồi ta cũng quá vội vàng, không dùng [Động Sát Thuật] để xem tên mấy gã kia, nhưng mà may là ta cũng còn nhớ mặt của bọn chúng. Hy vọng là lần sau chúng đừng để ta nhìn thấy, nếu không gặp một lần là ta sẽ giết một lần, tuyệt đối không lưu tình chút nào.

Ta lôi kéo Lý Đồng và tiểu muội rời khỏi cửa tây Thiên Long Thành được khoảng phút. Bốn huynh đệ Kiệt Lang cũng được hồi sinh lại, chúng lập tức tụ tập thêm huynh đệ nữa đến thành tây tìm ta, đáng tiếc bây giờ đã là quá muộn.

"Người ở đâu?"

Trước mặt bốn huynh đệ Kiệt Lang đang có một tên Chiến Sĩ vẻ mặt âm trầm trách mắng. Hắn không ngờ lại có người dám chống đối với Kiệt Lang Dong Binh Đoàn, nếu kẻ này không chạy đến quỳ xuống xin lỗi, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Bốn huynh đệ Kiệt Lang hóa ra còn có lão đại, không biết lão đại này là ai, năng lực ra sao đây?

Đăng bởi: Duy Nguyen

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio